Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 754 - Chương 754. Tổng Giám Đốc Bùi, Hai Mươi Triệu Này Tiêu Sao Đây?

Chương 754. Tổng giám đốc Bùi, hai mươi triệu này tiêu sao đây?
Chương 754. Tổng giám đốc Bùi, hai mươi triệu này tiêu sao đây?

Về phần rốt cuộc phán đoán của tổng giám đốc Bùi có chuẩn xác hay không…

Phải xem biểu hiện hôm nay.

Thường Hữu đã sắp xếp cho cấp dưới làm chức năng đặt mua rồi.

Mười giờ, Bùi Khiêm lấy điện thoại ra, theo dõi tình hình tranh mua của điện thoại OTTO.

Tình huống làm mới lần đầu có hàng, làm mới lần nữa hết hàng trong tưởng tượng không xuất hiện, ban đầu số lượng hàng còn lại giảm rất nhanh, nhưng sau đó lại chậm dần.

Bây giờ rất nhiều đầu cơ đã bỏ điện thoại này, vì bây giờ ràng buộc tài khoản game Đằng Đạt và căn cước, nếu bán đôn giá, người mua vốn không thể hưởng thân phận VIP đặc biệt, chẳng có ý nghĩa gì nữa.

Đương nhiên cũng không loại trừ mấy đầu cơ nào đó có thể “đặt đơn hộ”, “tranh mua hộ”, nhưng đã tốt hơn rất nhiều so với tình huống không bị giới hạn rồi.

Sau một tiếng, vẫn còn một nghìn một trăm máy.

Bùi Khiêm dứt khoát ăn cơm ở khoa học kỹ thuật OTTO, mấy máy còn lại này vẫn bán được dần dần tới tầm hai giờ mới hết sạch!

Thấy nhãn “hết hàng” xuất hiện, Thường Hữu và Bùi Khiêm không hẹn mà cùng lau mồ hôi trên trán.

Thường Hữu lau mồ hôi là vì, cuối cùng cũng bán hết!

Hôm nay tổng giám đốc Bùi đến chỗ làm, nếu hai nghìn máy cũng không bán hết, sau không ai thèm nữa, thế thì vậy chẳng phải vả mặt tại chỗ, sao mà ăn nói với tổng giám đốc Bùi?

Mà Bùi Khiêm lau mồ hôi là vì, vẫn may vẫn kiên trì đến hơn hai giờ!

Nếu lại bán hết trong tích tắc, thế thì lớn chuyện.

Bùi Khiêm thấy khá thoải mái.

Sự thật chứng minh, phán đoán của mình chính xác, tuy bây giờ điện thoại khá nổi, nhưng vẫn không nhiều người mua.

Dù là người tiêu dùng ở Kinh Châu, đa số cũng chịu ảnh hưởng bởi tốc độ truyền tin tức có hạn và không tín nhiệm thương hiệu mới, cũng sẽ không mua sớm.

Kế tiếp sẽ xem thử điện thoại này có bao nhiêu người đặt mua vào chủ nhật.

Chỉ cần số lượng không khác biệt gì mấy so với dự tính của Bùi Khiêm thì có thể cắn răng bổ sung hàng, tiêu tiền đột xuất trước kết toán biến lãi thành lỗ!

……

Thứ năm, ngày 10 tháng 3.

Buổi trưa.

Bùi Khiêm lấy điện thoại ra xem tình hình đặt trước của điện thoại OTTO E1.

Hôm qua lập trình viên bên khoa học kỹ thuật OTTO đã tăng ca thêm chức năng đặt trước trên website, đương nhiên Thường Hữu cũng trả đầy đủ tiền tăng ca.

Đến giờ đã có hơn một nghìn tám trăm người đặt trước điện thoại này, tuy số lượng vẫn đang tăng, nhưng đã chậm hơn.

Mà số lượng chuẩn của chủ nhật là bốn nghìn máy.

Bùi Khiêm suy nghĩ, bây giờ đến chủ nhật, số lượng đặt trước vượt bốn nghìn là chuyện chắc như đinh đóng cột, nhưng hình như rất khó vượt năm nghìn.

Nói cách khác, chỉ cần sản xuất hơn năm nghìn máy, thế thì có thể tích số dư vào kho.

Mà số tiền bán điện thoại đó đổi hết thành điện thoại, chất đống trong kho…

Chẳng phải có thể giải quyết được vốn dư thừa bên khoa học kỹ thuật OTTO sao?

Nghe cũng không tệ.

Tiếp theo mong cho ông trời để cho mọi chuyện thuận lợi…

Bùi Khiêm đang nghĩ thì điện thoại reo.

