Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 673 - Chương 673. Bất Ngờ Trước Khi Rời Đi Dành Cho Nguyễn Quang Kiến

Chương 673. Bất ngờ trước khi rời đi dành cho Nguyễn Quang Kiến
Chương 673. Bất ngờ trước khi rời đi dành cho Nguyễn Quang Kiến

“Được rồi, chuyện bên này đã giải quyết xong, ta cũng nên quay về Ma Đô một chuyến rồi.”

“Quay về sắp xếp chuyện phòng làm việc dời đi, sau đó là chuẩn bị đến năm mới rồi.”

“Nói không chừng năm sau phòng làm việc của bọn ta sẽ dọn toàn bộ đến Kinh Châu, mọi người có thể làm hàng xóm rồi!” Nguyễn Quang Kiến khẽ cười nói.

Mọi người lần lượt cảm ơn, tuy rằng thời gian cùng làm việc không phải quá dài, nhưng vẫn có chút lưu luyến không nỡ.

Rời khỏi Game Thương Dương, Nguyễn Quang Kiến lấy điện thoại ra, gọi điện thoại cho tổng giám đốc Bùi.

Rời khỏi Kinh Châu, làm thế nào cũng phải nói lời một từ biệt.

…….

Lúc này, Bùi Khiêm vừa tiễn Lâm Thường đi.

Hai người đã bàn bạc xong xuôi, đợi đến sau khi game kinh dị và điện thoại ra mắt, giải quyết xong Lâm Vãn, nhất định phải cùng nhau ăn một bữa lớn, nhiệt liệt chúc mừng.

Điện thoại của Bùi khiêm rung lên “rừm rừm”.

“Hửm?”

Nhìn thấy là số của Nguyễn Quang Kiến, Bùi Khiêm nhíu mày theo bản năng.

Vừa nghĩ đến chuyện bốt điện thoại lại tức giận!

Nhưng tức giận thì tức giận, điện thoại nên nhận vẫn phản nhận, nếu không lỡ đâu bỏ lỡ tin tức đâm sau lưng chí mạng gì đó, vậy chẳng phải xảy ra chuyện lớn sao?

“Tổng giám đốc Bùi, ta định hai ngày này sẽ ở lại Kinh Châu chơi, sau đó thì quay về Ma Đô.”

“Cảm ơn sự chiêu đãi nhiệt tình của ngươi dạo gần đây, biết ngươi công việc bận rộn, nên không gặp mặt từ biệt nữa.”

“Đợi sau Tết ta dời phòng làm việc qua đây, anh em chúng ta lại đi uống rượu nói chuyện!”

Bùi Khiêm: “?”

“Sau Tết dời phòng làm việc qua đây” cái gì cơ?

“Anh em chúng ta lại đi uống rượu nói chuyện” cái gì cơ???

Ai cho ngươi dời phòng làm việc, ai là anh em của ngươi!

Bùi Khiêm rất cạn lời, một Nguyễn Kiến Quang, một Kiều Lão Thấp, kẻ thù trên giấy sao lại nhiệt tình đến như vậy chứ?

Nghe thấy Nguyễn Quang Kiến muốn đi, Bùi Khiêm vô thức có chút vui mừng, dù sao tai tinh gây hoạ đi rồi, ngày tháng tiếp theo có thể sống thoải mái chút, không cần lo lắng đột nhiên một ngày nào đó sau lưng bị một cây bút lông vẽ tranh đâm sau lưng.

Nhưng mà nghĩ lại thì, không đúng!

Bùi Khiêm vội vàng nói: “Đừng gấp! Ta còn có chuyện!”

“Thế này đi, chiều này ta đến khách sạn đón ngươi, ta muốn cho ngươi một bất ngờ siêu to!”

Nguyễn Quang Kiến bên kia đầu dây lộ vẻ ngạc nhiên: “Ồ? Bất ngờ? Bất ngờ gì vậy?”

Bùi Khiêm cười ha ha: “Bất ngờ mà, nói ra thì hết vui rồi. Tóm lại chiều nay ngươi ở khách sạn đợi ta là được, ta đi đón ngươi.”

Nguyễn Quang Kiến cũng không hỏi thêm, chỉ đáp một tiếng: “Được.”

Ngắt điện thoại, khoé miệng Bùi Khiêm bất giác nhếch lên nụ cười khẽ.

Suýt chút khiến hắn nhảy chân sáo!

Lúc trước Bùi Khiếm đã từng gọi điện thoại xác nhận, trải qua một tháng lăn lộn khua chiên gõ trống rùm beng, ba hạng mục nhỏ trong hạng mục lớn thứ hai của nhà ma, đã hoàn tất.

Diện tích của những hạng mục này đều không lớn, ví như “nhà tắm”, chỉ là một nhà vệ sinh tầm 10 mét vuông, tất cả nội dung game đều thực hiện trong hoàn cảnh chật chội này.

