Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 242 - Chương 242: Từ ‘Phó’ Đề Lĩnh (2)

Chương 242: Từ ‘Phó’ đề lĩnh (2) Chương 242: Từ ‘Phó’ đề lĩnh (2)

Nghĩ tới phần công báo đã xem khi trước, Từ Nhạc Long vui mừng:

"Tiểu tử ngươi chính là người phát minh ra phương pháp Bính Âm đúng không, ta còn nghĩ đang yên đang lành mà sao một Võ Giả lại đi đánh cá thế này, hóa ra là người một nhà"

Lương Cừ nghe không hiểu lắm, cái gì là người một nhà?

Thấy Lương Cừ không hiểu, Từ Nhạc Long giải thích:

"Phụ thân của ta là Quan Anh Bá – Từ Văn Chúc, gia gia của ta là Ngụy Quốc Công – Từ Hữu Quang, năm ấy, Dương thúc ở trên chiến trường liều chết cứu được cha ta, từ khi ta bắt đầu có kí ức, cha ta liền bảo ta gọi là Dương thúc.

Về sau, người con trai thứ hai nhà Dương thúc hi sinh trên chiến trường, thúc ấy muốn cáo lão về quê, cũng là cha ta đồng ý, bằng không, với thực lực của Dương thúc khi ấy, rất khó để lui về"

Thì ra là thế!

Lương Cừ bừng tỉnh.

Dương Sư trước đó làm việc dưới trướng Từ Văn Chúc tướng quân, hắn biết chuyện đó, tuy nhiên không ngờ rằng Dương Sư lại có quá khứ huy hoàng như vậy, càng không ngờ cấp trên của mình lại có quan hệ như vậy với mình.

Là chuyện tốt!

Vô cùng tốt!

Cấp trên của mình gọi sư phụ của mình là thúc, nếu đời trước Lương Cừ có mối quan hệ vững chắc như vậy thì đã sớm một bước lên mây rồi, không đến mức phải tăng ca như chó, hô một tiếng là đến, gọi một tiếng là đi.

Từ Nhạc Long

"Tiếc thay"

Lương Cừ thầm cảm thấy không ổn, sao đột nhiên lại chuyển hướng như thế?

"Đúng ra ta phải là Chính đề lĩnh, nào ngờ nửa đường còn bị người ta xen chân vào, trở thành Phó đề lĩnh."

"Đúng ra?"

Lương Cừ ngửi được hương vị khói lửa.

Từ Nhạc Long ngồi trên thuyền nhỏ của mình, lấy ra chiếc cần câu từ bên cạnh, thuần thục móc mồi lên, quăng dây câu vào trong nước, lại vỗ vỗ thân thuyền, ra hiệu cho Lương Cừ ngồi xuống trò chuyện.

Lương Cừ ngồi ở đầu thuyền có mái che của mình, lắng nghe Từ Nhạc Long kể chuyện.

"Ngươi cảm thấy Quỷ Mẫu Giáo có thể chiến thắng Đại Thuận không?"

"Đương nhiên là không có khả năng, Quỷ Mẫu Giáo cũng chỉ như hoa cúc ngày mai, ỷ vào bản thân trốn trong thủy trạch mới có thể kéo dài hơi tàn đến bây giờ"

(Hoa cúc ngày mai: ý chỉ việc gì đó đã quá muộn, lỗi thời, vô nghĩa."Ngày mai" ý chỉ sau lễ Trùng Dương, cổ nhân chú trọng thưởng hoa cúc vào lễ Trùng Dương, lễ Trùng Dương qua rồi mà còn thưởng hoa cúc thì chẳng còn gì thú vị nữa. )

"Cho nên, đây là một trận chiến tất thắng đúng không?"

Lương Cừ gật đầu rồi lại lắc đầu.

"Ồ? Ngươi gật đầu rồi lại lắc đầu là có ý gì?"

"Xét về mặt xu thế thì đúng là chúng ta cầm chắc chiến thắng, nhưng nếu nhìn cụ thế thì cũng chưa chắc, năm ấy Nguỵ Quốc Công dốc hết toàn lực, một mặt là vùng sông nước khó tấn công, một mặt nữa là trên thuyền của Quỷ Mẫu Giáo vẫn còn ba chiếc đinh, nếu thật sự dễ đối phó như vậy, triều đình cũng sẽ không đặc biệt lập thành huyện Bình Dương, thậm chí sau này còn là phủ Bình Dương"

(Trên thuyền còn ba đinh: thuyền có rách nát thế nào thì vẫn còn ba chiếc đinh, ý chỉ cho dù đã suy thoái thì vẫn có tầm ảnh hưởng, tài lực nhất định. )

Từ Nhạc Long cười to:

"Tiểu tử ngươi ngược lại có chút hiểu biết, đã từng đi học sao?"

"Học được nửa năm"

"Ừm, đúng như ngươi nói, nhưng xét cho cùng, trận chiến này chỉ có thể là Đại Thuận giành chiến thắng, vậy nhưng phần công lao này ai sẽ nhận đây?"

Lương Cừ suy nghĩ nhanh như điện xẹt:

"Mọi người đều coi việc trừ tặc này như một miếng mồi ngon béo bở sao?"

Từ Nhạc Long gật đầu:

"Đúng vậy, cha ta để ta tới làm đề lĩnh của Hà Bạc Sở chính là muốn nhận phần công lao này, vốn đã định như vậy, ai ngờ giữa đường lại bị Lương Quốc Công xen chân vào, phái cháu của hắn tới làm Chính đề lĩnh nên ta chỉ có thể làm người đứng thứ hai thôi"

Lương Cừ có chút bối rối, hắn từng đi học ở thư viện nên cũng hiểu rõ quan hệ triều đình của Đại Thuận.

Nếu không nhớ lầm, Lương Quốc Công hình như không lợi hại bằng Ngụy Quốc Công nhỉ?

Ngụy Quốc Công là Quốc Công được sắc phong từ khi mới bắt đầu lập quốc, còn Lương Quốc Công thì là sau này lập công nên được ban tước vị, trọng lượng khác nhau hoàn toàn, Từ Nhạc Long dễ dàng bị đẩy xuống như vậy sao?

"Ta đoán ngươi đang nghĩ tại sao ta lại bị đẩy xuống dễ dàng như vậy đúng không"

Lương Cừ gật đầu.

"Nguyên nhân rất đơn giản, chính là gia gia của ta lợi hại hơn so với Lương Quốc Công, mấy người con trai của gia gia ta cũng lợi hại hơn so với mấy người con trai của Lương Quốc Công, cho nên ngược lại, lần này không tranh đoạt được với Lương Quốc Công, ngươi có hiểu không?"

Lương Cừ suy ngẫm một phen, có hơi hiểu được.

Hóa ra là vậy.

Quá lợi hại, ngược lại lại không tranh được với bên không lợi hại đến thế.

Người làm chủ dù sao cũng là vị Thiên tử kia.

"Nếu ta làm đề lĩnh, tiểu tử ngươi liền thoải mái rồi, tiếc thay, tên cháu trai của Lương Quốc Công kia không dễ đối phó đâu!"

Bình Luận (0)
Comment