Nhưng bây giờ, huấn luyện viên Á Linh vốn không hiểu GOG, làm thế nào rút ra kinh nghiệm?
Bùi Khiêm đã chuẩn bị sẵn sàng: “Chuyện này rất dễ, hai đội chẳng phải sẽ tiến bầu cử đội trưởng sao? Sau khi huấn luyện thi đấu, đội trưởng sẽ tiến hành rút ra kinh nghiệm. Tuyển thủ nào có biểu hiện kém nhất sẽ phải luyện tập thêm vào buổi tối.”
Trương Nguyên: “Nhưng nếu là như vậy, đội trưởng chối bỏ trách nhiệm thì phải làm sao?”
Bùi Khiêm suy nghĩ: “Cũng đúng, vậy thì cả đội trưởng và thành viên phải cùng nhau luyện tập thêm. Đội thua cũng phải luyện tập thêm. Dù sao xảy ra chuyện gì, cứ luyện tập thêm là xong.”
“Thi đấu không thắng thì luyện tập thêm. Á Linh, chuyện này giao cho ngươi, nếu không bắt bọn họ luyện tập đầy đủ thì ngươi sẽ phải chịu trách nhiệm.”
Dù sao đi nữa, càng dành nhiều thời gian để tập thể hình, thì càng dành ít thời gian để huấn luyện chơi game.
Tốt nhất là sau mỗi lần luyện tập thậm chí không thể nhấc nổi cánh tay hay cầm chuột gõ bàn phím mới là điều tốt nhất.
Phương pháp huấn luyện vô lý như vậy hẳn là sẽ làm nản lòng tất cả các tuyển thủ nhỉ? Cho dù những người này ký hợp đồng một năm không thể chạy, nhưng nếu tin tức này truyền ra ngoài, ít nhất có thể ngăn cản tất cả những người muốn đến câu lạc bộ DGE.
Không có tuyển thủ thì còn gì là câu lạc bộ?
Trương Nguyên và huấn luyện viên Á Linh cùng rơi vào im lặng.
Không biết vì sao, yêu cầu nghiêm khắc của tổng giám đốc Bùi tựa hồ ẩn chứa sự cười trên nỗi đau của người khác...
Bùi Khiêm đứng lên: “Được rồi, vấn đề đã giải quyết xong, cứ dựa theo phương pháp này huấn luyện đi. Lần sau ta trở lại, hy vọng có thể thấy tuyển thủ vô địch thi đấu trực tiếp.”
Sau khi sắp xếp xong các vấn đề liên quan đến huấn luyện, Bùi Khiêm ung dung chạy mất.
Chỉ còn lại hai người Trương Nguyên và huấn luyện viên Á Linh rơi vào trầm mặc.
Trương Nguyên nghĩ ngợi: “Vậy chúng ta... cứ làm như vậy đi?”
Ai cũng biết, khi tổng giám đốc Bùi đã chỉ đạo rõ ràng thì các nhân viên của Đằng Đạt phải tuân thủ nghiêm ngặt các yêu cầu của tổng giám đốc Bùi. Khi tổng giám đốc Bùi không có chỉ dẫn rõ ràng mới có thể tự mình nghĩ rồi làm.
Bây giờ tổng giám đốc Bùi còn đã sắp xếp cả lịch trình hàng ngày, xem ra chỉ có thể làm theo.
Huấn luyện viên Á Linh gật đầu: “Ta không có ý kiến gì.”
Trương Nguyên thở dài: “Nhưng những tuyển thủ này hẳn là sẽ có rất nhiều ý kiến.”
Huấn luyện viên Á Linh cười nói: “Không sao, bọn họ có ý kiến hay không không quan trọng.”
“Đội trưởng Trương, có một việc ta phải nói rõ ràng với ngươi trước.”
“Những người này có nền tảng rất kém, trong vài ngày đầu luyện tập, bọn họ có thể sẽ không cầm được chuột hoặc không thể đi lại bình thường.”
“Nhưng cũng không cần lo lắng, nhiều nhất một tuần là sẽ ổn.”
Nhìn nụ cười ngọt ngào của huấn luyện viên Á Linh, Trương Nguyên không khỏi rùng mình.
Thứ hai, ngày 16 tháng 5.
Kỳ tuyển dụng mới của Đằng Đạt đã bắt đầu.
