Hạ Đắc Thắng cau mày, thấp giọng nói: “Ngươi nhìn ta làm gì? Ở bên chỗ bọn ta, bất kể tổng giám đốc Bùi nói gì, ngươi cứ hoàn toàn dựa theo yêu cầu của tổng giám đốc Bùi rồi làm là được, muốn nghĩ bao nhiêu thì nghĩ, đừng nên hỏi nhiều, hiểu chưa?”
Dư Bình An vội vàng gật đầu: Đúng, đúng. Tổng giám đốc Bùi, ta nhất định sẽ làm như lời ngươi nói!”
Bùi Khiêm hài lòng gật đầu, ừm, thoạt nhìn Dư Bình An này có vẻ trung thực, thái độ cũng không tệ, bồi dưỡng một chút có lẽ có thể trở thành Lữ Minh Lượng tiếp theo rồi.
Nếu như hắn có thể vừa trung thực mà chấp hành nhiệm vụ mình dặn dò, vừa đâm sau lưng vài cái mà thua lỗ chút tiền, vậy thì lại càng hoàn mỹ hơn!
“Được, vậy cứ làm thế trước đi.” Bùi Khiêm đứng dậy chuẩn bị đi.
Hạ Đắc Thắng vội vàng hỏi: “Tổng giám đốc Bùi, còn chuyện này nữa!”
“Bây giờ trong sổ sách của công ty còn không đến mười triệu, ngươi xem số tiền kia...”
Bùi Khiêm: “...”
Ý định ban đầu của hắn vốn là dùng tất cả số tiền kia để mua Học Bá Đến Mau, kết quả thanh Đồ Long đao của Hạ Đắc Thắng chém xuống, dùng có hơn năm triệu.
Số tiền còn dư lại vẫn nằm trong sổ sách của đầu tư Viên Mộng, đối với một nhà đầu tư công ty mà nói, hình như vẫn còn có chút sỉ nhục...
Bùi Khiêm có chút rầu rĩ.
Đốt số tiền kia lên hạng mục Học Bá Đến Mau?
Không được, hạng mục này vất vả lắm mới mang được nguyên tình trạng sang, lỡ đâu đốt tới đốt đi lại hot nữa thì phải làm sao bây giờ?
Trước khi xác định hạng mục này có thể lỗ vốn nặng, tuyệt đối không thể hành động thiếu suy nghĩ.
Cầm mười triệu cho bên điện thoại di động chuẩn bị hàng?
Hình như không phải là không thể cân nhắc, nhưng vẫn nên đợi ngày mai xem điện thoại di động bán được như thế nào rồi hãy nói. Nếu như điện thoại di động không bán được vậy có thể cân nhắc chuẩn bị hàng, nếu như bán sạch rồi, vậy thì tuyệt đối không thể.
Bùi Khiêm trái lo phải nghĩ, hình như cũng không có một ai khẳng định rằng hạng mục có thể quăng vào thì nhất định sẽ lỗ, đành phải nói: “Cứ để đó trước đi, hai ngày nữa lại nhắc ta sau.”
Hạ Đắc Thắng vội vàng gật đầu: “Vâng, tổng giám đốc Bùi.”
Tiễn tổng giám đốc Bùi đi, Hạ Đắc Thắng bắt đầu bàn giao công việc cho Dư Bình An.
Bắt đầu từ hôm nay, Dư Bình An chính thức chịu trách nhiệm hạng mục app Học Bá Đến Mau này rồi.
“Ờm, ta còn một câu hỏi nữa.” Dư Bình An do dự một chút rồi mới lên tiếng.
Hạ Đắc Thắng: “Hả? Cứ nói đi đừng ngại.”
Dư Bình An cân nhắc một chút tìm từ: “Tổng giám đốc Bùi nói, chức năng hiện có trên app không thể bỏ đi cũng không thể thêm mới, muốn giữ nguyên tình trạng... có phải bao gồm quảng cáo bán khóa học của bên phía giáo dục Tự Đức hay không?”
Hạ Đắc Thắng khẽ mỉm cười: “Ngươi thấy sao? Tổng giám đốc Bùi nói ‘giữ nguyên tình trạng’, vậy thì cứ giữ nguyên tình trạng hết mọi khả năng đi.”
