Đám tổng giám đốc Lý nguyện ý đến khu công nghiệp cũ đầu tư, Bùi Khiêm hoàn toàn không có bất kỳ lý do gì để ngăn cản.
Cho dù Bùi Khiêm không đồng ý, đám người tổng giám đốc Lý vẫn sẽ đi đầu tư cả thôi...
Bùi Khiêm bất đắc dĩ nói: "Được rồi, vậy các ngươi tùy tiện đi, có lỗ thì đừng trách ta không nhắc nhở các ngươi trước."
Lý Thạch cười ha ha: "Đương nhiên rồi tổng giám đốc Bùi, bọn ta lăn lộn trong giới đầu tư lâu như vậy, đương nhiên là biết rõ về việc đầu tư có nguy hiểm rồi."
"Hơn nữa, tổng giám đốc Bùi đã dẫn bọn ta buôn bán lời nhiều tiền như vậy, cho dù lỗ cũng coi như tặng lại cho tổng giám đốc Bùi đi, có gì để đáng tiếc đâu?"
Bùi Khiêm: "..."
Ngươi nói có đạo lý thật đấy, ta lại không có lời gì để phản bác.
Thứ sáu ngày 18 tháng 3.
Game Thương Dương.
Lâm Vãn vuốt chiếc điện thoại di động OTTO E1 trên tay, yêu thích không buông tay.
"Thật ra sau khi dùng quen nó rồi thì không cảm thấy nặng nữa."
"Với cả, vừa mới bắt đầu dùng màn hình lớn cảm thấy một tay không cách nào cầm nổi, hiện tại ngược lại cảm thấy nhìn trong màn hình nhỏ vô cùng nghẹn khuất."
"Màn hình lướn tần suất đổi mới cao và dung lượng pin lớn càng là đồ tốt đã dùng thì không quay lại được."
"Thoạt nhìn khi xác định phương hướng nghiên cứu điện thoại di động, tổng giám đốc Bùi nghĩ rất chu đáo, rất có tính dự kiến nhỉ."
Trước đó Lâm Vãn dùng điện thoại chính hãng của Thần Hoa, sau khi đổi sang điện thoại OTTO E1 lúc đầu có chút không thích ứng, nhưng mấy ngày nay đã dần dần quen thuộc.
Thậm chí còn chơi GOG mấy ngày, thuận tiện nạp tiền mua toàn bộ skin.
Tổng kết công tác của giai đoạn này, Lâm Vãn muôn vàn cảm khái.
Mấy tháng này nàng trải qua không nhẹ nhõm chút nào, phải phụ trách hai hạng mục Game Thương Dương và khoa học kỹ thuật OTTO cùng mục lúc, đúng là có chút không phân thân ra được.
Nhất là khi bên Game Thương Dương còn phụ trách nghiên cứu game kinh dị nữa, lại càng khó khăn hơn.
Cũng may mang theo vài thành viên nòng cốt đến nhà ma nổi tiếng ở nước ngoài trải nghiệm nhiều lần, cộng thêm sự trợ giúp của đại lão Nguyễn Quang Kiến và điểm vẽ rồng điểm mắt vào giây phút cuối cùng của tổng giám đốc Bùi, Be Quiet cuối cùng vẫn hoàn thành.
Tuy lượng tiêu thụ không có tăng mạnh, nhưng danh tiếng vô cùng tốt, có thể đánh lâu dài được, nghĩ đến chắc là tổng giám đốc Bùi cũng sẽ hài lòng thôi nhỉ?
Mà bên điện thoại di động, bởi vì không phân thân được nên Lâm Vãn chỉ có thể lựa chọn tin tưởng Thường Hữu.
Có điều, Lâm Vãn đưa ra phương án dùng các hạng phúc lợi của Đằng Đạt để tăng giá điện thoại di động lên, đồng thời thương lượng với các bộ môn, coi như là lập được công lao to lớn với sự thành công của điện thoại di động.
Nói chung, Lâm Vãn vẫn khá hài lòng với công việc của mình trong giai đoạn này!
