Hai người thấy người thuê là Lương Cừ cũng rất vui mừng.
Đại danh Lương Cừ ở trấn có ai mà không biết, còn trẻ vậy mà đã thành lão gia, ngày sau sẽ là đại nhân vật một bước lên mây!
Mấu chốt nhất chính là Lương Cừ có thanh danh tốt, những việc mà hắn làm năm ấy, từng việc một đều là thanh danh vang vọng, tiếng lành đồn xa.
Ngày đông đi làm việc cho hắn không chỉ được nuôi cơm mà còn được cho tiền!
Chủ thuê như này đi đâu tìm được?
Chủ thuê chọn người hầu, người hầu cũng chọn chủ thuê.
Người làm thuê như các nàng sợ nhất là trong nhà chủ thuê có người thích tính toán chi li, rõ ràng nói trước là chỉ làm cơm, hết lần này tới lần khác lại bắt chẻ củi, đã vậy còn không cho thêm tiền, mà không cho tiền cũng coi như thôi đi, thậm chí còn trách móc một trận, trừ tận mấy chục văn liền!
Ai mà chịu nổi?
Lương Cừ có thể nói là người tốt nhất trong số các chủ thuê có thể gặp mặt.
Người hào phóng, hiền lành, trong nhà ít người, bớt chuyện rắc rối.
Chọn xong người, Lương Cừ lấy hai chiếc chìa khóa từ trong ngực ra.
Tam tiến viện có không ít cửa lớn, hắn đương nhiên sẽ không đưa chìa khóa cửa lớn cho bọn họ mà chỉ đưa cửa phụ ở cạnh bên.
"Ta mua ít đồ, đã phái người đưa đến nhà rồi, hai người đi trước hỗ trợ sắp xếp một chút, bếp lò cũng đã được sửa sang lại, chuẩn bị cơm tối luôn đi"
Đều là người cùng trấn, hai người đều biết vị trí nhà mới của Lương Cừ, sau khi nhận lấy chìa khóa liền trở về làm việc.
Túi tiền xẹp lép, Lương Cừ uyển chuyển từ chối lời đề cử thuê thêm tỳ nữ của người môi giới, bước ra ngoài, nghe thấy tiếng reo hò của bách tính ven đường.
Lương Cừ nhìn theo về phía bên ngoài, khuôn mặt lộ vẻ kinh ngạc.
Xe ngựa lớn quá
Ba con tuấn mã khổng lồ cao 4 mét tựa như ngọn núi nhỏ đi tới từ phía cuối con đường.
Mỗi một bước đạp xuống, bắp thịt cả người chúng rung động như sóng nước, từ trong lỗ mũi phun ra một luồng khí trắng thật dài, vững chắc kéo cỗ xe ngang với phủ trạch kia đi.
May mắn là con đường đủ rộng, nếu không cỗ xe ngựa lớn kia căn bản không đi vào được.
Lương Cừ đánh giá một phen, thùng xe kia ít nhất phải rộng tám mươi mét vuông, có ba nóc nhà chập trùng, bảo cái xung quanh lắc lư theo gió.
(Bảo Cái được xem là vật che mưa, che nắng, xuất hiện từ thời cổ đại và thường dùng cho các tầng lớp quý tộc)
Ngay cả bánh xe bên dưới cũng phải rộng đến nửa mét, trái phải mỗi bên có bốn cái, dùng để chịu trọng tải lớn, ép trên mặt đất không lưu lại vết tích.
Gỗ bình thường căn bản không làm được trục xe như vậy, chỉ sợ rằng đến cả gỗ dùng để chế tác cũng không phải thứ bình thường.
Tuấn mã thân cao 4 mét như một ngọn núi nhỏ di chuyển đến trước cửa nhà môi giới, mùi thơm nhàn nhạt truyền đến từ trên xe.
Quan sát ở khoảng cách gần, cỗ xe càng lộ ra khí thế kinh người.
Xích Sơn của Lương Cừ ở trước mặt mấy con ngựa này chỉ như một con gà con, tấm lưng dày rộng như vậy, khoang chân ngồi ở trên đó cũng được.
"Kia là ngựa gì vậy?"
"Bẩm Lương đại nhân, nếu tiểu nhân không nhìn lầm, kia chính là Hùng Huyết Mã của Thanh Châu, con gầy yếu nhất, thân cao cũng phải trên một trượng, phần lưng dày rộng khiến cho nó căn bản không có cách nào để cưỡi, chỉ có thể dùng làm ngựa kéo xe"
"Ngựa Thanh Châu?"
Lương Cừ lập tức nghĩ tới Huyện lệnh huyện Bình Dương mà Từ Nhạc Long từng nói với hắn – Giản Trung Nghĩa!
Hắn chính là xuất thân từ Giản gia - Đại thế gia Thanh Châu.
Trong xe chính là Giản huyện lệnh ư?
Vậy mà lại phô trương như thế sao?
Người môi giới đứng bên cạnh cũng phỏng đoán như hắn:
"Đại nhân của Hà Bạc Sở, Tập Yêu Ti đều tới cả rồi, Tam Pháp Ti về lý cũng sẽ thiết lập một nơi làm việc nhưng bọn họ sẽ không phô trương như vậy, có lẽ là Huyện lệnh lão gia tới rồi.
Xem ra cũng là một đại nhân vật, ta từng đi qua rất nhiều nơi, chưa từng thấy cỗ xe ngựa nào lớn đến thế"
Đừng nói người môi giới, ngay cả bản thân Lương Cừ cũng chưa nghe nói qua có người có thể chế tạo ra một cỗ xe ngựa lớn như vậy.
Quả đúng là vật liệu thay đổi sinh hoạt.
Thế giới này có Bảo mộc, Bảo tài, chỉ cần có đủ tiền, vật liệu mức độ nào cũng có thể làm ra cho ngươi được.
Một chiếc xe ngựa thế này, chỉ sợ là thanh sắt bình thường cũng không chịu nổi áp lực của trục xe, nhưng hết lần này tới lần khác lại có thể vận hành ổn đinh, kiên cố dị thường như vậy.
Xe ngựa lớn như vậy, Giản Trung Nghĩa có thể làm gì ở trong đó?