Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 120 - Chương 120: Thủy Linh Chi (2)

Chương 120: Thủy Linh Chi (2) Chương 120: Thủy Linh Chi (2)

Lương Cừ vỗ vỗ lên đầu Không Thể Động, lấy hành động thay lời cổ vũ.

Chỉ tiếc giờ trong tay hắn không có thứ gì tốt để khen thưởng nó, nhưng dù có như vậy, Không Thể Động được hắn vỗ đầu cũng đã vô cùng vui vẻ, cái đuôi lắc lư trong nước, tạo thành một chuỗi bọt khí dài.

Tới nơi, Lương Cừ ngẩng đầu nhìn lên, vô cùng khiếp sợ.

Phía dưới đáy nước vậy mà lại có một hòn đá lớn đến vậy, đưa mắt nhìn qua, phải cao tới gần 20 mét, tương đương với kích thước của một tòa nhà ở cỡ nhỏ.

Phía dưới hòn đá đang có Nắm Đấm lớn ngang đầu người tuần tra khắp nơi, nhìn thấy Lương Cừ liền rẽ nước tới gần, đứng ở trên vai hắn.

Lớp bùn đất mịn màng ở một bên đột nhiên phồng lên, Nheo Béo với cơ thể dài 4 mét rung người cho lớp bùn đất rơi xuống phía dưới rồi bơi lại gần hắn.

Hai thú một lớn một nhỏ vây quanh, Lương Cừ vậy mà lại sinh ra một tia cảm giác sảng khoái, tựa như bản thân hắn thật sự là Thủy Thần của vạn dặm sông nước, tràn đầy khí phách.

Mỗi lần giơ tay nhấc chân là sẽ có muôn vàn thủy binh đi trước mở đường.

Chỉ là vừa nghĩ tới Cóc ca, chút tâm tư này của Lương Cừ liền tan thành mây khói.

Ngày mai là phải đọc tế văn cho Cóc ca, tạm thời phải nhẫn nại trước đã, sớm muộn gì hắn cũng sẽ làm nồi lẩu ếch cho mà xem.

Lương Cừ thuận theo trọng lực của nước chìm xuống dưới đáy nước.

Người ở trong nước sẽ tồn tại một lực nổi trung tính.

Thông thường ở nơi sâu 5 mét dưới mặt nước, cơ thể sẽ tự nhiên trôi về phía trước, không cần làm gì cũng có thể trở lại mặt nước.

Nhưng nếu đến một độ sâu nhất định, lồng ngực chịu đè ép, thể tích tổng thể sẽ bị thu nhỏ lại, cơ thể người sẽ không còn nổi lên nữa mà bắt đầu chìm xuống một cách tự do, nếu không mang theo phụ trọng thì độ sâu này thông thường là 30 mét.

Lúc này, Lương Cừ đã ở độ sâu vượt quá 30 mét, hắn không phí chút sức lực nào đã chìm xuống đáy nước.

Dưới sự dẫn dắt của Không Thể Động, Lương Cừ tìm thấy cái động nó đào ra phía bên dưới hòn đá, chui vào bên trong động mới phát hiện ra dưới đáy hòn đá kia nứt ra một khe lớn rộng khoảng 3 mét, mơ hồ có ánh sáng mờ nhạt tỏa ra từ bên trong.

Lương Cừ tiến vào bên trong cái khe, hướng về phía nguồn sáng, bơi được khoảng 4-5 mét, con đường phía trước liền quặt một góc 90 độ, thẳng tắp hướng lên trên, tựa như một vách đá cao chót vót.

Trên vách đá, có một dây leo thô to ngang người, tựa như cây đậu hướng về phía vương quốc người khổng lồ trong truyện cổ tích Jack và hạt đậu thần.

Nó chính là nguồn sáng, tỏa ra u quang lấp lánh trong bóng đêm, vô cùng sáng rõ, hết sức kỳ lạ.

Lương Cừ chúi về phía trước cắn một miếng, vô cùng cứng rắn, căn bản không cắn nổi, chỉ có thể bò về phía trước dọc theo dây leo, mới được 10 mét, hắn đột nhiên nhảy ra khỏi mặt nước, mái tóc trên đầu ướt sũng, hoang mang nhìn về bốn phía rộng mở thông suốt phía trước.

Phía bên trong cùng của hòn đá vậy mà lại không phải là nước mà là không khí!

Hắn đánh giá tứ phía, xung quanh có hình dạng như một bệ hình bán nguyệt treo ngược, ở trên đỉnh chóp phản chiếu những làn sóng nước màu xanh nhạt lấp lánh.

Cả khối đá tựa như một cái lồng cực đại, khoá toàn bộ không khí lại bên trong không gian này.

Lương Cừ không nhịn thở nữa, Không Thể Động trước đó đã tới đây tra xét qua, đủ để chứng minh không khí bên trong không có vấn đề gì.

Chẳng qua, bản thân nó là một con cá sấu cho nên lượng từ ngữ có hạn, không có cách nào miêu tả tình huống cụ thể bên trong động mà thôi, chỉ nhắc tới hòn đá, động, trên hòn đá có mọc thực vật, phát sáng.

Trên thực tế, không gian bên trong hòn đá này tương tự như nốt nhạc thứ tám lật ngược, phần phình to của nốt nhạc chính là chỗ không gian mà hắn nhìn thấy, còn hình chữ L kia chính là thông đạo mà hắn đi qua.

Lương Cừ tóm lấy dây leo, trèo lên bệ bên trong hòn đá, đứng thẳng trên đó, độ cao bên trong không gian này đủ để hắn đứng thẳng người, quét mắt nhìn một lượt, hắn liền nhìn đến góc trong cùng, nơi đó có một gốc cây mập mạp to ngang đầu người.

Nó cực giống một cây nấm, phần dưới ngắn mà thô, có màu trắng, phần đỉnh chóp rất giống phần đầu của nấm linh chi, cắm rễ sâu bên trong khe đá.

Thủy linh chi!

Mấy ngày qua, Lương Cừ vẫn luôn chăm chỉ đọc sách, không còn là người mới cái gì cũng không hiểu như trước nữa, vừa liếc mắt một cái liền nhận ra loại Bảo Thực này chính là Thủy linh chi!

Hắn đang định tiến lên, không ngờ trên vách đá âm u, một khối đá đã hoàn toàn hợp thành một thể với hoàn cảnh xung quanh đột nhiên rơi xuống, văng ra ngoài!

Bình Luận (0)
Comment