Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 243 - Chương 243: Rồng Sang Sông, Vòng Xoáy Lớn

Chương 243: Rồng sang sông, vòng xoáy lớn Chương 243: Rồng sang sông, vòng xoáy lớn

Lương Quốc Công chen ngang như vậy, quan hệ giữa hai bên hiển nhiên cũng không tốt đẹp gì.

Từ Nhạc Long gọi thúc xưng con với Dương Đông Hùng, Lương Cừ lại là đệ tử thân truyền của Dương Đông Hùng, hiển nhiên sẽ bị gắn mác cùng một phe với Ngụy Quốc Công, dù tẩy thế này cũng không thoát được.

Tuy nhiên Lương Cừ cũng không quan tâm.

Có được có mất, ít nhất ở Hà Bạc Sở, hắn còn có thể phát huy năng lực.

Rất nhiều người cả đời cũng không có cơ hội thể hiện, dù hát hay hát dở thế nào cũng không ai quan tâm.

Chiếc phao hơi trầm xuống, Từ Nhạc Long nhẹ rung cần câu, sau đó, liền không có sau đó nữa.

Cá không cắn câu.

Từ Nhạc Long không hề xấu hổ, tiếp tục nói:

"Ngươi có phải đang cho rằng đây chỉ đơn thuần là ân oán giữa Chính đề lĩnh và Phó đề lĩnh thôi phải không?"

"Không phải chỉ vậy sao?"

"Không phải". Từ Nhạc Long lắc đầu:

"Ngươi biết người con trai thứ hai của sư phụ ngươi hi sinh như thế nào không?"

"Không biết"

"Năm đó, Tây quân tiến về đại mạc ở phương bắc, phụ thân của ta cùng với con trai của Lương Quốc Công là Vệ Kiếm Bằng phát hiện ra tung tích một đội quân của đám man di, khoảng chừng 8000 người, mỗi người tổng cộng dẫn theo 5000 quân hắc giáp vệ có ý định bao vây tiêu diệt quân địch.

Một vạn chiến tám nghìn, lại còn là tập kích, vốn là một trận chiến chắc chắn giành thắng lợi, nhưng chờ đến ba ngày sau, phụ thân của ta thật sự đã đuổi kịp đám quân man di nhưng quân đội của Vệ Kiếm Bằng lại mãi không thấy tung tích đâu.

Phụ thân ta cũng không phải là người vì tham công mà liều lĩnh, cho dù là tập kích thì năm nghìn chiến với tám nghìn cũng quá mức nguy hiểm, đang định rút lui thì lại bị đám man di mai phục tấn công ngược lại.

May mắn là phụ thân ta chỉ huy chuẩn xác, một trận bị phục kích được ông ấy kéo thành đánh giằng co, cuối cùng cũng chiến thắng nhưng là thắng thảm, binh lính sống sót còn không đến một nửa, người con thứ hai của Dương thúc chính là hi sinh lúc đó"

Lương Cừ im lặng lắng nghe.

"Sau đó, phụ thân ta chất vấn Vệ Kiếm Bằng vì sao chậm trễ chi viện, hắn nói là hắn bị lạc đường trong sa mạc.

Phụ thân ta không tin, Vệ Kiếm Bằng là lão tướng, xưa nay chưa từng vì lí do nực cười như vậy mà chậm trễ thời cơ chiến đấu, nhưng không có chứng cứ, cuối cùng, Vệ Kiếm Bằng cũng chỉ bị bãi miễn chức quan.

Năm đó vì sao không chi viện kịp thời, nay đã trở thành một bí ẩn, không ai biết là thật hay là giả"

Chiếc phao lại trầm xuống, cổ tay Từ Nhạc Long nhấc lên, lại một lần nữa rung cần câu.

Gợn sóng xuất hiện trên mặt nước.

Vẫn là không câu được gì.

Sự xấu hổ phá vỡ bầu không khí im lặng.

Lương Cừ đột nhiên cảm thấy, khả năng câu cá của Từ Nhạc Long dường như rất bình thường.

