Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 171 - Chương 171: Triệt Để Tiêu Diệt Quân Địch, Lại Có Được Linh Binh (2)

Chương 171: Triệt để tiêu diệt quân địch, lại có được Linh Binh (2) Chương 171: Triệt để tiêu diệt quân địch, lại có được Linh Binh (2)

Sáng sớm hôm sau, Lương Cừ đi vào bên trong tĩnh thất, tiến hành một lần Luyện Nhục.

Khí huyết tiêu hao sạch sẽ, chậm rãi dung nhập vào trong cơ bắp, gân cốt, cảm giác ấm áp xua tan đi ngày đông gió lạnh.

Cơ bắp toàn thân đều đang chậm rãi chuyên động, sinh trưởng, càng thêm chặt chẽ, càng thêm rắn chắc, khiến cho những đường cong trên cơ thể Lương Cừ càng thêm rõ ràng.

Tinh thần sảng khoái.

Khí huyết vượt qua yêu cầu đột phá cửa ải, Lương Cừ có thể cảm nhận được tiến triển thần tốc của mình, tuy còn chưa chính thức đột phá, nhưng tố chất cơ thế đang chậm rãi tăng lên, khí lực càng lúc càng lớn, ngay cả năng lực điều khiển nước cũng có sự gia tăng rất nhỏ.

Không tính tới 200 cân tăng thêm nhờ Độ chiếu cố của sông Giang Hoài thì thực tế cũng phải 820-830 cân.

Điều khiển Phục Ba Thương cũng càng ngày càng linh động hơn.

Sau khi hoàn thành việc tu luyện, Lương Cừ tràn đầy năng lương khiêng đại thương lên, cùng với Từ sư huynh và Hồ sư huynh đi ra ngoài đánh quái, lần lượt tiêu diệt sạch sẽ hang ổ Sơn quỷ.

Không có bí pháp thúc phát, tất cả Sơn quỷ đều lâm vào một trạng thái gần giống như ngủ đông, không cảm nhận được ngoại giới, bị Lương Cừ dễ dàng đâm xuyên trán.

Lúc bắt đầu còn tương đối thú vị, nhưng càng lâu thì lại càng nhàm chán, vừa không được ban thưởng, lại không có tác dụng rèn luyện, chỉ đơn giản xuất thương, thu thương, trở thành một cỗ máy giết chóc không có tình cảm.

Hơn nữa mỗi thôn cũng cách nhau khá xa, ba người bận rộn hai ngày mới tiêu diệt hết.

Sớm biết như vậy thì nên để hai nhà Võ quán còn lại đi làm việc này, đúng là tốn công vô ích.

Đến chiều ngày thứ ba, ba người trở về trấn Bình Dương, Dương phủ rốt cuộc cũng truyền tin – Dương Sư đã trở về!

Nhận được tin tức, ba người quay đầu tới Dương phủ.

Vừa tới cửa, bọn họ đã thấy Hoàng Trạch Quân và tên người lùn bị xích lại ở một bên, ba người làm như không nhìn thấy, trực tiếp đi vào sảnh đường.

Trong sảnh đường rộng rãi, các sư huynh đệ còn lại đều đã có mặt đầy đủ, Dương Sư và Hứa thị ngồi tại vị trí thủ vị trái phải.

Tinh thần của Dương Sư và các đồ đệ đều không tồi, không nhìn ra vết tích thụ thương, có vẻ như ở huyện Triều Giang cũng không gặp phải khó khăn gì lớn, hoặc có chăng giáo đồ của Quỷ Mẫu Giáo chỉ phái người tới bày trò, không thật sự muốn tạo xung đột.

Lương Cừ nhìn hai bên trái phải rồi ngồi xuống góc dưới cùng bên phải, đối diện với Hướng sư huynh, nói một tiếng cảm tạ với nha hoàn dâng trà.

