Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 187 - Chương 187: Hết Thảy Suôn Sẻ, Mọi Việc Như Ý (2)

Chương 187: Hết thảy suôn sẻ, mọi việc như ý (2) Chương 187: Hết thảy suôn sẻ, mọi việc như ý (2)

Nghe các sư huynh nói chuyện, Lương Cừ ý thức được mình chỉ nhớ rõ những gì trên sách viết mà quên kết hợp với thực tế.

Giá trị thực tế của một con Cá chép rồng lưng xanh cũng không cao đến vậy, xét theo góc nhìn của Võ giả cũng chỉ khoảng 3 lượng bạc 1 cân, có nhiều loại Bảo Ngư có hiệu quả còn tốt hơn nó nhiều.

Nhưng đúng vào thời điểm đặc thù như giao thừa, đương nhiên là phải tăng giá.

Càng có tiền lại càng tin vào may mắn, càng không tiếc tiêu tiền ở phương diện này, một cân 10 lượng cũng không có gì lạ.

Có ai mà không muốn mua về để kiếm tí may mắn đâu?

Thậm chí còn có người mua về không nỡ ăn mà nuôi làm cá cảnh, dẫn đến linh tính dần biến mất.

"Hôm nay đúng là một ngày náo nhiệt, chuyện tốt gì cũng gặp được". Hứa thị phất ống tay áo nói:

"Mau bỏ cá xuống đi, để hạ nhân xử lý, nửa canh giờ nữa là có thể ăn cơm rồi, đều ngồi xuống trò chuyện với ta nào."

"Vâng thưa sư nương"

Lương Cừ đáp một tiếng, giao cá chép rồng lưng xanh cho người hầu ở bên cạnh rồi ngồi xuống với mọi người.

Ngoại trừ Đại sư huynh ra, những sư huynh còn lại đều đã có mặt đông đủ.

Cũng không phải các sư huynh khác toàn bộ đều có hoàn cảnh gia đình như Lương Cừ, theo như hắn biết, trong số các sư huynh, chỉ có Từ sư huynh là có hoàn cảnh không khác mấy so với hắn.

Sở dĩ cuối năm đều tới đây ăn cơm, nguyên nhân rất đơn giản.

Sau nửa canh giờ, từng món ăn tinh xảo được dọn lên.

Thịt trâu hấp, thịt hươu kho tàu, thịt rắn xào cùng rau xanh, thịt chim nướng...

Đương nhiên, còn có Cá chép rồng lưng xanh hấp mà Lương Cừ đưa tới sau cùng.

Mỗi một món ăn đều là Linh Nhục!

Hiển nhiên là không đến không được mà, ở nhà sao có thể ăn được những đồ tốt như vậy?

Thực lực được tăng lên chỉ là thứ yếu, chủ yếu là đồ ăn quá nhiều, phối hợp lại với nhau mỹ vị mười phần.

Một năm cũng chỉ có cơ hội mấy lần được hưởng phúc ăn như vậy, ở bên ngoài căn bản không ăn được.

Thơm.

Thơm quá.

Lương Cừ ăn mấy miếng thịt liền cảm thấy no bụng mấy phần, khuôn mặt ửng đỏ, ngoại trừ không có Tinh hoa Thủy Trạch ra, năng lượng khí huyết mang lại phải đến mười phần.

Từ Tử Soái kẹp một miếng thịt cá cho vào miệng, thơm ngọt vô cùng, không khỏi cảm thán:

"Cá chép rồng lưng xanh này quả là không tồi, ngon hơn nhiều so với Cá vược huyết hồng"

"Tiểu Cửu ăn nhiều vào, cá là do con mang đến mà, phần bụng cho con"

"Đa tạ sư nương"

Lương Cừ đứng dậy nhận lấy phần thịt bụng cực dày kia.

"Sư nương, con cũng muốn!". Từ Tử Soái giơ bát qua, kết quả là bị Hứa thị một đũa đánh lại.

"Tiểu Cửu cũng không phải tay không tới, nào giống con, sao da mặt dày thế hả? Chỉ biết mang mỗi cái mồm đến thôi?"

