Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 157 - Chương 157: Cưỡi Nước Đạp Sóng, Nhị Tiến Đại Viện! (2)

Chương 157: Cưỡi nước đạp sóng, Nhị tiến đại viện! (2) Chương 157: Cưỡi nước đạp sóng, Nhị tiến đại viện! (2)

"Mấy hương lão kia cả ngày đều khen ngươi dù có bản lĩnh nhưng vẫn không quên đi hương thân, người không biết còn tưởng rằng ngươi mới là cháu ruột của bọn họ đấy, giờ ta đi thông báo một tiếng, bọn họ nhất đinh sẽ khua chiêng gõ trống tới đây hoan nghênh ngươi"

"Vẫn là thôi đi"

"Ngươi đeo cái gì phía sau lưng vậy, sao dài thế?"

Thần sắc Lương Cừ hơi thay đổi, tựa như không có việc gì buông hộp gỗ dài xuống:

"Cũng không có gì, chỉ là một thanh trường thương mà thôi, sư huynh ta tặng đấy."

"Mẹ nó, đại thương đẹp như vậy?"

Trong mắt Lâm Tùng Bảo lộ ra vẻ ước ao, hắn lớn đến từng này rồi, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy binh khí đẹp đến thế, đẹp mắt và uy phong đến mức giống như thuyết thư tiên sinh vẫn thường kể!

Khoé miệng Lương Cừ khẽ nhếch, nhướng mày nói:

"Đẹp đúng không, ta cũng cảm thấy như vậy, ta gọi nó là Phục Ba."

"Phục Ba? Tên hay! Đẹp thật đấy, ta có thể sờ không?"

"Có gì mà không được, cứ sờ đi."

Thời gian 15 phút cứ như vậy mà trôi qua một cách kì lạ, Lương Cừ cũng không biết vì sao nữa.

"Được rồi, ta phải đi đây, hôm nay quay về là để xem xem nhà cửa thế nào rồi."

"Ta cũng từng qua xem, đều là tìm thợ lành nghề tới, làm khá nhanh, phần khung dựng xong rồi, ngày nào cũng có hương lão qua đó giám sát, hẳn là không có vấn đề gì"

Lương Cừ nghe thấy vậy không khỏi kích động.

Sau khi lấy về được con thuyền của mình, chẳng khác gì đổi từ súng bắn chim sang đại pháo, cuối cùng nhà của mình cũng được thay đổi rồi sao?

Cuộc sống đúng là càng ngày càng tốt.

Lương Cừ chạy thẳng về phía căn nhà đất, đi được một nửa đường liền rẽ sang đi đường tắt, nhờ vậy mới tránh được nhóm hương dân không ngừng chào hỏi hắn.

Kết quả vừa mới về đến nhà, hắn liền kinh ngạc.

Đập vào mắt là một nửa bức tường bao được xây bằng gạch xanh, xuyên qua bức tường có thể nhìn thấy rõ ràng sân bên trong.

Ngã tư đường được phú kín bằng gạch đá lớn, thay thế phần đất đỏ ban đầu, hai bên trái phải đều thông đến phía đông và phía tây sương phòng, đều đã được dựng xà nhà lên, bước đầu đã thành hình.

Phía trong cùng ngã tư thông thẳng hướng nhà chính, xà gồ dùng để liên kết và cố định đầu hồi đã được dựng lên, sắp bắt đầu thi công phần thân và lắp dầm chính.

Đây mẹ nó là chỗ nào vậy?

Sao lại có đại viện thế này?

Là nhà ta sao?

Lương Cừ nhìn trái nhìn phải, sau khi nhìn thấy sân nhà Trần thúc mới dám xác định.

Đúng là nhà hắn!

Nhìn bức tường bình phong ở phía trong tường ngoài chỗ cửa vào đã xây được một nửa, Lương Cừ nhịn không được hoài nghi, liệu thợ thủ công có phải đang xây dựng Nhị tiến đại viện không.

'Nhất tiến viện' vừa vào cửa là đã đến trong sân, là loại hình tứ hợp viện thường thấy nhất.

Còn 'Nhị tiến viện' là khi vào cửa, đầu tiên sẽ là một cái sân nhỏ, sau khi đi tiếp vài bước sẽ lại nhìn thấy một cái cửa, lại đi qua đó mới đến sân chính, quy cách lớn hơn một chút, nhà giàu hơi có tiền đều sẽ sắp xếp như vậy.

Tục ngữ có câu, cổng ngoài không ra, cửa trong không bước tới chính là chỉ cái này.

Bức tường bình phong thông thường chỉ có Nhị tiến đại viện mới có, ở bên trong sân nhỏ xây một bức tường nhằm che đậy tầm mắt của người qua đường, đảm bảo riêng tư.

Còn về phần 'Tam tiến viện', tất nhiên là có ba cửa và ba sân, hơn nữa còn có thêm một hậu viện nữa, chủ yếu để phụ nữ trong nhà sử dụng, lớn hơn nữa còn có Tứ viện, Ngũ viện.

Dương phủ chính là Tứ viện, ở bên cạnh còn có một đại đình viện có đình giữa hồ, vào đó mà không có ai dẫn đường rất dễ đi lạc.

Quá khoa trương.

Lương Cừ vốn tưởng rằng chỉ mở rộng phòng ở, không ngờ không chỉ xây nên cả một tứ hợp viện mà mẹ nó còn là Nhị tiến viện!

Đếm sơ qua, trong đó có hơn 20 tráng hán đang làm việc cho hắn, cưa xẻ gỗ, lắp lát gạch xanh.

Người thợ đang đỡ thang trong đó chú ý thấy Lương Cừ đến, vội vàng gọi mấy tráng hán xung quanh tiến lên chào hỏi.

"Lương gia, mau xem xem có hợp ý không, có chỗ nào không ổn không, ngài yên tâm, căn nhà đất cũ ban đầu của ngài bọn ta không hề động đến, không hư hao gì đâu!

Chỉ là hai ngày nay có hương thân đem gạo và mì tới để cảm tạ ân cứu mạng của ngài, ta sợ nếu để ở bên ngoài gặp mưa sẽ hỏng mất cho nên mới vào đó một lần!"

Bình Luận (0)
Comment