Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 163 - Chương 163: Hiểu Rõ Toàn Cục, Chủ Động Xuất Kích! (2)

Chương 163: Hiểu rõ toàn cục, chủ động xuất kích! (2) Chương 163: Hiểu rõ toàn cục, chủ động xuất kích! (2)

Hoàng Trạch Quân đi vào bên trong đình viện, nhíu mày lại.

Hắn vốn định ăn cơm tối trước rồi mới đi làm việc, nhưng chờ mãi không thấy người nào đến gọi hắn, hắn liền đứng dậy thúc giục, nhưng sau khi ra ngoài nhìn mới phát hiện ra, trong đình viện chỉ còn lại một vài lão phụ đang rửa bát, đồ ăn cũng chưa được làm.

Triệu Hồng Viễn nhiều ít gì cũng có hơi được một tấc lại muốn tiến thêm một thước rồi đấy.

Mang theo vợ con thì thôi đi, nhưng sao đến cả hạ nhân cũng đem đi hết, không biết động tĩnh phải nhỏ chút sao.

Rõ ràng hai ngày trước còn rất hiểu chuyện mà.

Hoàng Trạch Quân xoa bụng, chỉ cảm thấy cái bụng trống rỗng, nhưng cũng không có thời gian sai hạ nhân thổi lửa nấu cơm nữa.

Không kịp chờ để ăn cơm, hắn phải nắm chắc thời cơ sử dụng bí pháp thúc phát Sơn quỷ, tiến hành huyết tế.

Phát triển nhiều năm như vậy, Dược sư trong Giáo cũng không dậm chân tại chỗ, đã sớm tiến hành cải tiến Thai Châu Đan, tăng tỉ lệ dung hợp và hấp thu huyết khí.

Nay chỉ cần từ 500 đến 600 tráng hán là có thể luyện hóa ra một viên Thai Châu Đan cảnh giới Lang Yên.

Ngay cả Sơn quỷ cũng bồi dưỡng ra chủng loại khác, sau khi được bí thuật thúc phát, sẽ tự mình đào phôi thai ra, giao cho người khống chế, đỡ phải cần thêm nhân lực đào từng viên ra một.

Xung quanh trấn Bình Dương đã nuôi dưỡng ra hơn 300 con Sơn quỷ, tuy hang ổ lớn nhất đã bị phá hủy nhưng vẫn còn lại hơn 200 con.

Một con Sơn quỷ có thể đẻ ra 5-6 trứng, đủ để thu hoạch được hai viên Lang Yên đại đan, hoặc là mưới mấy viên Bôn Mã tiểu đan.

Cảnh giới Yêu Long được xưng là Võ Thánh, có thể trấn thủ một nước.

Cảnh giới Trăn Tượng làm Đại tướng quân, có thể trấn thủ một Châu phủ.

Võ Sư đột phá bốn ải có thể nhận được bổng lộc.

Võ Sư cảnh giới Bôn Mã, Lang Yên đã hoàn toàn trở thành lực lượng trung kiên.

Trong Giáo không có người kế tục, lúc này đang rất cấp bách cần lực lượng mới.

Hai viên Thai Châu Đan cảnh giới Lang Yên cũng chính là hai vị Võ Giả cảnh giới Lang Yên, cho dù sau khi ăn xong, tinh thần sẽ có chút vấn đề, rơi vào khốn cảnh bên trong huyết mộng, nhưng ngược lại lại càng có lợi cho việc khống chế.

Tuyệt đối không thể sơ suất.

Hoàng Trạch Quân vội vàng đi xuyên qua hành lang, vòng qua bức tường bình phong, đưa tay mở cửa lớn ra.

Một cảm giác đáng sợ khiến tim đập nhanh đột nhiên bao phủ cả thế xác lẫn tinh thần của Hoàng Trạch Quân, làn da toàn thân trong giây lát liền nổi hết da gà.

Hỏng bét!

Oành!

Cây cột trụ màu đỏ nổ ầm làm vỡ tung cửa gỗ, đập vào ngực hắn.

Sức mạnh cuồn cuộn đè lên xương cốt toàn thân Hoàng Trạch Quân, phát ra âm thanh vỡ vụn khiến người khác không khỏi sợ hãi.

Đoạn trước của cây cột trụ đã hoàn toàn vỡ nát, cuốn theo Hoàng Trạch Quân đụng vỡ bức tường bình phong, bay vào trong nhà chính.

Cánh cửa gỗ được chạm khắc hoa bị xé nát như trang giấy, cột trụ to như thế mà cũng bị đứt gãy tại chỗ, mái hiên của tòa nhà chính nghiêng ngả, gạch ngói dày nặng đồng loạt rơi xuống, vỡ tan thành từng mảnh.

Bên tai đều là tiếng kêu hoảng sợ.

Lục Cương đạp nát ngưỡng cửa, bước qua lớp bụi mù cuồn cuộn.

Tro bụi phiêu tán về phía sau hắn, di chuyển dọc theo mỗi tấc đường cong của y phục, tạo thành những dải thật dài.

Cánh cổng mất đi cột trụ liền ầm một tiếng sụp đổ. ...

Bến thuyền trấn Bình Dương.

Sóng nước lấp lánh, phản chiều bầu trời đầy sao.

Một chiếc thuyền có mái che không hề hút mắt đang dừng sát bên bờ, nam nhân đầu đội mũ rộng vành, ngậm cỏ dại trong miệng, thỉnh thoáng ngước lên nhìn vầng trăng trên trời, thấy trăng đã cách đỉnh đầu ba sào, hắn càng thêm sốt ruột.

Rõ ràng đã nói trời tối sẽ dẫn đoàn người Triệu Hồng Viễn đi, sao chờ nửa ngày rồi vẫn không thấy bọn họ tới, có chuyện gì xảy ra rồi sao?

Ở thôn quê nhân khẩu ít lưu động, hắn lại chèo một chiếc thuyền có mái che lớn như vậy, vốn đã khiến người khác chú ý, lại còn dừng lại lâu như vậy, đã khiến không ít người phải liếc mắt nhìn.

Lại chờ thêm ba khắc nữa, nếu không đến hắn sẽ không chờ nữa!

"Ngươi đang chờ ai sao?"

"Liên quan chó gì đến ngươi"

Nam nhân đội mũ rộng vành chỉ nghĩ là có hương dân nào muốn gây chuyện, nào ngờ vừa ngẩng đầu lên nhìn liền nghẹn lại.

Một đạo kiếm quang lóe lên, chiếu sáng đồng tử đột nhiên co lại của hắn.

Bình Luận (0)
Comment