"Sư nương, sao người lại nặng bên này nhẹ bên kia như vậy, con ăn vạ đấy."

"Ăn vạ đi, càng lớn tiếng càng tốt, đỡ cho ta phải sai người đi đốt pháo"

"Được rồi, đừng chỉ cắm đầu mà ăn nữa, nghe ta nói mấy câu."

Dương Đông Hùng rót một chén rượu nhỏ rồi mở miệng nói, ngắt ngang mọi người trò chuyện.

Ai nấy đều vội vàng dừng đũa, nghiêm túc lắng nghe.

"Cũng như những năm trước, ta sẽ cho các con mấy bài kiểm tra, tránh cho các con quá lười biếng"

"Du Đôn, con bây giờ đã là..."

"Lục Cương, trong vòng một năm, ta muốn con tiến vào cảnh giới Lang Yên trung kỳ..."

Dương Đông Hùng lần lượt điểm danh từng sư huynh, các sư huynh liên tiếp đứng dậy đáp ứng.

Lương Cừ có cảm giác quen thuộc như khi công ty giao chỉ tiêu nhiệm vụ, lúc sắp đến lượt mình, hắn vội vàng thẳng lưng, vểnh tai lên lắng nghe.

"Hướng Trường Tùng, Lương Cừ, hai đứa nhập môn muộn nhất, không gian để tăng cường cũng là lớn nhất, ta có yêu cầu cao hơn một chút đối với các con"

"Trong năm sau, Hướng Trường Tùng con phải trở thành Võ Sư chân chính, thậm chí là cảnh giới Bôn Mã, có làm được không?"

Hướng trường Tùng gật đầu, biểu thị mình nhất định sẽ siêng năng tu luyện, tuyệt đối sẽ không cô phụ sự kỳ vọng của sư phụ.

"Lương Cừ, con học võ mới vừa tròn ba tháng, ta chỉ yêu cầu con thời điểm này sang năm đột phá được ba ải là đủ rồi, có làm được không?"

Lương Cừ đứng dậy ôm quyền:

"Sư phụ yên tâm, đệ tử có lòng tin trong vòng một năm trở thành Võ Sư!"

"Ồ? Trong một năm trở thành Võ Sư sao?"

Dương Đông Hùng hơi ngạc nhiên.

Các sư huynh còn lại cũng đều liếc mắt nhìn.

Lương Cừ tiếp tục nói:

"Trong vòng nửa tháng nữa, đệ tử sẽ có thể đột phá ải Nhục, thời gian còn lại còn gần một năm, đệ tử có lòng tin có thể đột phá hai ải còn lại"

"Nhanh như vậy sao?". Hướng Trường Tùng buột miệng thốt ra.

Ba tháng rưỡi đã đột phá được hai ải?

Đây là tốc độ gì vậy?

Mọi người đều yên lặng so sánh một phen, phát hiện bản thân mình lúc ban đầu tuyệt đối không có tốc độ nhanh như thế.

Lục Cương tựa như có điều suy nghĩ:

"Sư đệ có mệnh cách bất phàm, tốc độ tiến bộ nhanh cũng là chuyện bình thường"

Nghe Lục Cương nói vậy, mọi người mới nhớ tới mệnh cách của Lương Cừ, đột nhiên cảm thấy có vẻ hợp lý.

Trường Giao qua sông không thua gì Kiêu thần đoạt thực, tiến bộ nhanh hơn chút, có khả năng, hình như, cũng không phải là không thể?

Hỏng rồi, áp lực giờ dồn hết lên ta.

Hướng Trường Tùng lau trán, cảm thấy hôm nay lửa trong lò sưởi lớn quá, nóng quá đi mất.

Dương Đông Hùng cao giọng:

"Được, nếu con đã có lòng tin như vậy, tất nhiên là chuyện tốt! Cùng nâng ly nào!"

Mọi người cùng nhau nâng tay.

"Chúc cho năm mới, vượt qua năm cũ, hết thảy suôn sẻ, mọi việc như ý!"

"Chúc cho năm mới, vượt qua năm cũ, hết thảy suôn sẻ, mọi việc như ý!"

Bình Luận (0)
Comment