Thân hình khổng lồ của con Phi Giáp Thú nổi lên trên mặt nước.
Lương Cừ trước tiên giăng lưới sắt, lấy hoả chiết tử ra, nhét than vào đáy lưới, mở to miệng thổi, tia lửa bay ra.
(Hỏa chiết tử: Là một cái ống nhỏ bên trong có chứa vật liệu dẫn cháy: dùng đất thô vụn được quấn chặt bởi giấy bản sau khi được đốt lửa rồi thổi tắt, lúc đó sẽ còn lại những tàn lửa lốm đốm đỏ trong lòng ống. Khi muốn có lửa chỉ cần thổi hơi mạnh là ngọn lửa sẽ bốc lên)
Lần này đổi khẩu vị, không luộc nữa mà nướng bằng than.
Cứ luộc mãi, ăn gì cũng thấy không có hương vị.
Lương Cừ rút Thanh Lang ra, không vội chặt con mồi thành nhiều miếng mà cẩn thận đánh giá một phen.
Một lúc sau, Lương Cừ cuối cùng cũng hiểu, vì sao hắn cứ có cảm giác quen thuộc như đã nhìn thấy con thú giáp xác này ở đâu rồi.
Nó có hơi giống loài khủng long Struthiosaurus sau khi tứ chi bị thoái hoá biến thành vây!
Hồi còn nhỏ Lương Cừ thường xem phim có chủ đề khủng long, trong đó một khi gặp nguy hiểm là có một lượng lớn động vật ăn cỏ chạy thục mạng làm cảnh nền, chính là nó!
Điểm khác biệt duy nhất chính là Phi Giáp Thú này không có tứ chi, hoàn toàn biến thành vây cá, dường như đã trở thành loài sinh vật ăn thịt, trong miệng là hàm răng sắc nhọn.
Lương Cừ đâm Thanh Lang vào dọc theo khe hở sống lưng của con thú giáp xác, cắt mở tấm lưmg khổng lồ tựa như mai rùa, nhét tay vào trong đó, dùng lực mở ra.
Gân mạch huyết quản dính vào lớp mai, vô cùng rắn chắc, bị Lương Cừ dùng chuỷ thủ chặt đứt, hắn lột toàn bộ phần mai xuống, ném trên thuyền.
Các mô máu thịt đỏ tươi của con Phi Giáp Thú lộ ra ngoài không khí, thậm chí có thể nhìn thấy một phần cơ bắp vẫn đang đập.
Vô cùng "tươi".
Ngửi thấy mùi, A Béo và A Không đều nhỏ nước dãi, nhưng lại không thể động đậy, trên thuyền không để nổi con thú khổng lồ này, chỉ có thể để hai chúng nó làm cái bàn tạm thời.
Tỉ lệ thịt của nó có hơi thấp.
Lương Cừ quét mắt nhìn.
Cấu tạo bên trong của con Phi Giáp Thú rất đơn giản, trọng lượng của nó hơn một nửa là nằm ở lớp mai trên người, xương cốt bên trong vừa to vừa thô, tỉ lệ thịt không quá 50%.
Bỏ đi nội tạng, phần hắn có thể ăn chỉ còn lại khoảng 30 – 40%.
May mà nó đủ lớn, thừa để tiến hoá Trạch linh.
Thủ pháp Lương Cừ thuần thục, cắt từng tí thịt một, miếng dày miếng mỏng, toàn bộ đều trải lên lưới sắt vừa nướng vừa ăn.
Nắm Đấm tranh thủ thời cơ kẹp lấy vài miếng nội tạng, ở trên đầu thuyền sung sướng hưởng thụ.
Thiên thuỷ ngô công A Uy thì lại chui vào bên trong con thú giáp xác, há to miệng hút máu tươi, bụng nó phập phồng.
Thiên thuỷ ngô công là loài kỳ lạ nhất trong bốn thú, rõ ràng hình thể nhỏ nhất nhưng lúc hút máu tươi lại có thể uống tới mấy lít, khiến Lương Cừ phải hiếu kì bao nhiêu máu như vậy đều đi đâu cả rồi.
Trong không khí, mùi vị càng ngày càng nồng đậm.
