Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 674 - Chương 674. Bất Ngờ Trước Khi Rời Đi Dành Cho Nguyễn Quang Kiến (2)

Chương 674. Bất ngờ trước khi rời đi dành cho Nguyễn Quang Kiến (2)
Chương 674. Bất ngờ trước khi rời đi dành cho Nguyễn Quang Kiến (2)

Nguyễn Quang Kiến vừa muốn đổi một chiến trường khác, phát huy ưu thế của bản thân, thì bị Bùi Khiêm quả quyết từ chối.

“Không được! Nhảy bungee không vui!” Bùi Khiêm lắc đầu: “Tin ta đi, vẫn là nhà ma vui hơn!”

Nói tới nói lui, Nguyễn Quang Kiến vẫn miễn cưỡng đồng ý, đến nhà ma trải nghiệm một chút.

Trước khi vào nhà ma, Nguyễn Quang Kiến còn cố tình đi nhà vệ sinh.

Dù sao cũng không mang theo quần áo để đổi, làm ướt thật thì khó mà giải quyết.

Trần Khang Thác đưa bản thuyết minh của hạng mục này cho Nguyễn Quang Kiến: “Đại thần, xem xong chưa, sau khi vào trong nếu hoàn toàn đạt thành yêu cầu trên bản thuyết minh này, mới xem như qua ải.”

Nguyễn Quang Kiến như gặp phải kẻ địch, nhìn chằm chằm tờ thuyết minh nhỏ giọng ngâm nga, trên trán túa ra hạt mồ hôi li ti.

Bùi Khiêm đứng một bên, ngoài mặt tỏ vẻ khích lệ cỗ vũ Nguyễn Quang Kiến, thực ra trong lòng mừng thầm.

Nguyễn Quang Kiến à Nguyễn Quang Kiến, ngươi cũng có ngày hôm nay!

Không phải ngươi có sức đề kháng với frisbee và nhảy bungee sao? Không phải ngươi vui vẻ chịu đựng với con tàu lượn siêu tốc của ta sao?

Hôm nay ta phải trị ngươi thật tốt!

Bùi Khiêm hiểu rất rõ, bên trong nhà ma Horror Hostel này, thứ đáng sợ nhất chính là hạng mục lớn thứ ba, nhưng mức độ hù doạ của hạng mục lớn thứ hai cũng không thấp.

Nếu như nói hạng mục lớn thứ ba dùng các kiểu truyền thống như bối cảnh, đạo cụ, diễn viên để dọa người, thì hạng mục lớn thứ hai chính là thiên hướng dùng ám thị tâm lý để dọa người.

Tự mình dọa mình, áp lực tâm lý dần dần tăng lên, khiến cho tinh thần trước sau rung động trong phạm vi căng thẳng cao độ, cảm giác sợ hãi này cũng rất đáng sợ.

Thậm chí Bùi Khiêm có chút gấp gáp muốn nhìn thấy Nguyễn Quang Kiến bị doạ đến nước mắt đầm chạy ra từ trong đó...

Rất nhanh, Nguyễn Quang Kiến đã thông qua yêu cầu của hạng mục nhỏ đầu tiên, đi vào thùng container tương ứng.

Ban đầu hạng mục lớn là do rất nhiều hạng mục nhỏ bắt cặp ngẫu nhiên, người chơi cần một hơi hoàn thành xong yêu cầu của tất cả hạng mục nhỏ, một lượt thông qua ba hạng mục liên tục mới xem như hợp lệ.

Nhưng hiện tại vẫn chưa xây dựng xong, cho nên chỉ có thể trải nghiệm đơn độc.

Sau khi Nguyễn Quang Kiến đi vào, mọi người lập tức đi đến bên cạnh máy tính xách tay ở kế bên, xem xét camera giám sát bên trong.

Trần Khang Thác do dự một hồi, vẫn nhắc nhở: “Tổng giám đốc Bùi, không tiến hành kiểm tra sức khỏe đơn giản sao? Cảnh tượng này thật sự rất khủng khiếp, bản thân ta đã trải nghiệm một lần, bị doạ đến thảm.”

Bùi Khiêm lắc đầu: “Chắc không cần.”

Sức khoẻ Trần Quang Kiến tốt lắm, chơi tàu lượn siêu tốc, frisbee còn tốt, phương diện sức khoẻ chắc chắn không có vấn đề gì.

Vào nhà ma, nhiều nhất cũng chỉ bị doạ la hét om sòm, một khi xuất hiện phản ứng quá khích lập tức có nhân viên công tác giải cứu hắn ra ngoài, sẽ không sao cả.