Theo lý thuyết thì không nên như vậy, Từ Nhạc Long ít nhất cũng là Võ Giả cảnh giới Lang Yên, thậm chí có thể là cảnh giới Thú Hổ.

Đại Võ Sư với cấp bậc như vậy, mặc dù không có năng lực nhận biết dưới nước như hắn, nhưng có thể cảm nhận được khí tức của cá trong phạm vi nhất định, có thể thấy rõ 7-8 mét dưới nước.

Từ Nhạc Long đặc biệt giải thích một câu:

"Câu cá ấy mà, thứ phải câu là cá nhưng quá trình thực tế lại là tu thân dưỡng tính, dùng những thủ đoạn kia thì không còn ý nghĩa gì nữa, ta lần nào câu cá cũng che đậy cảm giác của mình, vậy nên lúc thăng lúc trầm là chuyện bình thường"

"Từ đại nhân đúng là người tao nhã! Lương mỗ bội phục"

Từ Nhạc Long cao hứng liền hàn huyên thêm vài câu:

"Kỳ thật, lần này trấn Bình Dương trở thành huyện Bình Dương, thậm chí sau này rất có khả năng trở thành phủ Bình Dương, có thể nói là trường hợp duy nhất từ khi Đại Thuận khai quốc đến nay, rất nhiều người đều đang nhìm chằm chằm miếng thịt mỡ này.

Bên phía Hà Bạc Sở có ta và Vệ Tử Hưu, hai người với hai vị Quốc Công gia gia đứng đằng sau, phía dưới lại mang theo không ít thân tín, người nào cũng có bối cảnh cả

Bên phía Tập Yêu Ti cũng không đơn giản, người có năng lực lợi hại cũng không ít, qua hai ngày nữa Huyện lệnh mới đến, ngươi đoán xem người đó là ai?"

Ta làm sao mà biết được...

Lương Cừ lắc đầu.

"Là Giản gia ở Thanh Châu – Giản Trung Nghĩa, 21 tuổi đã là Bảng Nhãn, thiên phú sáng tác văn thơ cực tốt, thiên phú võ học càng kinh người hơn, thuở nhỏ từng dùng đại đan Long Mãng, khí lực dọa người, 34 tuổi đã đạt cảnh giới Thú Hổ, tu luyện công pháp của Giản gia - Thiên Nguyên Hàm Thủ Công, vừa công vừa thủ, khó có địch thủ."

Lương Cừ kinh hãi:

"Người lợi hại như vậy mà lại tới đây làm Huyện lệnh sao?"

Trạng Nguyên còn làm Huyện lệnh thì Bảng Nhãn làm Huyện lệnh cũng không phải chuyện gì hiếm lạ.

Nhưng nếu là người của Đại thế gia, bản thân lại có cảnh giới Thú Hổ, thì hiển nhiên quá bất khả thi.

Không thể giải thích nổi.

"Ý không ở trong lời nói". Từ Nhạc Long lắc đầu nói:

"Nếu huyện Bình Dương thật sự trở thành phủ Bình Dương, thì ai sẽ lên làm Phủ chủ? Huyện lệnh đương nhiệm sẽ đi về đâu? Theo lý mà nói, từ huyện thành phủ, không thể thiếu sự thúc đẩy của Huyện lệnh.

Đây chính là cơ hội đấy, không ít người muốn mà còn không được, chỉ cần Giản Trung Nghĩa hơi có chút tài năng, an ổn phát triển, với lý lịch, bối cảnh và thực lực của hắn, vị trí Phủ chủ sau này nhất định sẽ là của hắn, trực tiếp từ Huyện lệnh Tòng Thất phẩm nhảy lên Đại quan Tam phẩm, không cần đi chịu khổ tích cóp tư lịch nữa."

Đúng thật là nhiều rồng qua sông!

Lương Cừ líu cả lưỡi.

Trước đây, ở trấn Bình Dương một mẫu ba phần đất này, thậm chí là đưa mắt ra nhìn mấy huyện xung quanh, sư phụ của hắn cũng là cường hào lợi hại nhất, nhưng tình thế hiện giờ đã thay đổi, ngược lại trở nên yếu thế hơn.

