Lần này Bùi khiêm có muốn bỏ đi cũng không thể!
Nhưng hiện tại vẫn còn chuyện khác có thể làm, ví như, lập tức ngăn cản Nguyễn Quang Kiến vẽ cho hai mươi bốt điện thoại công cộng khác!
Ban đầu Bùi Khiêm vốn cho rằng, trong bốt điện thoại chỉ có một cái điện thoại, một máy nước uống, căn bản không ai vào tiêu tiền, cho nên đã cho Nguyễn Quang Kiến đi vẽ tranh bên ngoài, còn có thể tiêu thêm chút tiền.
Nhưng hiện tại, bức tranh vẽ nay chắc chắn đã trở thành biểu tượng cho một loại văn hoá nào đó, hấp dẫn rất nhiều người cất công từ xa đến chụp ảnh chung, những người này đương nhiên muốn vào trong bốt điện thoại tiêu tiền!
Cho nên, mau chóng ngăn chặn Nguyễn Quang Kiến lại, không cho hắn vẽ tranh cho các bốt điện thoại khác!
Bùi Khiêm bấm đốt ngón tay tính toán, Nguyễn Quang Kiến cần ba ngày mới có thể vẽ xong một bốt điện thoại, vậy hai mươi bốt điện thoại phải vẽ hai tháng, hiện tại mới hơn mười ngày, nhiều nhất cũng chỉ vẽ được bốn bốt điện thoại.
Vẫn còn kịp!
Bùi Khiêm vừa chờ thang máy, vừa gọi điện thoại cho Nguyễn Quang Kiến.
“Alo, tổng giám đốc Bùi, sao vậy?” Bên phía Nguyễn Quang Kiến rất yên tĩnh, không giống như đang ở trong khu thương mại.
Bùi Khiêm không nghĩ nhiều, trực tiếp hỏi thẳng: “Ờm... chuyện bốt điện thoại nói lúc trước, ngươi vẽ đến cái nào rồi?”
Trong giọng nói Nguyễn Quang Kiến mang theo chút mơ hồ: “Bốt điện thoại? Không phải đã vẽ xong từ sớm rồi sao?”
Bùi Khiêm: “???”
Hắn cảm thấy cả người có chút choáng váng: “Không phải ba ngày mới có thể vẽ một cái sao? Sao có thể vẽ xong nhanh vậy chứ?”
Nguyễn Quang Kiến mỉm cười: “Ừm, đúng vậy, ba ngày mới có thể vẽ xong một bốt điện thoại thì quá chậm! Ta thấy nếu muốn vẽ xong hai mươi bốt điện thoại này thì phải đến qua Tết, mà trong tay ta vẫn còn công việc khác đã trì hoãn quá lâu rồi.”
“Sau đó ta tìm thêm mười mấy người bạn trong giới, thuê bọn họ làm cùng, mỗi người phụ trách một bốt điện thoại, dựa theo nguyên mẫu của ta vẽ là được.”
“Tổng giám đốc Bùi yên tâm đi, đều là bạn của ta, bảo đảm được trình độ. Những bốt điện thoại này ta đã kiểm tra qua hết, tranh không thành vấn đề, thỉnh thoảng có chút tì vết, ta cũng đã sửa lại rồi.”
“Alo, tổng giám đốc Bùi?”
Nghe thấy bên kia mãi một lúc lâu không ai trả lời, Nguyễn Quang Kiến còn cho rằng đã cúp điện thoại.
Rất lâu, Bùi Khiêm mới nói: “Vậy là xong rồi.”
Cúp điện thoại, Bùi Khiêm trầm mặc đi vào thang máy, đến bãi đỗ xe dưới tầng hầm.
“Tổng giám đốc Bùi, chúng ta đi đâu đây?” Tuy thời gian Bùi Khiêm ở trên kia rõ ràng có hơi lâu, nhưng tiểu Tôn cũng không hỏi nhiều.
Bùi Khiêm ngẫm nghĩ, mặt đen lại nói: “Tới trung tâm thương mại Thời Đại.”
Hắn có chút không phục, nhất định phải tận mắt nhìn thấy tình hình của tất cả các bốt điện thoại!
“Vâng.” Tiểu Tôn không hỏi nhiều, trực tiếp lái xe xuất phát.
Bùi Khiêm móc điện thoại ra, gửi tin nhắn cho Lâm Thường trước.
