Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 784 - Chương 784. Nhanh Như Vậy Đã Chuyển Đến Rồi???

Chương 784. Nhanh như vậy đã chuyển đến rồi???
Chương 784. Nhanh như vậy đã chuyển đến rồi???

Mà đại lão Nguyễn Quang Kiến quả nhiên cũng đã get đến điểm này, sau khi hoàn thành yêu cầu tạo hình mỹ thuật của hai hạng mục trò chơi liền phản hồi Ma Đô, tốn một ít thời gian để sắp xếp chuyện của phòng làm việc.

Hiện tại, rốt cuộc đã sắp xếp xong xuôi, có thể chính thức dọn nhà!

Lâm Vãn suy đoán, Nguyễn Quang Kiến khẳng định đã trở lại Kinh Châu một đoạn thời gian, nhưng đoán chừng là biết bên Đằng Đạt nhiệm vụ công tác nặng nề, không muốn thiêm phiền phức cho nên vẫn chưa nói gì, chỉ là một mình cắm đầu xử lý mấy chuyện thuê phòng, mua đồ dùng làm công vân vân.

Hiện tại chắc là thu xếp ổn thỏa việc này, nên hắn mới chính thức thông tri.

Lâm Vãn vội vàng hỏi: "Tổng giám đốc Bùi biết chuyện này không?"

Nguyễn Quang Kiến: "Gửi tin cho hắn rồi, có điều chắc là do tổng giám đốc Bùi bề bộn nhiều việc, còn chưa trả lời ta."

Lâm Vãn yên lặng gật đầu, đoán là tổng giám đốc Bùi bận rộn thực sự, bằng không nhất định sẽ trước tiên bày tỏ sự nhiệt liệt hoan nghênh với Nguyễn đại lão, đồng thời an bài một loạt công tác tiếp đãi rồi.

Cũng không biết tổng giám đốc Bùi đang bận cái gì.

Đã như vậy thì đừng đi quấy rối tổng giám đốc Bùi thì hơn.

Trong quá trình chế tác trò chơi Be Quiet trước đó Nguyễn Quang Kiến cũng đã giúp đỡ không ít, Lâm Vãn là người phụ trách của Game Thương Dương, cũng có thể bày tỏ hoan nghênh và cảm ơn với hãi.

"Đại lão địa chỉ phòng làm việc của ngươi ở đâu? Ta mang theo đám Diệp Chi Chu tới cửa bái phỏng ngay." Lâm Vãn hỏi.

Rất nhanh, Nguyễn Quang Kiến phát tới một định vị.

Lâm Vãn ấn mở bản đồ nhìn, không khỏi sửng sốt một chút.

"Ơ? Đây không phải là... đối diện cửa hàng Đại học Hán Đông quán cà phê internet Netfish à?"

...

Một cửa hàng hai tầng chỉ cách cửa hàng Đại học Hán Đông quán cà phê internet Netfish một con đường.

Nơi đây vốn là một hiệu sách, dựa vào vị trí ưu thế gần đại học Hán Đông bán một ít sách bán chạy, sách học vân vân để kiếm lời, nhưng theo sự trỗi dậy của hình thức mua sắm online những năm gần đây, tình trạng kinh doanh của hiệu sách đã ngày càng sa sút.

Trong rất nhiều hiệu sách cái tiệm này đã thuộc về loại kiên trì khá lâu, nhưng vẫn khó có thể chống lại con nước lớn mua qua mạng, lặng lẽ đóng cửa.

Mà lúc này sách vở dụng cụ bên trong hiệu sách đã bị chuyển đi hết cả, trải qua thi công đơn giản, từng bộ bàn ghế làm việc xa hoa bị mang vào.

Có một vài người đi đường nghỉ chân quan sát, nhưng thấy nơi đây hẳn không phải là một nhà cửa hàng, bèn nhao nhao mất đi hứng thú, ai đi đường nấy.

Trong quán cà phê internet Netfish cách một con đường, Bùi Khiêm đang vừa uống cà phê vừa suy ngẫm về cuộc đời.

Buổi nói chuyện với tổng giám đốc Lý ngày hôm qua làm cho hắn bị đả kích, thế cho nên lại không kìm lòng được chơi biến mất một ngày.

Thậm chí ngay cả tâm trạng tìm Hạ Đắc Thắng và Dư Bình An để tính sổ cũng không có.