Một cái huyện nho nhỏ mà có không ít hơn sáu Võ giả cảnh giới Thú Hổ!

"Tuy nhiên cũng giống như ngươi nói, việc tiêu diệt Quỷ Mấu Giáo, về cơ bản là nắm chắc phần thắng, nhưng khi làm cụ thể thì lại chưa chắc.

Vùng sông nước Giang Hoài này là một vòng xoáy lớn, khi nó xoay mạnh, người nào có thể đi lên, người nào lại bị chìm xuống, không ai biết rõ được.

Ta nghe nói mệnh cách của ngươi là Trường Giao qua sông đúng không? Là mệnh Thủy trời sinh, có chuyện này chứ?"

"Có, đây là nhờ Dương Sư kiểm tra cho ta"

Từ Nhạc Long gật đầu:

"Cho nên cơ hội có rất nhiều, chỉ cần lẳng lặng chờ đợi là được, mệnh cách lớn như vậy, ta rất xem trọng sự phát triển của người, là rồng hay là giun phải xem chính bản thân ngươi."

Lương Cừ cúi người hành lễ:

"Đa tạ Từ đại nhân chỉ điểm"

Lời Từ Nhạc Long nói đều chứa đựng những thông tin hữu ích, chỉ mấy câu đã chỉ rõ bối cảnh của những nhân vật mấu chốt.

Đây là thật sự coi hắn thành người một nhà, thổ lộ tâm tình nhằm lôi kéo hắn, nếu đổi thành Hà Bá khác, đừng hòng trông mong đề lĩnh sẽ nhắc nhở ngươi.

Sau đó, Lương Cừ liền mất tự nhiên mà ngồi cạnh Từ Nhạc Long hơn nửa canh giờ.

Tình huống không đúng...

Lương Cừ liếc mắt nhìn sắc trời, cái mông có hơi ê.

Hơn một canh giờ rồi, đến một con cá cũng không câu lên được, tao nhã cần phải đến mức độ này sao?

Chờ thêm hai khắc nữa, Lương Cừ liên hệ với Nheo Béo thông qua liên kết tinh thần, mặt vẫn không đổi sắc ngồi ở cạnh bên.

Một lúc sau, chiếc phao đung đua kịch liệt.

Tinh thần Từ Nhạc Long phấn chấn, vội vàng kéo cần, một con cá vô cùng hoa lệ nhảy ra khỏi mặt nước, dưới ánh mặt trời, những giọt nước văng khắp nơi.

Cá thiểu!

Một con cá thiểu dài ngang nửa người, ít cũng phải 12-13 cân!

Từ Nhạc Long vui mừng, thu cần câu lại, ôm trọn con cá thiểu lớn vào lòng, khẽ ước lượng:

"11 cân 6 lượng!"

"Chúc mừng Từ đại nhân!". Lương Cừ đúng lúc nói lời chúc mừng.

"Ha ha, Lương Cừ, ngươi đúng là phúc tinh, trước đây ta câu 2-3 ngày cũng chưa chắc câu được con cá nào, không ngờ ở cùng ngươi chưa đến một canh giờ đã câu được một con cá thiểu lớn như vậy! Nhất định là mệnh cách kia của ngươi có tác dụng"

2-3 ngày cũng chưa chắc câu được gì?

Thế mà còn nhiệt tình như vậy?

Lương Cừ hơi nhíu mày, hắn dường như biết vì sao Từ Nhạc Long hết lần này tới lần khác muốn tới Hà Bạc Sở rồi, không phải là muốn mỗi ngày tiếp xúc với dòng sông để tiện cho việc câu cá đấy chứ?

"Đã nghiền, quá đã nghiền!". Từ Nhạc Long bỏ con cá thiểu vào sọt, thu cần câu lại:

"Hôm nay trước tiên như vậy đã, đội thuyền chắc đã cập bến rồi, chúng ta mau chóng quay lại thôi, rồi ngươi dẫn ta đi bái phỏng Dương thúc nhé."

Bình Luận (0)
Comment