Hơn nữa, những hạng mục nhỏ này có thể đồng thời khởi công, làm cũng khá nhanh chóng.

Tuy rằng hạng mục đáng sợ nhất của Horror Hostel là hạng mục lớn thứ ba, nhưng Bùi Khiêm đã đợi không nổi nữa.

Thấy Nguyễn Quang Kiến sắp phải dời đi, nhất định phải sắp xếp cho hắn đi, không thể để hắn tiêu sái rời đi như vậy!

Nghĩ đến đây, Bùi Khiêm lại gọi điện thoại cho Trần Khang Thác.

“Hạng mục nhỏ thứ ba chuẩn bị tốt cho ta, chiều nay ta phải dẫn một người bạn đến trải nghiệm, phải doạ hắn vãi ra quần!”

……

……

Buổi chiều, khu công nghiệp cũ.

Việc xây dựng Horror Hostel hiện tại thoạt nhìn vẫn chưa có tiến triển quá lớn, chỉ bao vây ba nhà xưởng lớn lại, tiến hành công tác chuẩn bị ban đầu.

Bên trong một nhà xưởng lớn chứa mấy rương để đồ, đây chính là vị trí của hạng mục lớn thứ hai.

Cả khu công nghiệp cũ rất lớn, tương lai chắc chắn sẽ có chỗ bán vé, quán xá xung quanh vân vân... nhưng trước mắt những thứ này vẫn chưa thành hình.

Dù sao từ lúc đưa ra phương án đến hiện tại, cũng chỉ mới qua được hơn một tháng mà thôi, có thể làm ra được ba hạng mục nhỏ, đã là không dễ dàng gì.

Nguyễn Quang Kiến và Bùi Khiêm xuống xe, đi vào trong nhà xưởng.

“Tổng giám đốc Bùi, nếu không phải bên này có người đang thi công, thiếu chút nữa ta đã cho rằng ngươi muốn giết người vứt xác đấy.” Nguyễn Quang Kiến nói đùa.

Trong lòng Bùi Khiêm tỏ vẻ vui mừng, ngươi cho rằng ta không muốn sao?

Nguyễn Quang Kiến nhìn một vòng xung quanh, hoàn toàn mù tịt: “Cho nên, bất ngờ mà tổng giám đốc Bùi ngươi nói rốt cuộc là gì?”

Bùi Khiêm úp úp mở mở: “Ngươi đi theo ta thì biết.”

Hai người đi vào trong nhà xưởng, hai người Trần Khang Thác và Hách Quỳnh vừa hay đi đến nghênh đón.

Mà sau khi nhìn thấy tên hạng mục là “Horror Hostel”, Trần Quang Kiến lúc này mới đột nhiên ngộ ra: “Ồ, tổng giám đốc Bùi, nơi này lẽ nào là nhà ma mới sao?”

Bùi Khiêm khẽ cười: “Không sai! Lúc ngươi đến Kinh Châu, chưa chơi nhà ma đã đời, cho nên, đây là ta cố tình sắp xếp cho ngươi!”

Lời nói này chẳng chút giở trò dối trá, Bùi Khiêm quyết định phải làm nhà ma, ngoài phải tiêu tiền thì động cơ thứ hai, chính là muốn tìm bến đỗ trên người Nguyễn Quang Kiến!

Ngay cả Kiều Lão Thấp đến cũng ngoan ngoãn chịu khổ, dựa vào cái gì Nguyễn Quang Kiến ngươi có thể bình yên vô sự quay về?

Tuyệt đối không thể tiếp nhận!

Sắc mặt Nguyễn Quang Kiến chớp mắt trắng bệch: “Không không không, không được! Tổng giám đốc Bùi, cáo từ!”

Hắn chắp tay, muốn xoay người lủi mất.

Bùi Khiêm vội vàng kéo lại: “Đừng mà, đến cũng đến rồi cứ trải nghiệm một lúc đi?”

“Hơn nữa, nhà ma này chính là tạo ra dành riêng cho ngươi, nếu ngươi không vào trong chơi, tâm ý của ta không phải uổng công rồi sao?”

Bùi Khiêm nói thế nào, Nguyễn Quang Kiến vẫn lắc đầu nguầy nguậy.

“Tổng giám đốc Bùi, thực sự không dám giấu, mấy hoạt động linh tinh như tàu lượn siêu tốc, frisbee, nhảy bungee, ta đều có thể chơi được, nhưng ta sợ nhất chính là nhà ma!”

“Hay là thế này đi, tổng giám đốc Bùi, ta mời ngươi đi nhảy bungee, hai chúng ta cùng nhảy...”

Hết chương 673.
Bình Luận (0)
Comment