Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 870 - Chương 870. Tiêu Chuẩn Nhân Viên Tốt Giảm Rồi

Chương 870. Tiêu chuẩn nhân viên tốt giảm rồi
Chương 870. Tiêu chuẩn nhân viên tốt giảm rồi

Ngoài ra, rõ ràng khoa học kỹ thuật OTTO cũng có năng lực nghiên cứu phát triển cái này, tuy hơi giống kiểu dùng dao mổ trâu để giết gà.

Bùi Khiêm cân nhắc, cuối cùng nên giao cho ai đây?

Dù là bộ phận nào, chắc chắn thứ nghiên cứu phát triển được đều có thể đạt đến trình “có thể dùng”.

Nhưng năm lần bảy lượt bị nhiều bộ phân liên tục đâm sau lưng, Bùi Khiêm cảm thấy phải suy xét đến mối quan hệ giữa các bộ phận, phòng việc giữa ai bộ phận nảy sinh phản ứng hóa học thần kỳ nữa, khiến hướng phát triển nằm ngoài dự liệu.

Ánh mắt hắn chợt lướt qua mấy bộ phận này.

“Chắc chắn bộ phận game không được rồi, toàn một đám quái vật tự bộ não, với lại giỏi áp dụng tư duy chế tác game vào dự án khác, quỷ mới biết để bọn họ tham gia chuyện này sẽ có hậu quả khủng bố cỡ nào.”

“Trang web Điểm Kết truyện Trung và website tpdb là cùng một nhóm người, hình như cũng không được. Lỡ đâu website tpdb cho Thác Quản Fitness đề xuất đặc biệt gì thì há chẳng phải vô cùng bất ổn sao?”

“Học Bá Đến Mau? Càng không được. Độ hot của Học Bá Đến Mau cao như vậy, nhất là ở khu vực Kinh Châu có nhiều người dùng như thế, thuận lý thành chương đến hoạt động ‘có sức khỏe tốt hơn mới có thể học tốt hơn’, thế chẳng phải toang rồi sao?”

“Takeaway Netfish sao… cũng không ổn lắm, hai bộ phận này bây giờ đang liên kết rất mật thiết, nếu tiến một bước sẽ thân thiết hơn, thậm chí làm cùng nhau, hậu quả không thể tưởng tượng được…”

“Thật sự là gặp quỷ mà, sao trong bất tri bất giác lại nguy cơ bủa vây thế này…”

Bùi Khiêm xem xét mấy bộ phận này một phen, bây giờ mới phát hiện hình như để Thác Quản Fitness có liên hệ với bộ phận nào cũng dẫn đến nguy hiểm không lường trước hết!

Thật xui xẻo!

Cuối cùng Bùi Khiêm vẫn hướng tầm mắt về phía khoa học kỹ thuật OTTO.

Chọn bộ phận của Thường Hữu làm app cho Thác Quản Fitness, tuy trông có vẻ là chuyện nhỏ xé to, nhưng chẳng phải đây là điều Bùi Khiêm muốn sao?

Xem bộ phận điện thoại có uy hiếp rất lớn đối với bản thân là công ty ngoài để sai khiến, phát triển một thứ không liên quan sẽ khiến bọn họ không có thời gian làm ra chuyện uy hiếp gì, vô hình trung làm giảm bớt lực chiến của khoa học kỹ thuật OTTO.

Đương nhiên nghĩ đến chuyện khoa học kỹ thuật OTTO và Thác Quản Fitness có thể nảy sinh hiệu quả liên kết, Bùi Khiêm vẫn phải dặn một câu, bảo Thường Hữu tuyệt đối không thể trang bị app của Thác Quản Fitness trên điện thoại OTTO, với lại cũng không cần quảng bá cái này trên bất kỳ nơi nào của thị trường điện thoại.

Tóm lại, chỉ cần làm, không cần liên quan đến chuyện quảng bá, chỉ là một phụ kiện, công cụ của Thác Quản Fitness.

Chắc như vậy không thành vấn đề nhỉ?

Bùi Khiêm suy nghĩ một phen, cảm thấy hình như lựa chọn này đáng tin nhất.

Sắp xếp mọi chuyện xong, chuẩn bị tìm thời gian thông báo cho Thường Hữu.

“Cốc cốc cốc.”

Ngoài văn phòng truyền đến tiếng gõ cửa.

Bùi Khiêm ngẩng đầu lên xem thử, là người phụ trách hiện tại của quán cà phê Internet Netfish và lắp ráp ROF, Tiêu Bằng.

