Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 162 - Chương 162: Hiểu Rõ Toàn Cục, Chủ Động Xuất Kích! (1)

Chương 162: Hiểu rõ toàn cục, chủ động xuất kích! (1) Chương 162: Hiểu rõ toàn cục, chủ động xuất kích! (1)

Lương Cừ xách theo túi lớn túi nhỏ tiến vào Võ quán, phần lớn đều là bánh ngọt, khiến cho Hướng Trường Tùng và Hồ Kỳ đều phải liếc mắt nhìn.

Mới đi hơn hai canh giờ, sư đệ quay về còn mang theo lễ vật cho bọn hắn sao?

"Hồ sư huynh, Hướng sư huynh, Lục sư huynh và Từ sư huynh trở về chưa?"

"Còn chưa, sao vậy?"

Lương Cừ chỉ tĩnh thất ở bên cạnh, hai vị sư huynh ngầm hiểu ý hắn, cùng nhau tiến vào bên trong tĩnh thất rồi đóng kín cửa lại, bên ngoài sẽ không nghe thấy âm thanh gì nữa.

Lương Cừ đặt đồ vật lên trên bàn rồi nhanh chóng nói:

"Vừa rồi có người tới tìm ta, đưa cho ta ít đồ, nhưng trên người hắn có mùi hôi thối của Sơn quỷ"

Hướng Trường Tùng vội hỏi:

"Người đó là ai?"

"Nhị quản gia của Triệu Phủ - Trịnh Hướng!"

"Triệu Phủ?"

Hồ Kỳ nhíu mày, hắn có chút ấn tượng với Triệu phủ.

Có thể nói đó là thương nhân làm sinh ý lớn nhất ở trấn Bình Dương này, từ trấn Bình Dương đến huyện Triều Giang đều có cửa hàng của hắn, tốc độ quật khởi rất nhanh, hình như chỉ trong vòng 4 - 5 năm đã phát triển đến như hiện tại.

Đứa con thứ ba của Triệu lão gia – Triệu Học Nguyên còn học võ ở Võ quán của bọn hắn, nhớ không nhầm thì Triệu Học Nguyên quả thật đã mấy ngày rồi không đến.

"Thời điểm Trịnh Hướng đưa đồ còn nháy mắt ra hiệu cho ta, không biết là có ý gì"

Hướng Trường Tùng suy nghĩ đủ kiểu:

"Có phải Sơn quỷ là do Triệu phủ nuôi dưỡng, Trịnh Hướng trộm phát hiện ra, cho nên lương tâm trỗi dậy không?"

Hồ Kỳ nói:

"Xem xem đồ hắn đưa đã, nếu như không có việc gì, hắn sẽ không vô duyên vô cớ tới liên lạc Tiểu Cửu đâu"

Mọi người ngồi vây quanh một chỗ, nhanh chóng mở hộp ra.

Lương Cừ cầm lấy một hộp bánh ngọt rồi mở nắp ra, trang giấy từ bên trong hộp rơi tá lả ra ngoài.

Hướng Trường Tùng và Hồ Kỳ lập tức dựa lại gần.

Lương Cừ mở từng tờ giấy ra, phát hiện ra vậy mà đều là khế đất cửa hàng, giá trị không nhỏ, tính sơ qua ít nhất cũng phải hơn ngàn lượng bạc trắng!

Đừng nói Lương Cừ mà ngay cả hai vị sư huynh cũng đều chấn động.

"Sao đều là khế đất vậy?"

"Chỉ là một quản gia, hắn lấy đâu ra nhiều cửa hàng như vậy?"

"Chắc đây là ý của Triệu Hồng Viễn"

"Mau xem xem còn thứ gì khác nữa không"

Mọi người tìm kiếm một hồi, cuối cùng cũng tìm ra một trang giấy viết đầy chữ nhỏ, mở đầu là vị trí của bảy nơi.

Sau đó, Triệu Hồng Viễn dùng giọng điệu của mình để kể lại tiền căn hậu quả, bao gồm cả thực lực của sứ giả và đường lui mà hắn lưu lại, ba người càng xem càng giật mình.

"Những khế đất cửa hàng kia có giá trị 2300 lượng bạc trắng, coi như là Triệu mỗ bồi tội, mong các vị tiểu lang quân bỏ qua cho, từ đây núi cao đường xa, mọi người có duyên sẽ gặp lại"

Thông qua những con chữ này, Lương Cừ có thể nhìn thấy một lão đầu mập mạp ý cười đầy mắt chắp tay với hắn, ngoài mặt thì hòa khí sinh tài nhưng bên trong lại âm hiểm xảo trà...

Hướng Trường Tùng và Hồ Kỳ đều trầm mặc.

Vốn tưởng rằng cuối cùng sẽ có một trận ác chiến, kết quả lại đột nhiên phát hiện, trong trận doanh của đối phương có một tên khốn kiếp đã sớm muốn chạy trốn, đóng gói toàn bộ tình báo phe mình tặng cho kẻ địch.

Ẩn nhẫn 5 năm, toàn bộ tài nguyên mà Quỷ Mẫu Giáo đưa tới hắn đều nhận hết.

Nhưng sau khi kiếm hời xong lại một cước đá bay đối phương ra ngoài, còn mình thì chạy trốn mất dép.

Thậm chí còn muốn bỏ đá xuống giếng, khiến cho kế hoạch của Quỷ Mẫu Giáo bị hủy hoại trong phút chốc, tiện bề khiến cho Đại Thuận không gây rắc rối cho hắn.

Phải to gan cỡ nào mới dám làm như vậy?

"Triệu Hồng Viễn... Hắn sợ chúng ta xong việc sẽ tới tìm hắn cho nên mới đặc biệt tặng nhiều cửa hàng như vậy đúng không?"

Hồ Kỳ khoanh tay nói:

"Tặng hay không chúng ta cũng không tìm ra hắn, chúng ta có thể nhìn thấy những tờ giấy này chứng tỏ đối phương đã sớm rời đi rồi"

Hướng Trường Tùng nhíu mày:

"Vậy làm sao bây giờ? Nội dung trên giấy cũng không thể hoàn toàn tin được, có thể là hắn muốn gạt chúng ta, sử dụng kế điệu hổ ly sơn cũng nên"

"Có lừa chúng ta hay không thì qua đó xem là biết, việc cấp bách bây giờ là phải mau chóng tìm Lục sư huynh và Từ sư huynh về, nếu như những gì trên giấy viết là thật, trước hết phải tiêu diệt tên thượng sứ gì đó kia và đám người tiếp ứng, không có thượng sứ thúc phát, trong thời gian ngắn, Sơn quỷ cũng sẽ không tỉnh lại, đến lúc đó, chúng ta lại đi tới từng chỗ một thanh trừ hết là được"

"Vậy ta đi tìm sư huynh luôn đây"...

Bình Luận (0)
Comment