A Béo, A Không lại càng thèm hơn, trên đầu có thịt mà lại không được ăn miếng nào, nước miếng không ngừng rớt xuống sông.
Lương Cừ lấy một cái túi vải nhỏ mở ra, trong đó là hạt muối trắng mịn, hắn lấy từ nhà bếp của Dương phủ.
So với loại muối thô có vị đắng cực nhẹ, nếu không cẩn thận nếm sẽ không nhận ra mà bách tính thường mua, loại muối mịn này chỉ đơn thuần là vị mặn.
Là thứ đồ tốt chân chính.
Hắn bốc lấy một nhúm, rải lên lát thịt mỏng, chờ đến khi miếng thịt hơi đổi màu liền gắp lên nhét vào trong miệng.
Hương vị vô cùng thơm ngon!
Vị mặn nhàn nhạt hoà quyện với mùi vị đặc trưng của thịt, có cảm giác như cùng lúc ăn thịt gà và thịt cừu, vô cùng kỳ diệu.
[Tinh hoa Thuỷ trạch +0. 1]
[Tinh hoa Thuỷ trạch +0. 2]...
[Tinh hoa Thuỷ trạch +0. 2]
Lát thịt nhỏ nhưng điểm Tinh hoa Thuỷ Trạch lại không hề ít tí nào.
Ăn được mười lăm phút, mồm Lương Cừ sắp bị bỏng đến tê dại, no đến mức trào lên cả họng.
Liên kết với Trạch đỉnh.
Vẫn còn thiếu 10 điểm Tinh hoa thuỷ trạch nữa.
So với lần trước ăn con quái vật cua, sau khi đột phá, dạ dày Lương Cừ to hơn nhiều, nhưng cho dù có vậy thì hắn cũng không ngờ rằng một lần ăn no ứ ự vẫn chưa đủ, phải ăn tiếp.
Nghĩ đến lần trước bị chướng bụng, dạ dày hắn liền bắt đầu thấy khó chịu.
Hết cách rồi, đều là vì tương lai tốt đẹp hơn!
Lương Cừ hít thở, cắt nguyên cả một đoạn đuôi thành nhiều miếng nhỏ, nướng trên luới sắt, mình thì đứng ở đuôi thuyền đứng tấn.
Nắm Đấm thấy vậy liền chạy đến trước bếp than, học theo cách làm của Lương Cừ, dùng càng nhanh chóng giúp lật mặt thịt để thịt được làm nóng đều.
Năng lượng đến từ máu thịt không ngừng được tiêu hao, cuồn cuộn rót vào trong cơ thể, hoá thành củi, thiêu đốt ngọn lửa khí huyết càng ngày càng mãnh liệt.
Giờ Lương Cừ đã biết cách luyện Nhục, không cần cưỡng ép phong toả, lưu chuyển khí huyết nữa.
Mỗi khi khí huyết trong cơ thể được hình thành, hắn liền dẫn dắt dung nhập vào cơ bắp, vào gân cốt, hoá thành sương ngọt tốt nhất, nhanh chóng cường hoá thân thể.
Cường độ của khí huyết không ngừng dâng cao, sức sống dồi dào bùng lên.
Phần ngực phập phồng, mũi phun ra khói.
Chỉ một lúc sau, Lương Cừ đã nóng đến mức phải cởi áo ra.
Ngày đông giá rét, đứng ở trên mặt sông mà làn da toàn thân hắn vừa đỏ vừa nóng, toàn thân bốc hơi, tựa như vừa tắm hơi xong.
Mỗi một khối cơ bắp đều đang chậm rãi nhúc nhích, giãn ra rồi lại co vào, càng ngày càng cô đọng lại, đường nét càng ngày càng hoàn mĩ hơn.
Đánh một lượt Viên quyền hoàn chỉnh, luyện Nhục hai lần xong, trên bếp than, mùi thơm của phần thịt đuôi đã triệt để bốc lên.
Không để ý đến cảm giác bỏng rẫy, Lương Cừ gắp một miếng thịt dày lên cắn xuống.
Không dễ nhai như lát thịt mỏng, chính giữa còn có một cái xương to, giống như kẹo mạch nha nhưng vẫn có thể ăn được.