Lấy điện thoại ra xem thử, là Hạ Đắc Thắng gọi đến.

Bùi Khiêm cau mày.

Tình huống gì đây! Chẳng lẽ app Học Bá Đến Mau có vấn đề?

Không thể, mới mua về mấy ngày, dù xảy ra chuyện cũng không thể nhanh thế này nhỉ?

Vội vàng nghe máy.

“Dự án Học Bá Đến Mau sao rồi?” Bùi Khiêm như gặp phải đại địch.

Hạ Đắc Thắng sững sờ: “Ặc, tổng giám đốc Bùi, bên Học Bá Đến Mau không có chuyện gì hết. Là Trương Vọng có chuyện muốn báo cáo với ngươi, tìm đến đầu tư Viên Mộng. Lúc nào ngươi cơ thời gian qua gặp hắn? Hoặc nếu không có thời gian thì nói qua điện thoại cũng được.”

Bùi Khiêm cau mày.

Trương Vọng?

Chẳng phải là người cuồng “công cộng”, nhà phát minh gà mờ làm bốt điện thoại công cộng sao?

Vừa nghe đến cái tên này, Bùi Khiêm tức không chịu nổi.

Hắn có mặt mũi đến gặp ta!

Ban đầu đã nói đầu tư tiền cho ngươi làm bốt điện thoại công cộng, kết quả ngươi làm ra cái thứ gì?

Đúng vậy, ngươi muốn ở đây có điện thoại thì có bốt điện thoại, hình như cũng có lý, nhưng ngươi biết kiếm tiền quá!

Sau khi bị Trương Vọng và Nguyễn Quang Kiến hợp tác đâm sau lưng, Bùi Khiêm hoàn toàn mất niềm tin với tên Trương Vọng này và dự án bốt điện thoại công cộng rồi, vốn để hắn tự sinh tự diệt.

Bùi Khiêm bảo Trương Vọng đem tiền kiếm được mở nhiều bốt điện thoại công cộng hơn, sau đó thì không quan tâm nữa.

Trước đó bị chuyện phim điện ảnh làm hoang mang, cũng không biết bốt điện thoại bây giờ thế nào.

Bùi Khiêm cân bằng cảm xúc của mình, hỏi: “Bây giờ hắn ở chỗ ngươi?”

Hạ Đắc Thắng: “Đúng vậy, tổng giám đốc Bùi.”

“Được, thế thì để hắn nghe máy đi, ta hỏi hắn chuyện bốt điện thoại công cộng.” Bùi Khiêm nói.

“Được.”

Chốc lát sau, đầu dây bên kia truyền đến tiếng Trương Vọng, giọng điệu hơi kích động: “Tổng giám đốc Bùi!”

Nghe giọng này, Bùi Khiêm không khỏi cảm thán.

Có vẻ là một người đáng tin, dự án đáng tin như thế, tốt đẹp như thế, sao lại kiếm được tiền nhỉ?

Ài, đáng tiếc thật!

“Ừm, có chuyện gì sao?” Bùi Khiêm nói.

Trương Vọng: “Tổng giám đốc Bùi, công việc trọng tâm của ta sau này không nằm ở bốt điện thoại công cộng nữa! Dự án này chỉ cần duy trì nhân viên vận hành cơ bản nhất, để nó tự do phát triển.”

Nghe đến đây, mắt Bùi Khiêm sáng lên.

“Ừ? Sao vậy, kinh doanh không thuận lợi sao?”

Trong giọng điệu của Bùi Khiêm tràn ngập niềm vui.

Trương Vọng cười cười: “Thế thì cũng không hẳn. Chỉ là bốt điện thoại đã tràn lan khắp thị trường Kinh Châu rồi, nơi khác cũng xem như xây bốt điện thoại công cộng cũng không kiếm tiền, nghiệp vụ ở Kinh Châu đã phát triển đến nút thắt cổ lọ rồi, nên ta định tạm thời nghỉ ngơi, tìm hứng thú khác.”

Nghe đến đây, Bùi Khiêm càng phấn khởi hơn.

Được rồi, nghỉ ngơi cho khỏe, lựa chọn thông minh!

Quả nhiên, phán đoán trước đó của ta chính xác!

Bốt điện thoại công cộng chỉ mở ở nơi dân đông đúc, ví dụ như trong trung tâm thương mại lớn mới có thể kiếm được tiền, mà trung tâm thương mại ở Kinh Châu cũng chỉ có mấy chỗ này, mỗi trung tâm đều xây một hai bốt điện thoại công cộng, chẳng mấy chốc sẽ bão hòa.

Hết chương 754.
Bình Luận (0)
Comment