Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 126 - Chương 126: Hà Thần Chưa Tới, Sơn Quỷ Đã Tới (1)

Chương 126: Hà Thần chưa tới, Sơn quỷ đã tới (1) Chương 126: Hà Thần chưa tới, Sơn quỷ đã tới (1)

Sơn quỷ!?

Trái tim Lương Cừ chợt đập mạnh.

Trong 'Tạp ký Hạo Mộc Đường' có tranh minh họa của Sơn quỷ, làn da của nó nứt nẻ như cây khô, lưu lại ấn tượng sâu sắc cho hắn.

Hình dáng tương tự con người nhưng làn da nâu như cây khô, đao thương khó nhập.

Còn nhỏ thì ăn súc vật, trưởng thành thì ăn thịt người!

Tại sao ở đây lại có Sơn quỷ?

Trấn Bình Dương cách thị trấn Nghĩa Hưng 16 dặm đường mà!

Chín tiếng chiêng chói tai vang lên quanh quẩn trên bến thuyền, thầy cúng vung vẩy cây trượng ngắn trong tay, chậm rãi nhảy múa, hát khúc ca không biết tên, hàng nghìn cặp mắt đang nhìn chăm chú vào Lương Cừ, chờ mong hắn đi lên tế đàn.

Lương Cừ tựa như hoài nghi mình nhìn thấy ảo giác, nhưng ngay sau đó, bóng đen kia đột nhiên từ phía sau đầu hồi nhảy ra, móng tay sắc bén cào xước viên gạch đá xanh, phía dưới nó là đám người dày đặc.

Trong đám người, đứa trẻ đang nhìn đông nhìn tây, sau khi nhìn thấy sinh vật quỷ dị đáng sợ kia liền khóc toáng lên.

Người xung quanh tức giận trợn mắt nhìn, mẹ của đứa trẻ vội vàng xin lỗi rồi che miệng đứa bé trai lại, nhưng liếc nhìn theo hướng ánh mắt của con một cái, nàng cũng ngây ngẩn cả người.

Tiếng thét chói tai truyền tới.

Không phải là ảo giác!!

"Lui lại!!"

Trong phút chốc, tiếng hét ầm ĩ vang to hơn tất cả.

Vừa dứt lời, càng ngày càng nhiều người nhìn thấy Sơn quỷ trên nóc nhà.

Tin tức về sự xuất hiện của Sơn quỷ đã từ trấn Bình Dương truyền tới thị trấn Nghĩa Hưng, thậm chí còn có bức họa mô tả để mọi người cẩn thận, gần đây người của thị trấn Nghĩa Hưng tới trấn Bình Dương cũng ít hơn hẳn.

Làn da nứt nẻ màu nâu kia, bất luận thế nào cũng không nhận nhầm được!

Chính là con Sơn quỷ có thể giết chết được Võ Giả!

Tiếng thét chói tai vang lên hết đợt này tới đợt khác, đám đông trong nháy mắt trở nên hỗn loạn, tiếng khóc tiếng la vang lên không dứt bên tai, nhưng trước mặt chính là sông nước, căn bản không có chỗ trốn, thậm chí có người đã nhảy vào trong nước!

Nhưng giờ đang là mùa đông!

Nhóm hương lão đứng dậy, thấy dáng vẻ hung ác của Sơn quỷ mà kinh sợ không thôi, lớn tiếng hô to, muốn tổ chức lại trật tự.

Sơn quỷ ở trên mái hiên bị quấy nhiễu, nó nhảy vào bên trong đám người, mắt thấy sắp vồ trúng một người phụ nữ thì một hòn đá lớn bằng nắm tay đã gào thét lao tới, chuẩn xác đập trúng mặt Sơn quỷ, đánh cho Sơn quỷ từ giữa không trung bay ra ngoài, hòn đá cũng biến thành những miếng đá vụn trước khi kịp rơi xuống đất.

Lương Cừ tiến lên ngược theo hướng dòng người, bàn tay run lên, chỗ xương cẳng tay đang chảy máu.

Không biết từ khi nào, đầu sư tử đá ở phía sau hắn đã vỡ hết răng nanh, viên cầu bằng đá trước đó đang được đặt trong miệng nó đã biến mất.

"Hướng về phía ta này!"

Một tiếng gầm ngược gió vang lên, trong nhất thời vậy mà áp đảo những tiếng thét chói tai của đám người.

Như một cây cờ lớn dựng thẳng trên đất bằng, dẫn lối cho đám người hỗn loạn vọt về phía hắn.

Người phụ nữ suýt bị vồ trúng kia kinh hãi ngã trên mặt đất, hán tử bên cạnh nàng giữ chặt lấy tay nàng, hai người vừa lăn vừa bò rời đi.

Nhóm hương lão cũng kinh sợ, ném quải trượng đi chạy trốn hơn nửa, chỉ còn sót lại mấy người Trần Triệu An nhanh chóng tiến lên trấn an dân chúng, để mọi người vào trạch viện lớn ở phía sau tránh nạn.

Khoảng không rộng lớn chỗ gần nơi Sơn quỷ ngã xuống rất nhanh đã trở nên trống trải, Sơn quỷ ngã trên mặt đất lắc lắc đầu rồi lại bò dậy.

Viên cầu bằng đá được ném đi tạo thành một kích mạnh mẽ vậy mà căn bản không tạo thành bất kỳ thương tổn gì đối với nó.

Khớp chân quay ngược, cánh tay khô gầy, xương ngón tay sắc nhọn, thân hình khô quắt, làn da cả người nứt nẻ toác ra tựa như vỏ cây khô, con ngươi ố vàng như miệng vết thương hư thối chảy mủ, nhìn chằm chằm vào Lương Cừ - người đã công kích nó.

Ngoại trừ phần khớp chân quay ngược ra, các chi còn lại của Sơn quỷ không khác bao nhiêu so với nhân loại, nhưng chính vì như thế nên mới càng lộ vẻ quỷ dị.

Tận mắt nhìn thấy nó còn đáng sợ hơn nhiều so với tranh minh họa!

Trái tim Lương Cừ nảy lên kịch liệt, không biết bản thân mình lấy dũng khí từ đâu ra mà xông lên trước như vậy, nhưng lúc này, tên đã lên dây không thể không bắn, Sơn quỷ đã nhìn trúng hắn.

Là tiểu Sơn quỷ hay là đại Sơn quỷ?

Không giống tiểu Sơn quỷ, con trước mắt này cao xấp xỉ hắn, Sơn quỷ không thể lớn nhanh như thế được. Nhưng lại không giống đại Sơn quỷ, đại Sơn quỷ có thể giết chết Võ Giả đã đột phá hai ải không có khả năng bị hắn ném một viên cầu đá mà bay đi như vậy được.

Chẳng lẽ ngoại trừ hai con này còn có một con Sơn quỷ thứ ba nữa?

Nếu như thế thì có thể giải thích được tại sao nó lại xuất hiện ở thị trấn Nghĩa Hưng, không phải là nó đi quãng đường 16 dặm mà nó vốn đã ở đây từ đầu!

Gặp quỷ rồi, đâu ra nhiều Sơn quỷ như vậy, nuôi dưỡng bán sỉ sao?

Bình Luận (0)
Comment