Tuy vẫn tồn tại một ít khuyết điểm nhỏ, ví dụ như lượng tiêu thụ của Be Quiet không nổ mạnh, lượng tiêu thụ chủ yếu của điện thoại di động OTTO E1 vẫn tập trung vào quần thể người chơi Kinh Châu nhất là Game Đằng Đạt, không có đạt đến tình trạng máy thần một đời...
Nhưng người ấy, cứ phải để lại cho mình một ít không gian tiến bộ.
Lâm Vãn cảm thấy mình ở phương diện thương nghiệp chỉ là người bình thường, không thể bởi vì mình là thuộc hạ của tổng giám đốc Bùi liền chuyện gì cũng đều hướng tổng giám đốc Bùi làm chuẩn, như vậy sẽ chỉ khiến mình bị đả kích, đánh mất động lực phấn đấu.
Ngược lại dù sao cố gắng thế nào cũng không thể đạt đến cảnh giới như của tổng giám đốc Bùi, dứt khoát vẫn là làm đến nơi đến chốn, đến đâu chắc đấy làm tốt công việc trong tay mình.
Công tác nghiên cứu gần đây xem như là đã hoàn thành, nhưng còn có một số công tác kết thúc cần xử lý.
Ví dụ như Be Quiet là một khoản game online, một mặt phải không ngừng chữa trị bug, tối ưu công năng của hệ thống, về phương diện khác cũng phải không ngừng đẩy ra nội dung mới, cam đoan các người chơi sẽ không mất đi hứng thú.
Mà bên điện thoại di động OTTO E1 cũng cần tiến hành cập nhật liên tục.
Đương nhiên, lượng công việc nhất định là không cách nào so sánh với giai đoạn nghiên cứu được.
Gầy đây Lâm Vãn tự nhiên cũng rảnh rỗi, mỗi ngày đi dạo trang web mua sắm, mua cái túi hoặc là dành thời gian chơi game, sống vô cùng thích ý.
Đương nhiên, nàng cũng đang chờ đợi tổng giám đốc Bùi cho ra nhiệm vụ mới bất cứ lúc nào.
Hồi tưởng lại lúc đó khi tổng giám đốc Bùi giao toàn bộ gánh nặng của hang nghiệp vụ Game Thương Dương và điện thoại di động cho mình, Lâm Vãn vô thức cảm thấy mình không được, nhất định sẽ làm hỏng chuyện.
Thế nhưng hiện tại xem ra, tất cả vẫn rất thuận lợi nha!
Lâm Vãn không khỏi cảm khái, dường như tổng giám đốc Bùi thật sự có ánh mắt thần kỳ có thể nhìn thấy tiềm lực cực hạn của công nhân?
Quả là quá thần kỳ!
Lâm Vãn đã đang mơ mộng làm thế nào để khoe khoang với người nhà của mình, nhất là Lâm Du rồi.
"Điện thoại Thần Hoa các ngươi có thể bán một máy chính hãng với giá tám ngàn đồng không? Có thể không?"
"Đằng Đạt bọn ta có thể!"
Nghĩ tới bộ dạng Lâm Du á khẩu không trả lời được, nghĩ thôi cũng thấy kích thích!
Lâm Vãn đang ngây ngất nghĩ thế thì nhận được một tin nhắn.
"Ngày mai phòng làm việc chúng ta sẽ chính thức dời đến Kinh Châu, về sau chúng ta chính là hàng xóm rồi, xin chiếu cố nhiều hơn!"
Là Nguyễn Quang Kiến gửi tới.
Hai mắt Lâm Vãn tỏa sáng, cuối cùng đại lão cũng xử lý xong toàn bộ chuyện bên phòng làm việc Ma Đô rồi à?
Thật tốt quá!
Từ tháng mười hai năm ngoái khi Nguyễn Quang Kiến đi tới Kinh Châu hỗ trợ thiết kế bản phác thảo anh hùng của GOG, tổng giám đốc Bùi cũng đã biểu hiện ra ý nghĩ mượn sức mãnh liệt.
Bất kể là mời Nguyễn đại lão đến chơi, bày các hạng phúc lợi ra của Đằng Đạt hay là đặc biệt xây một ngôi nhà mà cho Nguyễn đại lão, cũng đều đang vô cùng hàm súc biểu đạt cùng một ý tứ.
Tới Kinh Châu đi, Kinh Châu là chỗ tốt!