Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 241 - Chương 241: Từ ‘Phó’ Đề Lĩnh (1)

Chương 241: Từ ‘Phó’ đề lĩnh (1) Chương 241: Từ ‘Phó’ đề lĩnh (1)

Lương Cừ dừng chèo thuyền, chờ đợi người tới.

Đến khi người này tới gần hắn mới phát hiện, đối phương đang đứng trên một chiếc thuyền độc mộc vô cùng dài và hẹp, trông hơi giống thuyền đua một người chèo, tuy nhiên rộng hơn một chút, bên cạnh treo đầy cần câu giống nhau.

Nhưng những thứ này cũng không phải trọng điểm, trọng điểm là đối phương không dùng mái chèo chèo thuyền mà vẫn có thể nhanh chóng tiến lại gần hắn!

Là một cao thủ!

Trong lòng Lương Cừ nghiêm nghị, bắt đầu cảnh giác.

Người bình thường cũng không có năng lực điều khiển nước như hắn, có thể không gió mà tự động di chuyển thế kia nhất định là đã sử dụng một loại kình lực kì lạ nào đó.

Nghĩ cũng đúng, thời điểm hắn bị gọi lại đúng ra nên chú ý tới – người bình thường nếu ở nơi trống trải cũng chỉ có thể truyền âm thanh ra xa nhiều nhất trăm mét, đối phương trước đó cách hắn ít nhất cũng phải hơn một dặm vậy mà âm thanh lại truyền đến vô cùng rõ ràng.

Dựa vào thực lực hiện tại của Lương Cừ, muốn làm được vậy còn thiếu một chút, cũng may căn cơ của hắn đủ vững, có thể sánh ngang với Võ Sư mới bước vào cảnh giới Bôn Mã, nhưng nếu ở trên sông, dù là cảnh giới Bôn Mã đại viên mãn cũng chưa hẳn không thể thử xem.

Người đến khoảng trên dưới 30 tuổi, ở giữa ngưỡng thanh niên và trung niên, mặc một thân áo xám có thêu hoa văn màu vàng.

Nhưng Võ Giả cũng không thể từ vẻ bề ngoài mà phán đoán tuổi tác một cách đơn giản như vậy, một số người tuy dáng dấp như thanh niên nhưng có khả năng cũng đã ngoài 50.

Đi tới trước mặt Lương Cừ, Từ Nhạc Long chắp tay với hắn:

"Tiểu huynh đệ, ngươi có biết huyện Bình Dương ở hướng nào không? Còn cách đây xa không?"

"Ở hướng bên kia, khoảng 12 dặm nữa là tới"

Lương Cừ chỉ ngón tay về một hướng.

"Đa tạ tiểu huynh đệ đã chỉ đường". Từ Nhạc Long lại chắp tay với hắn, đang định rời đi thì lại vô tình liếc nhìn Lương Cừ nhiều thêm một chút, ánh mắt lộ ra vẻ ngoài ý muốn.

Tiếp theo đó hắn đánh giá tỉ mỉ từ trên xuống dưới, thấy trên thuyền ngư cụ đầy đủ, hắn tò mỏ hỏi:

"Tiểu huynh đệ xuất thân là ngư dân sao? Công phụ luyện cũng không tệ nhỉ? Thành Võ Giả rồi vẫn còn đi đánh cá à? Có lẽ có thể tìm được công việc tốt hơn chứ?"

Nghe thấy vậy, Lương Cừ càng thêm cảnh giác.

Đối phương vậy mà chỉ liếc mắt nhìn đã có thể nhìn ra hắn từng luyện võ.

Hắn tự nhận trình độ liễm khí của mình vẫn khá tốt, trừ khi là cảnh giới Lang Yên, nếu không sẽ không dễ bị nhìn ra.

Đại cao thủ!

Không ngờ biểu hiện tiếp sau đó của đối phương lại khiến cho Lương Cừ chẳng hiểu gì.

Từ Nhạc Long tự mình phân tích xong liền không ngừng gật đầu, dẫn con thuyền nhỏ đi vòng quanh thuyền có mái che:

"Võ Giả có xuất thân là ngư dân, không tồi, không tồi"

Hắn từ trên lâu thuyền xuống, một mình ngồi thuyền con câu cá, câu đến mức nhập thần, đến khi phản ứng lại, đội thuyền đã biến mất không thấy đâu nữa.

Trên người Từ Nhạc Long cũng không có bản đồ, chỉ có thể một mình ngồi thuyền đi theo phương hướng như trong trí nhớ, hơn nửa ngày trời mới nhìn thấy bóng người, muốn đến hỏi đường không ngờ lại trùng hợp như vậy, bắt gặp một mầm mống tốt.

Trẻ tuổi như vậy lại còn là ngư dân, cường độ khí huyết không yếu, là một ứng viên tốt cho vị trí Hà quan!

Đang lo nhân thủ trong tay mình không đủ, người trước mặt lại là người bản địa, không gì thích hợp bằng.

Từ Nhạc Long đưa ra lời mời:

"Có hứng thú gia nhập Hà Bạc Sở không, bắt đầu từ vị trí Tiểu lại, chờ đến khi làm được vài năm, nói không chừng có thể trở thành Hà trưởng, đây là chức quan chân chính đấy"

Hà Bạc Sở?!

Trùng hợp như vậy sao?

Lương Cừ cảm thấy có hơi ngoài ý muốn:

"Xin hỏi, đại nhân là..."

"Ta là Phó đề lĩnh mới nhậm chức của Hà Bạc Sở huyện Bình Dương, Từ Nhạc Long". Từ Nhạc Long hất một góc áo lên, lộ ra lệnh bài vẽ một chữ Từ lớn.

Cấp trên của ta sao?

Lương Cừ ngơ ngác.

Tính toán thời gian, quan viên của Hà Bạc Sở quả thực hai ngày tới chắc sẽ đến nơi.

Nhưng hắn không biết vì sao lại trùng hợp như vậy, ra khơi một chuyến mà cũng đụng phải!

Người của Hà Bạc Sở đều có phong cách như vậy sao, ngồi trên một chiếc thuyền nhỏ lênh đênh trên sông?

Lương Cừ vội vàng hành lễ, lấy ra một lệnh bài Hà Bá có hình dạng và cấu tạo tương tự:

"Lương Cừ, Hà Bá mới nhậm chức của Hà Bạc Sở, xin chào Từ đại nhân"

Từ Nhạc Long liếc nhìn lệnh bài:

"Lương Cừ, đệ tử của Dương thúc Dương Đông Hùng sao?"

Cách xưng hô đối với Dương Sư của đối phương rất kỳ quặc nhưng Lương Cừ vẫn gật đầu:

"Đúng vậy"

Từ Nhạc Long rất kinh ngạc.

Hắn hôm nay ra ngoài chỉ là tuỳ hứng, gặp được Lương Cừ cũng là trùng hợp.

Cho nên muốn nguỵ tạo thân phận để làm bộ ngẫu nhiên gặp gỡ căn bản không có khả năng!

Người ngư dân trước mặt này thật sự là đệ tử của Dương Đông Hùng!

Bình Luận (0)
Comment