Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 233 - Chương 233: Cuộc Phiêu Lưu Của Nheo Béo (2)

Chương 233: Cuộc phiêu lưu của Nheo Béo (2) Chương 233: Cuộc phiêu lưu của Nheo Béo (2)

Nheo Béo tức giận, cái đuôi vung vẩy tứ phía, bùn đất văng ra, toàn bộ đáy nước dâng lên một mảng lớn bùn đất, cứ thế bị hất thành một cái hố to, dù vậy cũng không tìm được kẻ đánh lén.

Việc này rất khó giải quyết.

Là một tên lợi hại.

Nheo Béo nằm xuống bên trong lớp bùn đất, cảnh giác nhìn bốn phía xung quanh, từ từ di chuyển về phía trước, đột nhiện, một lực đạo cực mạnh đánh lên tấm lưng rộng của nó, Nheo Béo quay đầu lại cắn nhưng chỉ cắn vào khoảng không, bốn phía ngoại trừ nước cũng chỉ có bùn đất, không còn gì khác.

Trong lòng Nheo Béo sợ hãi, thủy vực tối đen tựa như ẩn giấu nguy cơ cực lớn, địch nhân nấp trong bóng tối thần không biết quỷ không hay, hoàn toàn không phát hiện ra được!

Quá đáng sợ.

Nó không còn dám thăm dò nữa, vỗ cái đuôi dài lên mặt nước quay người rời đi, nhưng địch nhân trong bóng tối dường như không tiếp tục ẩn giấu nữa, không ngừng đánh tới, lực đạo cực mạnh.

Bị sức mạnh cực lớn lôi kéo, Nheo Béo không thể khống chế thân hình của mình, bị đẩy hết sang trái rồi lại sang phải.

Lúc này nó mới nhìn rõ, bốn phía căn bản không có dịch nhân nào cả, đều là do dòng nước đang tác quái!

Nheo Béo lớn đến từng này rồi, chưa từng thấy qua dòng nước kỳ quái như vậy.

Bên trong nhất định có bảo vật!

Tìm ra dâng cho Thiên Thần!

Nheo Béo nhớ đến những lời căn dặn của Lương Cừ, mấy cọng râu vung vẩy không ngừng, tìm đúng phương hướng dòng nước đánh tới, cuộn người lại như rắn cuộn mình, dốc hết toàn lực lắc lư cơ thể, lao thẳng vào chỗ sâu nhất của dòng nước.

Bên trong dòng nước cường đại, Nheo Béo lúc đầu còn có thể giãy giụa một chút, nhưng càng về sau, Ám lưu càng trở nên kịch liệt, mỗi một kích đều có thể so với Không Thể Động khi quất cái đuôi dài của nó, đánh lên người đau đớn không thôi, rốt cuộc không còn điều khiển nổi thân hình mình nữa, thuận theo dòng nước trôi về nơi nó không hay biết.

Nó giống như bị nắm lấy cái đuôi rồi vung vẩy 3600 vòng, đúng lúc sắp ngất đi, cuối cùng cũng bị dòng nước hất văng ra ngoài, cắm đầu vào trong lớp bùn.

Đất cứng thế.

Nheo Béo bị ngạt thở, cố gắng thoát ra khỏi lớp bùn, nhưng lại phát hiện ra bùn đất ở nơi này hoàn toàn khác so với bùn đất ở vùng sông trước đó, chẳng mềm tí nào cả, phải phí sức rất lớn mới rút được đầu ra.

Lắc lắc cái đầu, rũ bỏ hết lớp bùn đất ở bên trên, Nheo Béo cảm thấy choáng váng đầu óc, hoàn toàn mất phương hướng, lảo đảo ngã lên trên một thứ đồ gì đó mềm mềm dính dính.

Nó dứt khoát tựa ở trên chỗ mềm mại này nghỉ ngơi một lúc, chờ hồi thần lại mới ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện ra chỗ mà mình dựa vào không biết là thứ gì, một mảng lớn màu xanh đen, căn bản nhìn không thấy đầu, vô cùng bóng loáng và co dãn.

Nheo Béo vẫy đuôi quất lên trên, cả bức tường rung rinh tựa như gợn sóng, chơi rất vui.

Nó liên tục đánh cái đuôi lên trên đó mấy lần liền rồi quay đầu nhìn chỗ khác, trong phút chốc bị niềm vui sướng to lớn làm choáng váng đầu óc.

Thuyền!

Thuyền vô cùng lớn, nhưng ở dưới đáy nước!

Nheo Béo vui mừng hớn hở bơi về chỗ thuyền đắm, nhưng còn chưa đến nơi, dòng nước bên người đã khuấy động kịch liệt.

Một bàn tay khổng lồ tựa như cột chống trời đột nhiên đánh xuống, toàn bộ đáy nước như thể có Địa Long lăn lộn, bùn đất cuồn cuộn dâng lên cao mấy chục mét.

Nheo Béo bị dòng nước bắn về phía sau, hung hăng nện lên trên bức tường kia.

Nó lại ngẩng đầu lên nhìn, hai ngọn đèn vàng cực lớn sáng lên bên trong lớp bùn đất, không ngừng tới gần. ...

Trên mái hiên.

Lương Cừ giang hai tay ra, gió lướt qua từng kẽ ngón tay, cảm giác được biến hóa ở khắp mọi nơi trên cơ thể.

Hắn có kỹ năng Hô hấp dưới nước, mười vạn tám ngàn lỗ chân lông trên cơ thể có thể tự thư giãn, mỗi một tia khí lưu biến hóa đều thể hiện rõ trong tâm trí hắn.

Căn cứ theo cảm giác lúc trước, khí cơ quanh thân hắn nhanh chóng biến hóa, giống như lúc sử dụng Thủy Hành ở trong nước, thế giới trở nên tĩnh mịch im ắng.

Một lần nữa mở mắt ra.

Lu nước gợn sóng nhẹ, phản chiếu rõ ràng cái bóng của cây táo lên mặt nước.

Lại xuống đất rồi.

Lương Cừ bình phục tâm tình, hắn có gân rồng hổ cốt, so với người có cùng cảnh giới, sức hắn lớn vô cùng, nhưng về mặt thân pháp lại có nhiều điểm khiếm khuyết.

Vốn định qua một thời gian ngắn nữa sẽ học một môn Võ học thân pháp hạ thừa nào đó, không ngờ hôm nay vậy mà vô sư tự thông, hơn nữa so với cái gọi là Võ học thân pháp kia không biết cao minh hơn bao nhiêu lần!

Bình Luận (0)
Comment