Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 210 - Chương 210: Ba Ván Thắng Một, Cá Tầm Vương (2)

Chương 210: Ba ván thắng một, Cá tầm vương (2) Chương 210: Ba ván thắng một, Cá tầm vương (2)

Tiếp tục xoay người lặn xuống, lưu lại một gợn sóng nước trên mặt sông.

"Có phát hiện được gì không?"

Trong nước, A Không và A Béo lắc đầu, Nắm Đấm cũng lắc cái càng của mình, ra hiệu nó cũng không phát hiện được gì.

Toàn bộ đáy nước chẳng có thứ gì tốt.

"Chẳng lẽ thật sự chỉ là truyền thuyết thôi sao?"

Lương Cừ thở dài, mộng tưởng tìm chút vảy rồng, xương rồng đã bị phá hủy, đang muốn quay về phủ thì thấy Nắm Đấm ở bên cạnh vung vẩy cái càng của nó.

"Trên đường đi phát hiện rất nhiều cá tầm nhỏ?"

Lương Cừ nhíu mày nhớ lại, phát hiện ra dường như đúng là như vậy, một đường đến đây, phát hiện không dưới 7-8 con cá tầm trong lòng sông.

Cá tầm là đặc sản của sông Giang Hoài, không ít bách tính đều gọi chúng là Tầm Long, là loài sinh vật gần với rồng nhất trong truyền thuyết dân gian.

Trong một con sông nhỏ tại sao lại có nhiều Tầm Long như vậy?

Loài cá này cũng không phải rất hay thấy.

"Lại tiến vào sâu bên trong xem sao"

Lương Cừ mang theo bốn thú bơi về chỗ sâu, lại bơi tiếp hai dặm, đường sông đột nhiên rộng rãi hơn.

Hắn nổi lên trên mặt nước, một mặt hồ yên tĩnh xuất hiện trong tầm mắt, kéo dài ra hai bên trái phải ít nhất cũng nửa dặm, cây cối hai bên bờ xanh um tươi tốt.

Trái tim Lương Cừ không hiểu vì sao lại đập mạnh, trực giác bảo hắn rằng cái hồ nhỏ này không đơn giản.

Quay đầu lại để bốn thú nấp kỹ, Lương Cừ mới tự mình bơi tới.

Có Trạch Linh, năng lực ẩn nấp trong nước của hắn vô cùng mạnh, nhưng bốn thú lại không có năng lực này.

Bên ngoài hồ, số lượng cá tầm đã vô cùng nhiều rồi, dường như coi cái hồ nhỏ này như đại bản doanh, điều này tuyệt đối không bình thường!

Đang muốn tiến sâu vào, bên trong vòng cảm giác của Lương Cừ đột nhiên xuất hiện ba con cự thú.

Cự thú vẫn là loài cá tầm, nhưng thân dài hơn 5 mét, bơi theo thứ tự, tựa như chó lớn giữ sân trông nhà vậy.

Cá tầm bình thường nhiều nhất chỉ dài hơn 3 mét, mấy con trước mắt này là Tinh quái, tuyệt đối là Tinh quái!

Ba con Tinh quái canh cổng sao?

Lương Cừ cả kinh, không dám tiến lên nữa.

Đệt!

Trong hồ không phải sẽ có một con Tầm Long Ngư Yêu đấy chứ?

Cái hồ này nhìn thì lớn, nhưng tuyệt đối không thể khiến ba con Tầm Long Tinh quái cùng chia địa bàn được, chỉ có thể là có một Gia hỏa mạnh hơn trấn áp bọn chúng.

Dựa vào trình độ hiện tại của hắn, đánh Đại Tinh quái đã quá sức, càng đừng nói gì tới Yêu.

Rút lui, rút lui thôi, không cẩn thận vậy mà tìm thấy phó bản cao cấp.

Lương Cừ nhanh chóng lùi lại, cũng không quay đầu mà mang theo bốn thú rời đi luôn.

Trung tâm hồ, bên trong 'Cung điện' được dựng đơn sơ bằng những cột đá lớn.

Một con Cá tầm lớn đang ngủ say, xúc tu khẽ nhúc nhích rồi tiếp tục lâm vào yên lặng.

Lương Cừ thuận theo dòng sông trở lại phụ cận huyện Bình Dương, quay về thuyền rồi mới thở phào nhẹ nhõm.

Một lối ra của hồ vậy mà có tận ba con Tinh quái canh cổng, tình cảnh này ai mà chịu nổi...

"Nếu như vậy, Giao Long qua sông thật sự không hẳn là không có căn cứ, có khả năng có người từng thấy Tầm Ngư Yêu rồi? Hay là..."

Trái tim Lương Cừ đập kịch liệt.

Hay là một con Tầm Ngư Yêu nào đó từng chiếm được di vật của rồng, rồi mới phát triển ra tộc đàn của mình!

Bất luận là truyền thuyết nào, những vật tàn lưu trên thân rồng kia đều là đồ tốt, cho dù có là nước tiểu.

Khi hắn ở trong thị giác của Xuyên Chủ Đế Quân, đã tận mắt nhìn thấy những con cá uống máu của Giao Long trở thành Tinh quái như thế nào.

"Chỉ là, con Tầm Ngư Yêu kia có chút khó giải quyết"

Lương Cừ có thể xác định, trung tâm hồ có Đại gia hỏa, dù không phải Yêu cũng là Đại Tinh quái.

"Bỏ đi, về ăn cơm trước đã, ăn cơm xong lại nghĩ tiếp."

Suy nghĩ nửa ngày trời cũng không tìm ra phương án giải quyết, cái bụng của Lương Cừ đã đói đến mức kêu vang, hắn dừng thuyền ở bến, chuẩn bị trở về Võ quán ăn cơm.

"Lương sư huynh!"

"Lý sư đệ? Có chuyện gì vậy?"

Một vị Học Đồ mới gia nhập không lâu khom người nói:

"Lương sư huynh, Hướng sư huynh nhờ ta chuyển lời cho huynh, lương thực từ các phủ đã được chuyển đến, bảo huynh hỗ trợ một tay, tới trấn Nghĩa Hưng tìm người chuyển phần lương thực của họ về."

"Được, ta biết rồi"

Một lát sau.

Ngựa lớn màu đỏ thẫm phi nhanh trên đường phố, đuôi ngựa và bờm ngựa bay phấp phới chập trùng tựa như hỏa diễm, gót sắt đạp tung khói bụi, lao đi như cuồng phong.

Lam Đài tới Võ quán gửi bái thiếp, ngẩng đầu lên nhìn, trong lòng không khỏi hâm mộ.

Không biết là công tử nhà giàu nào lại được cưỡi con ngựa cao lớn như vậy? Chẳng khác gì cưỡi lên một quả cầu lửa mà chạy.

Đúng là huyện thành lớn, quang cảnh cũng khác biệt thật.

Bình Luận (0)
Comment