Vốn dĩ Tiêu Bằng là người phụ trách quán cà phê Internet Netfish ở Lâm Thành, vì tiếp nhận việc của Trương Nguyên, nên bây giờ đã chuyển đến Kinh Châu rồi.

Bùi Khiêm không khỏi cau mày.

Hắn đến làm gì!

Vừa thấy kiểu người phụ trách có thể kiếm tiền tìm đến tận cửa là Bùi Khiêm thấy nhức đầu.

Chắc chắn không phải chuyện tốt lành gì, hơn phân nửa là lời nữa, đến xin chỉ thị của mình tiêu tiền thế nào!

“Có chuyện gì sao?” Bùi Khiêm cố gắng để bản thân duy trì sự bình tĩnh.

Lần đầu tiên Tiêu Bằng đến văn phòng của tổng giám đốc Bùi, hơi căng thẳng, Hắn nói nhỏ: “Tổng giám đốc Bùi, quỹ tích lũy trên tài khoản của lắp ráp ROF đã nhiều lắm rồi, ta nghĩ, hình như vẫn nên thăng cấp nghiệp vụ một chút, nên tìm ngươi xin ý kiến, bước kế tiếp của nghiệp vụ ROF phải đi thế nào…”

Bùi Khiêm: “…”

Xem kìa xem kìa, ta nói mà!

Biết ngày người phụ trách của mấy bộ phận kiếm được tiền mà tìm đến cửa thì chẳng có gì hay ho, lại bảo ta vắt óc tiêu tiền thay các ngươi!

Bùi Khiêm khẽ thở dài: “Các ngươi cũng nên có tính năng động chủ quan một chút. Tiền bản thân kiếm được thì tự mình nghĩ cách tiêu chẳng phải được rồi sao? Không cần xin ý kiến chuyện nhỏ này, bản thân cố gắng, không phải tiêu tiền sao, đúng chứ, có gì khó đâu? Tiêu nhiều chút, không thành vấn đề, ta sẽ không trách các ngươi.”

Tiêu Bằng vội gật đầu: “À, vâng tổng giám đốc Bùi, thế thì… ta sẽ làm theo phương án của mình?”

Bùi Khiêm trầm mặc một lúc: “Được rồi, đến cũng đến rồi, nói thử phương án của ngươi xem.”

Vốn dĩ hắn cảm thấy nên để bản thân Tiêu Bằng tiêu hết số tiền này, mình hoàn toàn không hỏi đến.

Không thể nào có chuyện nhân viên dưới trướng ta đều là thiên tài, chỉ lãi không lỗ nhỉ?

Nhưng nghĩ khác đi, xem xét từ tình huống quá khứ, không phải không có khả năng này.

Vẫn nên hỏi một câu, chỉ cần không quá đáng thì để bọn họ tự lo.

Tiêu Bằng nói: “Tổng giám đốc Bùi, ta cảm thấy lắp ráp ROF bây giờ đã là thương hiệu lắp ghép được chào đón rồi, nhưng hình như ngoại hình của chúng ta không đủ, không thể làm nổi bật giá trị gia tăng của thương hiệu.”

“Ta cảm thấy, có thể tiêu một số tiền tìm vài thương hiệu sản xuất khung máy chủ chuyên nghiệp làm khung máy chủ có ngoại hình bắt mắt cho chúng ta, sau đó điều chỉnh kiểu phong phiến hoặc lạnh lùng đẹp mắt, tăng giá trị.”

Sau khi Bùi Khiêm suy nghĩ một lúc bèn gật đầu: “Được.”

Tiêu khoản tiền này, kiểu gì cũng sẽ khiến thương hiệu của ROF thăng cấp, không thể không có hiệu quả được.

So với những cách rắc rối như quảng cáo, đốt tiền marketing, thăng cấp vẻ ngoài có vẻ là lực chọn không tồi nhất.

Huống chi bản thân Bùi Khiêm không có, cũng không dám nghĩ đến phương án lãi ít tiền hơn, sợ mình lỡ chỉ điểm, lắp ráp ROF lại kiếm được một vố lớn.

Được sự khẳng định của tổng giám đốc Bùi, Tiêu Bằng rất vui vẻ: “Tổng giám đốc Bùi, còn một chuyện. Nghiệp vụ của quán cà phê Internet Netfish bây giờ cũng thăng tiến theo từng ngày, quỹ trong tài khoản cũng đầy rồi, có phải… cũng nên mở chi nhánh tiếp không?”

Bùi Khiêm: “…”

Hết chương 870.
Bình Luận (0)
Comment