Bùi Khiêm suýt chút nữa thì tưởng mình nhìn lầm rồi, hắn quay đầu cẩn thận xem lại, không sai, người dẫn đầu đúng là Lâm Vãn rồi!
Bọn họ tới đây làm gì thế?
Bùi Khiêm đang buồn bực thì thấy Nguyễn Quang Kiến đi ra, nhiệt tình chào đón mấy người, đồng thời dẫn bọn họ đi vào.
Bùi Khiêm: "???"
Cảnh trước mắt làm cho hắn cảm thấy hình như có hơi ảo diệu.
Hắn dụi mắt, thình lình nhìn thấy trên bảng hiệu vừa mới treo xong ở lầu hai vẽ một logo tràn đây hơi thở nghệ thuật và vài chữ mỹ thuật.
Phòng làm việc Quang Hoàn!
Tay cầm ly cà phê của Bùi Khiêm không khỏi run lên một cái.
Mẹ nó... nhanh như vậy đã chuyển đến đây rồi??
Sau khi kinh ngạc một lúc, Bùi Khiêm nhanh chóng bình tĩnh lại, đồng thời quyết định xem như chưa nhìn thấy gì!
Lúc này, không thể bị loại chuyện sớm đã xác định này quấy nhiễu bản thân, xáo trộn suy của nghĩ của chính mình.
Tuy nói rằng cách lúc kết toán còn chưa đến hai tuần, nhưng nhìn từ tình hình hiện tại, tình hình đã vô cùng rõ ràng.
Bùi Khiêm vẫy tay với nhân viên phục vụ, nhân viên phục vụ lập tức hiểu ý, giúp hắn mang máy tính xách tay chuyên dụng sang.
Bởi vì Bùi Khiêm đặc biệt thích vừa nghĩ chuyện công việc vừa trầm tư nhân sinh ở cửa tiệm này, cho nên hắn đã cố tình chuẩn bị một chiếc máy tính dạng mỏng nhẹ ở đây, để làm việc công.
Đương nhiên nói là làm việc công, nhưng trên thực tế cũng chỉ là ghi chép đơn giản vài chuyện vào trong file tài liệu.
Cũng không phải chuyện đặc biệt khẩn cấp gì, hơn nữa thường sẽ xoá sạch sau khi đã sắp xếp xong suy nghĩ, cho nên cũng không cần lo lắng bị lộ bí mật.
Bùi Khiêm khởi động máy tính, mở một file tài liệu mới ra, sau đó bắt đầu sắp xếp suy nghĩ.
Tuy rằng chu kỳ tiếp theo bắt đầu từ tháng tư, nhưng đối với Bùi Khiêm, thì phải chuẩn bị từ trước.
Trước tiên suy nghĩ kỹ phương án mới, như vậy đến tháng tư mới không lúng ta lúng túng.
Hiện tại phương pháp tiêu tiền đột xuất đã có:
GOG mỗi năm bốn lần thưởng tiền cho người chơi cấp cao;
Dựa theo phương án thông thường, lấy điểm bình chọn của website tpdb làm căn cứ để phát tiền thưởng cho các công nhân viên, đồng thời thường xuyên cung các các loại trợ cấp, phúc lợi như kiểm tra sức khoẻ.
Bắt đầu bữa tiệc mừng dài hạn, để cho các công nhân viên ăn bớt một phần tiền giúp mình;
Bên phía Palpitation Hotel có thể há miệng nuốt một lượng lớn tiền đầu tư.
Sau khi Bùi Khiêm suy nghĩ một chốc, cảm thấy hình như vẫn không ổn thoả lắm.
Tuy rằng nhìn từ hiện tại gần như đã đủ, nhưng bây giờ đến lúc kết toán còn chưa đến hai tuần, trong lúc đó còn phải trải qua việc ra mắt phiên game PC của “Thần Chi Vinh Diệu”, thu nhập từ thứ này cũng phải được tính toán trước.
Vì thế, Bùi Khiêm lại thêm vào một dòng.
Các nghiệp vụ như quán cà phê Internet Netfish, lắp ráp máy tính ROF, Nghịch Phong Logistics, Takeaway Netfish, Điểm Kết... đốt tiền trong một tuần!
Lỗ vốn không nhất định phải bán thiệt mua danh, điên cuồng trợ cấp cũng là một cách hay.