[Tinh hoa Thuỷ trạch +1. 1]
[Tinh hoa Thuỷ trạch +1. 2]
Đến khi nhét miếng thịt đuôi hơi cháy cuối cùng vào miệng, bụng Lương Cừ đã trương lên đến mức khó chịu, không động đậy nổi nữa, dựa vào thuyền thở hổn hển.
Kết nối với Trạch đỉnh.
Lương Cừ thầm tính toán trong lòng một phen số điểm Tinh hoa Thuỷ Trạch nhận được, đã đủ để bù đắp khoảng trống cuối cùng.
Hắn dùng toàn bộ số điểm Tinh hoa thuỷ trạch này để tăng độ dung hợp lên, cứ cách một phút, con số độ dung hợp lại chuyển động một phen, không ngừng tăng lên.
Việc chuyển hoá toàn bộ còn cần ít thời gian nữa.
"Chỗ còn lại đều cho mấy đứa đấy."
Lương Cừ vẫy tay, hắn không lo lắng chất độc còn sót lại của A Uy sẽ gây nguy hiểm.
Độc của A Uy phải vào máu mới có tác dụng, máu của Phi Giáp Thú về cơ bản đều đã bị nó uống sạch rồi, cho dù trên mõm Không Thể Động có vết thương thì lượng độc ở thịt sống cũng vô cùng ít.
Nhiều nhất... là đau bụng?
A Không và A Béo nghe thấy vậy liền không chống đỡ con thú giáp xác nữa, vui mừng hớn hở chìm xuống nước, Nắm Đấm và A Uy không chịu thua kém, lần lượt nhảy xuống nước.
Bốn thú ở dưới đáy nước há to miệng ăn thịt.
Phần xương thô to của con thú giáp xác chỉ có A Béo và A Không mới cắn nổi, mặc dù tốn sức nhưng bọn chúng không hề cảm thấy phiền phức tí nào cả, gặm xương ngon lành, hút mạnh cốt tuỷ.
Nửa canh giờ sau, độ dung hợp cuối cùng cũng vượt qua ngưỡng cửa cuối cùng, lên đến 100!
Trạch đỉnh toả sáng.
Sau lưng Lương Cừ hiện lên một hư ảnh của Linh Hầu, từng sợi lông đều vô cùng sống động, hoàn toàn chồng lên người hắn, cả người toả ánh sáng, mịn màng như ngọc.
Mỗi một lỗ chân lông đều đang thoải mái hít thở, mỗi một tế bào đều đang sinh trưởng.
Toàn thân hắn bốc lên hơi nước nồng đậm, tựa như sương mù tản ra.
Dưới con thuyền có mái che, sóng nước tự động lan sang hai bên.
[Trạch Linh Thuỷ Hầu Tử (Trắng) dung hợp hoàn toàn]
[Điều kiện thăng cấp Trạch Linh: Được dòng sông chiếu cố một lần, dung hợp hoàn toàn Trạch Linh Thuỷ Hầu Tử (Trắng)]
Được dòng sông chiếu cố một lần?
Đôi mắt Lương Cừ loé sáng, theo đó hắn ý thức được rằng mình đánh bậy đánh bạ vậy mà lại đáp ứng toàn bộ điều kiện để thăng cấp!
Sau khi xác nhận lại một lần nữa không nhìn lầm, Lương Cừ hít sâu mấy lần, bình phục tâm tình lại, tinh thần khẽ động, chìm vào trong Trạch Đỉnh.
Trạch Linh thăng cấp!
Vô số tia sáng bắn ra từ trong Đỉnh, dung nhập vào hư ảnh của Linh Hầu, hoá thành củi, giúp cho lửa càng cháy lớn hơn.
Một dòng chữ cổ xưa chầm chậm xuất hiện trước mắt Lương Cừ.
[Trạch Nhung: Trời sinh dị chủng, sức mạnh vô hạn, hung hãn vô cùng, được dòng sông yêu quý, sau khi dung hợp sẽ được nhận Gân rồng hổ cốt]
[Gân rồng hổ cốt: Gân lớn như rồng, cốt mạnh như hổ, khí lực vô tận, sức mạnh vô hạn, kéo ngược chín trâu, thế không thể đỡ. ]