“Ờm... tổng giám đốc Bùi, hắn đang run.” Hách Quỳnh nói.

Thông qua màn hình có thể nhìn thấy rõ ràng, sau khi Nguyễn Quang Kiến đi vào, chỉ kéo cửa khoá cửa đã dùng mất gần mười giây, cầm lấy nến đỏ trên đất sau đó tắt đèn, lại mất mười giây.

Phỏng chừng đang liên tục tiến hành xây dựng tâm lý.

Bùi Khiêm cười ha hả: “Kéo dài thời gian? Càng kéo dài càng sợ!”

Cả hạng mục không có hạn chế thời gian hoàn thành, cũng không cần hạn chế thời gian hoàn thành.

Trong hoàn cảnh đáng sợ như vậy ở càng lâu càng kinh dị, phương án tốt nhất chính là tốc chiến tốc thắng, mau chóng hoàn thành nhiệm vụ rồi đi ra.

Kiểu như Nguyễn Quang Kiến, phỏng chừng sắp bị doạ lui trước cả khi hoàn thành toàn bộ yêu cầu.

“A!!!”

Một âm thanh chói tai truyền ra.

Bên trong có camera tia hồng ngoại cao cấp, còn có loa và micro, có thể thu âm.

Âm thanh sắc bén này, dọa mọi người ở hiện trường giật bắn.

Bùi Khiêm bị doạ đến mức mất hồn, qua hai giây mới hỏi: “Hắn nhìn thấy cái gì vậy?”

Trần Khang Thác thì lắc đầu có chút mơ hồ: “Không thấy gì cả, hắn chỉ cầm nến đặt ở trước tấm gương thôi, ngay cả đưa hai tay lên che mắt còn chưa làm nữa.”

“Chỉ là nhìn thấy bản thân trong tấm gương, đã bị doạ la thành tiếng rồi sao?”

Hách Quỳ nhìn Bùi Khiêm mặt đầy mong chờ xem màn hình hiển thị: “Tổng giám đốc Bùi, hình như Nguyễn đại thần quả thực rất nhát gan, hay là thôi vậy?”

Bùi Khiêm lắc đầu: “Sao có thể thôi được, ta tin hắn nhất định có thể chiến thắng nỗi sợ của chính mình!”

Trong phòng vệ sinh chật chội, Nguyễn Quang Kiến cảm thấy cả người mình đều đang run rẩy, hai chân mềm nhũn, tim đập nhanh, vừa rồi không nhịn được đã hét lên một tiếng.

Không thể không nói, cảm giác đắm chìm này không thể so sánh được với game kinh dị!

Lúc trước khi Nguyễn Quang Kiến chơi trò “Suỵt” đã có thể la hét ầm ĩ suốt quá trình, nhưng ở đây tiếng la hét đã giảm bớt, không phải vì ở đây không đáng sợ, mà là vì tiếng hét đều đã bị đè nén xuống hết rồi.

Phòng tắm này từ trước đến nay chưa hề có bất kỳ ma quỷ dọa người xuất hiện, Nguyễn Quang Kiến muốn hét lên, cũng không tìm được cơ hội.

Nhưng mà, bắt đầu từ lúc mới bước vào cửa, bầu không khí khủng bố này vẫn luôn khiến áp lực tâm lý của hắn tăng cao!

Khi mới bước vào, thứ mà Nguyễn Quang Kiến nhìn thấy là một phòng tắm bẩn thỉu dưới ánh đèn mờ ảo.

Nơi bóng tối mà ánh đèn không chiếu tới được, dường như có những vết máu đỏ sẫm, chỉ là không nhìn thấy rõ ràng.

Toàn bộ sàn nhà, bồn cầu, bồn rửa mặt đều bám đầy một lớp dầu mỡ, khiến toàn bộ nơi đâu càng thêm cũ nát, bẩn thỉu, rùng rợn.

Đóng cửa.

Khóa cửa.

Tắt đèn.

Thắp sáng ngọn nến, đặt nó trước gương.

Mỗi một bước đi đều cần có sự can đảm rất lớn, mỗi bước đi đều đang thách thức giới hạn chịu đựng.

Đóng cửa, khóa cửa lại, ám chỉ du khách và ma quỷ bị nhốt chung với nhau, khiến cảm giác không có nơi nào để thoát ra tăng mạnh, mà tắt đèn sẽ hạn chế tầm nhìn của du khách, trong một mảnh tối đen, chỉ có thể dựa vào ánh nến mờ nhạt để chiếu sáng.

Hết chương 674.
Bình Luận (0)
Comment