Đây đã là kỳ thi tuyển dụng chung lần thứ hai của Đằng Đạt, bộ phận nhân sự tổ chức tuyển dụng cũng đã quen thuộc với tất cả quy trình, tất cả các công việc đều được tiến hành một cách có trật tự.
Hiện giờ đang trong giai đoạn thi viết, sau đó còn có một loạt các bước như phỏng vấn, làm bài kiểm tra tinh thần Đằng Đạt đầu vào…
Ngô Tân đeo thẻ nhân viên công tác nhìn nhóm người xin việc mới bên ngoài hội trường, không khỏi cảm thấy bùi ngùi.
Thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng vậy!
Ngô Tân hồi tưởng lại, mối duyên phận giữa hắn và Đằng Đạt bắt đầu từ tháng mười một năm ngoái, khi đó hắn còn muốn đào trộm Hác Quỳnh của Game Thương Dương, kết quả sau một loạt phương pháp thì tự khiến bản thân ghen tị tới mức đỏ cả mắt.
Thế là, Ngô Tân quả quyết báo danh tham gia thi đầu vào Đằng Đạt, hơn nữa còn thuận lợi vượt qua ba vòng, trở thành nhân viên chính thức của Đằng Đạt.
Sau đó, hắn cũng làm việc một cách có hiệu quả, trong đó chuyện khiến hắn cảm thấy hài lòng nhất chính là tổng kết tinh thần Đằng Đạt, hơn nữa còn dùng chính tinh thần Đằng Đạt để chỉ điểm cho các tác giả của lớp học tập Điểm Kết.
Học xong rồi áp dụng, khái niệm này nên hình dung như thế nào đây?
Nhìn lại, chỉ trong vòng nửa năm ngắn ngủi, cuộc sống của Ngô Tân đã trải qua sự thay đổi long trời lở đất, khiến hắn xúc động mãi không thôi.
Rõ ràng số lượng người tham gia kỳ thi tuyển dụng của Đằng Đạt lần này nhiều hơn hẳn lần trước.
Điều này cũng chứng tỏ trong vòng nửa năm, danh tiếng và quy mô của Đằng Đạt đã có bước tăng trưởng vượt bậc.
Một mặt là sản nghiệp nhiều, công việc nhiều, mặt khác là số người nộp đơn xin vào vị trí công việc đó cũng tăng lên.
Bên ngoài lối vào hội trường là một đôi tình nhân đang cổ vũ nhau, hình như là cùng tới tham gia kỳ thi tuyển dụng của Đằng Đạt.
“Em yêu, cố lên, chắc chắn sẽ không có vấn đề gì hết.”
“Ừm, ngươi cùng vậy, nghiên cứu đề thi lâu như thế, nhất định có thể thi đỗ!”
“Sau khi đỗ vào Đằng Đạt, chúng ta sẽ lập tức thuê một căn phòng rộng rãi hơn.”
“Ừm, sau khi đỗ sẽ không cần phải tăng ca nữa, tương lai sau này mỗi ngày ta đều có thể về nhà nấu cơm ngon cho ngươi ăn!”
“Chúng ta nhất định phải cùng nhau vượt qua kỳ thi! Cố lên!”
Hai người cổ vũ lẫn nhau, sau đó mới tách ra đi tới hội trường thi khác nhau.
Cảnh tượng như vậy không ngừng diễn ra ở nơi đây, tuy rằng hầu hết mọi người đều tới một mình, song cũng có một số người dẫn theo cả gia đình, có cảm giác như chuẩn bị nhập ngũ vậy.
Đám đông náo nhiệt bên ngoài hội trường khiến cho Ngô Tân liên tưởng đến những bậc phụ huynh lo lắng chờ đợi bên ngoài trường trong kỳ thi tuyển sinh đại học.
Thế nhưng nghĩ lại cũng đối, đối với rất nhiều người ở đây mà nói, có lẽ kỳ thi tuyển dụng của Đằng Đạt cũng chẳng khác kỳ thi tuyển sinh đại học là bao.
Cá chép vượt long môn, một bước lên trời.
Ngô Tân không khỏi bùi ngùi xúc động.
Đối với rất nhiều người, đặc biệt là những người ở địa phương Kinh Châu mà nói, có thể trở thành nhân viên của Đằng Đạt chính là một niềm tự hào lớn lao.