"Đa tạ thượng sứ, đa tạ thượng sứ"
Triệu Hồng Viễn liên tục quỳ lạy, cảm động đến rơi nước mắt, lùi từng bước một ra khỏi phòng.
Trong viện im ắng.
Cho đến khi rời xa sương phòng, Triệu Hồng Viễn mới thẳng sống lưng lên, hắn nhìn về phía Đại quản gia Lâm Quý Dũng đang trốn trong bóng tối, lặng lẽ dựng ngón trỏ lên.
"Một?"
Lâm Quý Dũng vui mừng, tranh thủ thời gian nhanh chóng chạy đi thu thập đồ đạc, chuẩn bị chạy trốn.
Hai cây táo trong sân viện đã rụng lá hết, ánh nắng chiếu xuyên qua khe hở giữa những nhánh cây, tạo thành những vệt lốm đốm trên mặt đất.
Hắn đưa tay ra bẻ một cành cây khô, cầm ở trong tay vuốt ve liên tục.
Cây táo không dễ trồng, năm nay đã là năm thứ năm hắn trồng nó, đáng tiếc chỉ mới được ăn táo một lần, không thể đợi đến vụ thứ hai vào tháng 8 năm sau được nữa.
Triệu Hồng Viễn đứng bên trong đình viện, thở dài một hơi.
5 năm trước, hắn còn là một vị thương nhân nhỏ, dựa vào đầu óc linh hoạt mà làm một chút buôn bán nhỏ, tuy không đại phú đại quý nhưng sinh hoạt cũng tốt hơn nhiều so với những gia đình bình thường, thậm chí còn dư tiền để nạp thêm một tiểu thiếp.
Tất cả đều bắt đầu từ thời điểm hắn gặp vị lão giả quần áo hoa lệ, bị thương nằm ở ven đường kia.
Mang tâm lý đầu cơ kiếm lợi, chỉ chốc lát sau khi nhìn thấy, Triệu Hồng Viễn liền đưa ra quyết định, vụng trộm đưa lão giả lên trên xe ngựa của mình, đưa về nhà cẩn thận chăm sóc, đợi đến khi lão nhân kia tỉnh dậy, báo cho Triệu Hồng Viễn biết thân phận của mình thì tất cả đều đã không thể quay trở lại được nữa.
Mẹ nó, thì ra là yêu nhân của Thủy Mộc Giáo!
Lúc ấy, Triệu Hồng Viễn vô cùng hối hận, nhưng hiện tại, hắn không những không hối hận mà ngược lại cảm thấy hết sức may mắn.
Muốn phát tài, nào có thể không làm chuyện điên rồ.
Kể từ đây, Thủy Mộc Giáo một mực ở trong bóng tối trợ giúp cho hắn, giúp hắn ở bên ngoài phát triển lớn mạnh sự nghiệp kinh doanh của mình, thực tế là trở thành giáo chúng của Thủy Mộc Giáo, tiến về trấn Bình Dương, nuôi dưỡng Sơn quỷ ở những hương thôn xung quanh, chờ đợi ngày thu hoạch.
So với việc nói là chọn trúng trấn Bình Dương, đúng hơn phải nói là hoàn cảnh ở trấn Bình Dương đã hấp dẫn Thủy Mộc Giáo.
Hơn 20 năm phát triển khiến cho nhân khẩu ở trấn Bình Dương cực nhiều, hơn nữa nơi này còn chỉ là trấn mà không phải là huyện, không lo bị quan phủ cản trở.
Thứ hai là ở đây có Võ quán, Võ Giả qua lại rất nhiều, cách một tháng thiếu đi 1-2 người, căn bản sẽ không có ai phát hiện ra.
Ví dụ như Lỗ Thiếu Hội, tính tình quái gở lạnh lùng, hắn chết rồi cũng không có ai quan tâm.
Với hoàn cảnh như vậy, Sơn quỷ được nuôi dưỡng ra vô cùng mạnh mẽ.
Thủy Mộc Giáo chỉ cần bỏ ra vẻn vẹn một gốc Bảo Thực có thể trồng được, đồng thời mỗi khi hắn gặp phải đối thủ cạnh tranh sẽ ở trong bóng tối giở chút thủ đoạn, hắn được hời mà bọn chúng cũng chẳng mất mát gì.
Triệu Hồng Viễn thậm chí còn cảm thấy, Thủy Mộc Giáo cũng bồi dưỡng rất nhiều người giống như hắn ở những nơi khác, tựa như những nhánh cây trên cây táo kia, chằng chịt như vậy nhưng lại không có chút liên hệ nào với nhau.
5 năm qua, tất cả đều hết sức thuận lợi.
Số lượng Sơn quỷ càng ngày càng nhiều, hơn nữa còn có thể tái sử dụng, sử dụng hết có thể mang đi, chờ đợi đến kỳ sinh sản tiếp.
Gia nghiệp của Triệu Hồng Viễn cũng tăng lên mấy chục lần, tài sản trải rộng từ trấn nhỏ cho đến huyện lớn!
Vấn đề duy nhất là...
Triệu lão gia hắn căn bản không tin Thủy Mộc Giáo!
Cái gì mà Thủy Mộc Giáo chứ, tên thì rõ êm tai, nghe thì cứ tưởng là chính phái, nhưng lại thờ phụng Âm Sát Thủy Lão Mẫu!
Là Thủy Thần chuyên gây họa!
Nên gọi là Quỷ Mẫu Giáo mới đúng!
Mấy chục năm trước đã bị tàn sát một lần, hoàn toàn là một con thuyền nát sắp chìm!
Lại nhìn Đại Thuận xem?
Tựa như mặt trời ban trưa!
Sơn phỉ làm nhiều việc ác vẫn có thể sống tốt, chỉ cần mai danh ẩn tích là có thể sung sướng thoải mái.
Nhưng nếu là thủ lĩnh của phản tặc, dù có trốn đến chân trời góc biển cũng không thoát được, chỉ khi nào chết đi mới thôi!
Nếu thật sự để hắn đi chỉ đạo mọi việc, sau này cũng đừng nghĩ đến việc chạy trốn nữa.
Trừ phi nửa đời sau đi theo Quỷ Mẫu chạy trốn vào bên trong vạn dặm Thủy trạch, người không ra người, quỷ không ra quỷ, mỗi ngày phải ăn cá mà sống, muốn mua chút xà phòng để tẩy đi mùi cá tanh cũng tốn sức.
Bỏ trốn mất dạng sau khi ép khô nốt ba chiếc đinh trên con thuyền mục nát này mới là thượng sách!
Cơ hội thoát thân tới rất nhanh, chính là buổi huyết tế lần này!
Trong vòng nửa tháng qua, Lỗ Thiếu Hội chết, Sơn quỷ bị hiến tế cho Hà Thần, hang ổ Sơn quỷ ở Pháp Hoa Tự bị phá hủy.
Toàn bộ những việc này đều do Triệu Hồng Viễn chủ động để bại lộ!
Vì để bản thân mình 'gặp rắc rối', biến mình trở nên 'vụng về', như vậy mới có thể chuyển giao toàn bộ nhiệm vụ huyết tế cho thượng sứ của Quỷ Mẫu Giáo.