Buổi chiều hôm nay, hắn phải xem hết toàn bộ bốt điện thoại công cộng một lượt, sau đó mới có thể đến gặp mặt Lâm Thường.
Lâm Thường nhanh chóng trả lời tin nhắn: “Tổng giám đốc Bùi yên tâm làm việc, bên phía ta cũng đang bận, không cần khách sáo.”
Bùi Khiêm thở dài một hơi, cũng may Lâm Thường thấu tình đạt lý!
Sau khi nhắn cho Lâm Thường xong, Bùi Khiêm lập tức gọi điện thoại đến cho Trần Khang Thác.
“Hạng mục nhà ma thế nào rồi, đẩy nhanh tiến độ cho ta!”
Thứ hai, ngày 24 tháng 1.
Bùi Khiêm đen mặt đi đến công ty, vào phòng làm việc.
Hai ngày cuối tuần, hắn chạy một lượt toàn bộ các khu thương mặt đặt hai mươi mốt bốt điện thoại, xem đến mức trái tim tan nát.
Trong hai mươi mốt bốt điện thoại này, chỉ có bốt ở đường Hoàn Vũ Thiên là do Trương Vọng tự chế, hai mươi trạm khác đều là tìm nhà máy gia công hộ.
Hiện tại tất cả bốt điện thoại đều được vẽ hình ảnh tướng GOG, bên trong bị nhét đầy các loại đồ mà trong mắt Bùi Khiêm chẳng hề liên quan gì đến bốt điện thoại, ví như máy đồ uống, máy chọn bài hát, máy gashapon...
Một bốt điện thoại đang yên đang lành, tự nhiên bị cưỡng ép cải tạo thành một phòng giải trí đa chức năng kiểu nhỏ!
Hơn nữa, trước cửa vào tất cả bốt điện thoại đều xếp một hàng dài, thậm chí có không ít người đặc biệt cất công từ xa đến, vì muốn chụp ảnh chung, vào bên trong đóng dấu một cái!
Bùi Khiêm vô cùng cạn lời đi tìm đến Trương Vọng, còn chưa kịp chất vấn, Trương Vọng đã kiêu ngạo bắt đầu báo cáo thành quả của bốt điện thoại công cộng.
Giá cả xây dựng mỗi một bốt điện thoại tầm mười ngàn, cộng thêm các loại trang thiết bị và máy AED ở bên trong, lại cộng thêm tiền thuê chỗ từ 500 đến 1000, tiền đầu tư đầu vào chưa đến bốn chục ngàn.
Nếu cộng thêm tiền vẽ trên bên ngoài, chỉ có bảy chục ngàn.
Mà hiện tại thời gian sử dụng bốt điện thoại mỗi ngày, bình quân tầm bảy đến tám tiếng đồng hồ.
Mỗi giờ kiếm được 40 đồng, cộng thêm doanh thu ngoài hạn mức của các loại thiết bị như máy đồ uống, máy gashapon, mỗi ngày có thể kiếm được hơn 300, một tháng là mười ngàn, cho dù khấu trừ mọi chi phí vận hành và các loại phí tổn, một tháng kiếm bảy tám nghìn là chuyện không thành vấn đề.
Tính toán như vậy, bốt điện thoại này một năm là có thể thu hồi vốn, sau một năm là có thể kiếm lợi nhuận.
Đến lúc đó, chỉ với hai mươi bốt điện thoại trước mắt, mỗi tháng đã có thể kiếm về cho Bùi Khiêm cả trăm ngàn!
Đương nhiên, đối với người từng trải qua trăm trận như Bùi Khiêm, thì trăm nghìn cỏn con này, chỉ là gánh nặng nhỏ nhặt không đáng kể.
Cho nên Bùi Khiêm cảm thấy rất mất mát, chủ yếu còn là bởi vì bản thân hạng mục này đã mang lại cho hắn cảm giác thất bại nghiêm trọng.
“Loại hạng mục không thực tế này còn có thể kiếm ra tiền???”
Trên mặt tinh thần, đả kích Bùi Khiêm gánh chịu còn lớn hơn nhiều so với các hạng mục kiếm được tiền trước đây....
Cho nên mãi đến sáng nay đến công ty, Bùi Khiêm vẫn cảm thấy có chút hoảng hốt.
“Tổng giám đốc Bùi, GOG sắp chính thức bắt đầu thử nghiệm rồi.”
Bùi Khiêm nhìn tin nhắn trên điện thoại, trả lời đơn giản một câu “biết rồi”.