Ví như trợ cấp hai đầu của Điểm Kết, trợ cấp độc giả xem sách, cũng trợ cấp cho tác giả viết sách, trong chốc lát là có thể thu được niềm vui nhân đôi!
Tự mình vui vẻ, tiền cứ biến mất thần kỳ như vậy thôi!
Hệ thống sẽ xem hành vi này như là tuyên truyền, được cho phép làm!
Đương nhiên hành vi thế này khiến cho tiền thua lỗ của chu kỳ này khá ổn định, nhưng mở màn của chu kỳ sau sẽ khá gian nan.
Cho nên, phải nghĩ ra biện pháp, triệt tiêu một vài mối hoạ tiềm ẩn!
Bắt đầu từ chu kỳ sau, cần phải áp dụng một vài biện pháp mới!
Bùi Khiêm việt xuống một dòng khác trên file tài liệu, tiếp tục suy ngẫm đối sách.
Dường như chế độ đào thải vị trí đứng đã có phần hơi quá tải.
Có điều Bùi Khiêm không có ý định cân nhắc việc bãi bỏ chế độ đào thải vị trí đứng đầu, dù sao chế độ này cũng triệt tiêu một vài mối hoạ tiềm ẩn cho hắn, nếu như không có chế độ này, bộ phận Game Đằng Đạt nói không chừng còn kiếm thêm được bao nhiêu tiền...
Phải bổ sung, hoàn thiện chế độ này.
Bùi Khiêm viết xuống file tài liệu mấy chữ “liệu pháp sốc chu kỳ”.
Hiện tại, sản nghiệp trong tay tổng giám đốc Bùi đã khá nhiều, thực sự là không quản lý nổi nữa.
Vứt những sản nghiệp này cho người khác, bản thân lại không có quá nhiều thời gian và sức lực đi xem xét, rất dễ tạo thành một vài hậu quả vô cùng nghiêm trọng.
Cho nên Bùi Khiêm quyết định, phải khiến những bộ phận này sốc định kỳ!
Để cho trong một chu kỳ nào đó, Đằng Đạt chỉ có một bộ phần bộ phận là đang vận hành, mà bộ phận khác thì nằm trong trạng thái sốc.
Đương nhiên hệ thống đã quy định, không được biếng nhác, không sản xuất ra sản phẩm dưới bất kỳ tình huống nào.
Cho nên... phải thương lượng với hệ thống một chút.
Với sự hiểu biết của Bùi Khiêm về hệ thống, chuyện này cũng không phải không có chỗ để đàm phán.
“Hệ thống, nếu một bộ phận nào đó tạo ra cống hiến vô cùng nhiều với công ty, vậy thì xuất phát từ mục đích nâng cao học tập của bọn họ, tương lại tạo ra cống hiến nhiều hơn cho công ty, cho cả bộ phận bọn họ nghỉ phép dài hạn mấy tháng để tiến hành nâng cao năng lực nghiệp vụ cá nhân... chắc là hợp tình hợp lý chứ?”
Bùi Khiêm nhanh chóng có được đáp án khẳng định.
Nhưng mà có điều kiện hạn chế: Hiện tại, mỗi một chu kỳ chỉ có thể có một bộ phận được phép như vậy, đồng thời chỉ có thể duy trì chi phí chi tiêu thiết yếu cho bộ phận đó, chứ không được tiến hành bất kỳ đầu tư nào.
Hay nói cách khác là cho tiền lương thì được, nhưng đầu tư tiền làm hạng mục thì không được.
Bùi Khiêm vô cùng hài lòng, quả nhiên là được!
Vậy thì không cần nói nhiều nữa, chu kỳ sau gây sốc phòng làm việc Hoàng Phi trước!
Một bộ phim điện ảnh đã kiếm được mấy chục triệu, nếu dựa theo tốc độ hiện tại, để bọn họ một năm quay ba bốn bộ phim điện ảnh, vậy chẳng phải là muốn lên trời sao?
Ngoài ra, Bùi Khiêm cũng đã phát hiện, chế độ đào thải vị trí đứng đầu tuy rất có hiệu quả, nhưng cũng có chút nhược điểm nhỏ, ví như dễ kích phát ý chí chiến đấu của các nhân viên.