Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 118 - Chương 118: Hữu Xạ Tự Nhiên Hương (2)

Chương 118: Hữu xạ tự nhiên hương (2) Chương 118: Hữu xạ tự nhiên hương (2)

"Phương pháp bính âm ư?"

"Không sai, là phương pháp đọc âm ghép lại với nhau, ta dùng chữ để ghi chú phát âm trong phương pháp phiên thiết biến thành một loại ký hiệu khác, đồng thời thay đổi một chút cách đọc, độc lập với phần văn bản."

Tư Hằng Nghĩa bật cười:

"Vậy chẳng phải vẫn là phương pháp phiên thiết sao?"

"Không chỉ như vậy."

Bính âm!

Đối với hệ thống chữ như chữ Hán, đây là một công cụ học tập mang tính thời đại.

Điểm mấu chốt nằm ở tính độc lập của hệ thống!

Nó sử dụng một hệ thống đơn giản để giải thích một hệ thống phức tạp khác chứ không phải dùng hệ thống phức tạp để đi giải thích một hệ thống phức tạp.

Chỉ cần học cách phát âm hơn hai mươi kí hiệu thì vấn đề nhận dạng và viết hàng trăm nghìn chữ sẽ được giải quyết dễ dàng.

Đương nhiên, bộ bính âm trước mắt này không phải là bộ bính âm đời trước.

Chữ của Đại Thuận và chữ Hán có sự khác biệt, cách đọc cũng có chỗ bất đồng.

Lương Cừ sửa đổi qua, kí hiệu cũng là dùng thiên bàng sau khi đã được thay đổi hình thái.

Lúc mới đầu, hắn cho rằng sẽ rất khó để sửa đồi nhưng trên thực tế lại đơn giản đến không ngờ.

Phương pháp bính âm vốn tương tự như phương pháp phiên thiết, phương pháp phiên thiết có đủ cả thanh mẫu, vận mẫu và thanh điệu.

Chỉ là một cái là dùng chữ để ghép, một cái là dùng kí hiệu để ghép.

Rất nhiều việc không khó khăn như trong tưởng tượng, mấu chốt nằm ở điểm xuất phát.

Trước nay chưa từng có ai thử vượt ra ngoài khuôn khổ chữ nghĩa, dùng một bộ kí hiệu đơn giản, số lượng ít để làm kí hiệu phát âm.

Thật sự không thể sao?

Đương nhiên là không thể.

Trước khi sợi mì ra đời, không ai ngờ rằng việc xay lúa mì thành bột rồi cán ra lại ngon như thế.

Trước khi bàn đạp ngựa ra đời, không ai ngờ rằng hai chiếc bàn đạp lại có tác dụng lớn đến vậy.

Đương nhiên, ngoại trừ muốn nhận được phần thưởng phát minh của Đại Thuận ra, Lương Cừ còn có một suy nghĩ khác, hắn muốn thể hiện tài hoa của mình.

Hơn một tháng đã đột phá thành công, trở thành Võ giả chân chính, bề ngoài chưa từng sử dụng nước thuốc, tốc độ kinh người.

Không thể che giấu mà không khiến người ta nghi ngờ được.

Trừ phi cả đời này không giao lưu với người khác, không nảy sinh mâu thuẫn, không dùng phần thực lực này đi kiếm chỗ tốt, bằng không sớm muộn gì cũng sẽ bại lộ.

Lương Cừ vẫn luôn nhớ rỡ Trương nấm đầu nhân lúc hắn yếu đuối mà cướp thuyền, nhớ rõ huynh đệ nhà họ Vương muốn cướp tiền.

Mấy tên lưu manh vô lại cũng có thể coi hắn như cá nằm trên thớt.

Đại Thuận là Đại Thuận thái bình, cũng là Đại Thuận ăn thịt người.

Hắn luyện võ không phải để làm rùa rụt đầu mà hắn muốn thể hiện ra để có được địa vị cao hơn, sống một cuộc sống tốt đẹp hơn.

Vì thế, phương pháp che giấu tốt nhất chính là không che giấu!

Cố hết sức thể hiện tài hoa, ngoài mặt trở thành "thiên tài"!

Năng lực và tính sáng tạo, tương tự như vậy là thiên phú Võ đạo!

Dù cây cao đón gió nhưng sư phụ, sư huynh, sư tỷ bên cạnh Lương Cừ, ai cũng đều là đại thụ chọc trời, có thể giúp hắn che mưa chắn gió,"cây giống tốt" nhỏ bé như hắn thực ra cũng không tính là gì cả.

Sau khi giải thích một lượt khái niệm về bính âm và cách dùng, Tư Hằng Nghĩa nhướn mày.

Quả thực không giống như những gì hắn tưởng tượng, cái gọi là phương pháp bính âm này nhìn có vẻ như cũng có cách thức rõ ràng.

"Khá thú vị đó, ngươi nói vài lần nữa xem."

"Được, kí tự này..."

"Thêm một lần nữa."

"Thanh âm của chữ này..."

Hồi lâu sau, sắc mặt của Tư Hằng Nghĩa trở nên ngưng trọng.

"Nhìn thì có vẻ như tương tự phương pháp phiên thiết nhưng phương pháp này của ngươi quả thật đơn giản hơn nhiều, dùng một bộ kí hiệu khác để phiên âm, ta có nên nói rằng những người bắt đầu học mới như vậy không?"

Hoàn toàn là một cách thức khác, không rơi vào cái bẫy dùng chữ để giải thích chữ, mấu chốt nhất là thật sự đâu ra đấy!

Ngoại trừ ý nghĩ kì lạ của người mới học ra, Tư Hằng Nghĩa không thể nghĩ tới điều gì khác.

Vốn là giờ Thân tan học, kết quả việc bính âm này khiến Lương Cừ bị tiên sinh lôi kéo ở lại đến tận cuối giờ Dậu, trời cũng đã tối đen.

"Vẫn còn rất nhiều chỗ sai và thiếu sót, nhưng cấu trúc quả thực đơn giản, sắc trời đã tối, ta sẽ ghi lại phương pháp bính âm này, về nhà nghiên cứu thêm, ngày mai sẽ thảo luận tiếp với ngươi."

"Làm phiền Tư tiên sinh rồi."

Lương Cừ hành lễ, bính âm vẫn có vài phần khác biệt, một vài chỗ hắn quả thực chưa nghĩ ổn, nhưng hắn cũng không sửa lại, phải như vậy mới có vẻ như do hắn tự tạo ra.

Hắn nghĩ phần khung, tiên sinh ở thư viện giúp đỡ nghĩ phần tiểu tiết, cùng nhau tạo ra một chỉnh thể hoàn thiện, không chỉ có thể chia sẻ danh tiếng, lợi ích mà cũng có vẻ hợp lí hơn, điểm mấu chốt nhất chính là đỡ rắc rối.

May mà Tư Hằng Nghĩa tuổi tác không lớn, năng lực học tập mạnh, năng lực tiếp thu cũng không bị bảo thủ mới có thể nghe vào đầu những gì hắn nói, nếu đổi thành một lão học giả bốn năm mươi tuổi, vậy thì chưa chắc.

Còn về việc phương pháp bính âm liệu bị cầm đi, có bị trộm mất không, Lương Cừ không hề lo lắng.

Có tiên sinh nào trong thư viện mà không biết hắn là do Dương Đông Hùng sắp xếp đến học đâu.

Bình Luận (0)
Comment