Suy nghĩ kỹ một chút, nhiều hạng mục thành công như vậy, chỉ an bài mỗi hai người bọn họ có chút không thể nào nói nổi.

Tục ngữ nói con rận quá nhiều thì không ngứa, khoản nợ quá nhiều thì không lo, quá nhiều công nhân nói xấu sau lưng, tâm trạng mang thù cũng sẽ chậm rãi bị hòa tan.

Bùi Khiêm phát hiện ra một vấn đề rất nghiêm trọng trong công ty quản lý.

Cơ chế đào thải vị trí đầu não, có vẻ như không đủ dùng nữa...

Trước mặt hạng mục lợi nhuận nhiều như mây, chỉ là đào thải hết người phụ trách hạng mục kiếm lợi nhiều nhất đã rất khó ảnh hưởng đại cục.

Phải nghĩ biện pháp khác.

Bùi Khiêm vừa uống cà phê vừa có chút phiền muộn suy nghĩ đối sách.

Trong quá trình chơi biến mất cũng có một ít người thử liên lạc với hắn, nhưng Bùi Khiêm lại không xem và không hồi phục.

Chủ yếu là sợ thấy tin tức xấu gì đó làm tâm trạng sụp đổ, ảnh hưởng đến việc mình suy nghĩ đối sách chuyển thắng thành thua.

Mà hiển nhiên các thuộc hạ của hắn cũng đã quen với tư thế thần long thấy đầu không thấy đuôi đó của tổng giám đốc Bùi, cho dù hắn không hồi phục, bọn họ vẫn sẽ tự hoàn thành nhiệm vụ.

Bùi Khiêm chú ý tới động tĩnh của cửa hàng hai tầng bên đường phố đối diện ngoài cửa sổ. Hiệu sách đã đóng cửa từ hai tuần lễ trước rồi, thế nhưng nó lại sửa chữa vào hai ngày trước đó, cũng không biết là vị dũng sĩ nào đến làm hiệp sĩ tiếp mâm.

Trên thực tế, nơi này vốn không thể nói là vị trí tốt gì, bằng không trước đó khi Bùi Khiêm chọn địa chỉ cho quán cà phê internet Netfish này đã không chọn nơi đây.

Chẳng qua gần đây bởi vì tác dụng kéo độ hot của quán cà phê internet Netfish đối với khu vực phụ cận, làm cho một số người cảm thấy mở cửa hàng ở địa phương này có thể có lợi.

Nhưng Bùi Khiêm vẫn không coi trọng.

"Nói không chừng không kiên trì được ba tháng đã xong đời, không làm hàng xóm bao lâu."

"Haizzz, ước ao."

Trước đó Bùi Khiêm cũng có suy nghĩ tới làm hiệp sĩ tiếp mâm của hiệu sách kia, thế nhưng trải qua việc nếm thử dài đến mấy chu kỳ, hắn đã sơ bộ mò ra được một sự thật cơ bản: Có vẻ như đại bộ phận hạng mục đang bị lỗ, chỉ cần mình vừa tiếp xúc thì sớm muộn gì cũng sẽ lời.

Game Thương Dương là như thế, Học Bá Đến Mau cũng là như thế...

Dường như tổng giám đốc Bùi chỉ là quan sát, vậy thì hạng mục đó sẽ lỗ liên tục, mà một khi tổng giám đốc Bùi bắt đầu nhúng tay tham gia, hạng mục đó lại bắt đầu dần dần có lãi.

Suy tính đến một hiệu sách quỷ quái có lỗ thế nào đi nữa cũng không lỗ được bao nhiêu tiền, Bùi Khiêm cũng không có quyết định tiếp mâm. Vì vậy, liền có người khác nhanh chân đến trước.

"Quên đi, mặc kệ ai tới mở tiệm đều không liên quan tới ta."

"Độ thua lỗ ta cần phải hoàn thành hiện tại cũng không phải là tiếp mâm một hiệu sách là có thể dễ dàng đạt thành."

"Vẫn nên nắm chặt việc nên thua lỗ chu kỳ này như thế nào đi..."

Bùi Khiêm nhấp một ngụm cà phê, xoay đầu đi.

Nhưng mà đúng vào lúc này, khóe mắt hắn lại phát hiện, hình như có mấy bóng người quen thuộc đi đến cửa hàng hai tầng đó.

Lâm Vãn, Diệp Chi Chu, Hồ Hiển Bân, Trần Khang Thác...

"Hở?"

Hết chương 784.
Bình Luận (0)
Comment