Trên mặt Dư Bình An lộ vẻ khó xử: “Nhưng mà... bên trên có rất nhiều quảng cáo chương trình học của giáo dục Tự Đức, app của chúng ta vẫn treo quảng cáo của họ, chuyện này nhất định là không ổn đâu! Hơn nữa, nhất định giáo dục Tự Đức cũng không cho phép chúng ta dùng những nội dung của bọn họ để tuyên truyền đâu, tiếp tục giữ lại thông tin liên quan đến giáo dục Tự Đức, nói không chừng còn mang đến nguy hiểm tranh chấp pháp luật.”
Hạ Đắc Thắng suy nghĩ một lúc: “Ừm, cũng đúng. Nhưng nói thế nào đi chăng nữa, cần hoàn thành nhiệm vụ mà tổng giám đốc Bùi giao.”
“Nếu không... những thứ này vào miệng cứ giữ lại, đổi thành những sản nghiệp khác của tập đoàn Đằng Đạt thì sao? Chọn một vài thông tin liên quan đến phần mềm này, tiếp tục thay thế những thứ sát thực tế hơn.”
“Đây cũng không coi là loại bỏ chức năng, vừa hoàn thành yêu cầu của tổng giám đốc Bùi, vừa tránh né nguy hiểm pháp luật, một công đôi chuyện.”
Dư Bình An gật đầu: “Ừ, ta cũng nghĩ thế! Vậy ta sẽ làm theo cách này!”
Thứ tư, ngày 9 tháng 3.
Điện thoại OTTO E1 mở bán lần hai!
Bùi Khiêm cất công chạy từ xa đến chỗ làm việc của khoa học kỹ thuật OTTO để giám sát.
Điện thoại mở bán lúc mười giờ sáng, Bùi Khiêm đến lúc chín giờ rưỡi, tới khá sớm.
Sau khi suy xét kỹ càng, hắn quyết định đưa ra một đề nghị cho Thường Hữu.
“Giám đốc Thường, ta cảm thấy bắt đầu từ hôm nay, nên thêm chức năng thanh toán cọc đặt hàng. Tiền cọc một trăm đồng, nếu đặt trước thì đặt cọc, chúng ta sẽ tiến hành sản xuất theo số lượng cọc.”
Thường Hữu lộ vẻ lúng túng: “Tổng giám đốc Bùi, đương nhiên ta biết cách này.”
“Có nhiều hãng điện thoại sẽ làm thế này nếu hàng không nhiều, nhưng bây giờ chúng ta không có nhiều tiền như thế, lỡ đâu nếu khách hàng đặt mười nghìn cái, quỹ của chúng ta cũng không đủ…”
Bùi Khiêm phất tay: “Không sao, không đủ thì đến tìm ta, dùng vốn bên Đằng Đạt để xoay vòng không thành vấn đề, đều sản nghiệp của mình.”
“Tóm lại, nhất định phải đảm bảo cung ứng hàng hóa, để mỗi fan của Đằng Đạt, đều có thể dùng điện thoại của chúng ta!”
Bùi Khiêm nói với lời lẽ đầy chính nghĩa, khiến Thường Hữu nghe mà cảm động hết sức.
Nhưng… trong lòng Bùi Khiêm nghĩ đến chuyện khác.
Chủ yếu hắn đưa ra phương án đặt trước này là suy nghĩ về ba điều.
Đầu tiên là quét bọn đầu cơ ác ý, nâng giá, người tranh mua theo phong trào rồi chuyển nhượng, để điện thoại có thể đến tay người muốn dùng thật sự.
Kế tiếp là tính xem rốt cuộc có bao nhiêu người muốn mua máy này.
Nếu là năm nghìn người, thế thì Bùi Khiêm sản xuất tám nghìn máy, ém ba nghìn máy trong kho, chẳng phải có thể tiêu tiền này rồi sao?
Cuối cùng chính là Bùi Khiêm kết hợp dư luận và phản hồi trên mạng lúc này, đoán chắc người đặt mua điện thoại sẽ không nhiều lắm.
Dù sao thì giá điện thoại này cũng cao quá, còn cao hơn điện thoại flagship của Pineapple và Thần Hoa, tuy mấy phúc lợi kia trông cũng không tồi, nhưng đa số ở Kinh Châu mới có thể hưởng được, bây giờ nhiều người vẫn chờ xem.
Ban đầu mấy nghìn người là fans Đằng Đạt sinh sống ở Kinh Châu, Bùi Khiêm đoán, sau khi nhu cầu mấy người này được thỏa mãn, chắc chắn lượng tiêu thụ của điện thoại sẽ giảm xuống!