"Ta đã nghe kể lại mọi chuyện rồi, Lục Cương, Từ Tử Soái, Hồ Kỳ, Hướng Trường Tùng, Lương Cừ, các con làm tốt lắm, vô cùng tốt!"

Dương Đông Hùng lần lượt khen ngợi năm người, vui mừng ra mặt.

Đối với người già mà nói, không có việc gì đáng để vui mừng hơn việc những hậu bối do mình tự tay dạy ra có tiền đồ.

Đây chính là hỷ sự lớn nhất!

"Thủy Mộc Giáo kia, không đúng, nên gọi là Quỷ Mẫu Giáo, cái tên này hay, gọi nó là Quỷ Mẫu Giáo đi! Tà ma ngoại đạo không nên lấy cái tên chính phái như vậy"

Dương Đông Hùng chỉ trích một hồi.

"Đúng là Giáo phái ngu xuẩn đến cực điểm, chỉ thấy cái lợi trước mắt! Đầu đuôi đảo lộn, nếu như không có bách tính thì lấy đâu ra Võ Sư?"

Lương Cừ cũng cảm thấy như vậy.

Võ Đạo thông thần, nhưng vẫn phải ăn ở, không có khả năng tự mình cầm kim khâu may vá quần áo, tự mình vác gạch đi xây nhà.

Cho dù Quỷ Mẫu Giáo thật sự thành công, lấy được Đại đan, nhưng cũng đồng nghĩa với mất đi toàn bộ.

"Về phần Bành Huyện lệnh kia, lòng hắn không mang chí lớn, tính tình nhát gan, tuy nhiên vẫn có điểm mấu chốt, trước mắt xem ra không có vấn đề gì.

Quỷ Mẫu Giáo phải ra một vài tiểu nhân vật tạo ra cảnh tượng giả để dẫn dụ ta tới, đều đã bị ta đánh giết cả.

Nuôi dưỡng nhiều Sơn quỷ như vậy với ý đồ huyết tế, hành vi này được coi như là đại án mưu phản, tất nhiên sẽ bị tam đường hội thẩm, chờ quan phủ nhận được tin tức, một thời gian nữa Bành Huyện lệnh bên kia hẳn sẽ phái người tới.

Chờ đến khi tam đường hội thẩm, rồi bẩm báo lên Hoàng đế, năm đứa con nhất định sẽ được ban thưởng!"

Nghe đến đây, thần sắc đám Lương Cừ đều trở nên hưng phấn.

Bọn hắn phá được đại án lớn như thế, không biết sẽ được thưởng gì đây?

"Ngoài ra, còn có một chuyện quan trọng". Dương Đông Hùng cầm một hộp gỗ đàn tinh xảo từ trên bàn lên, cất tiếng gọi:

"Tiểu Cửu, con qua đây"

Lương Cừ vội vàng đứng dậy đi lên trước.

"Đại sư huynh của con nhận được thư rồi, đây là lễ vật mà nó tặng cho con, hôm qua đến trạm dịch trên huyện, ta tiện tay mang về luôn"

Lương Cừ cung kính tiếp nhận hộp gỗ, đám sư huynh đều thúc giúc hắn mở hộp ra xem xem.

"Đại sư huynh ra tay hào phóng nhất, mau xem xem bên trong là thứ đồ tốt gì"

"Đúng đúng, mau mở ra để ta xem xem"

"Đại sư huynh thăng quan, nhất định sẽ ra tay cực hào phóng"

Lương Cừ cũng hiếu kỳ, hắn mở hộp gỗ ra, phát hiện ra bên trong là một thanh chủy thủ rất có phong cách, cán cong lưỡi thẳng, trên lưỡi đao còn lóe lên ánh sáng xanh lung linh, vô cùng tinh xảo.

Lục Cương là người nhạy cảm nhất đối với binh khí, buột miệng thốt lên:

"Linh Khí!"

Bình Luận (0)
Comment