Lương Cừ đứng dưới gốc cây trong viện, khí huyết toàn thân vận hành thông thuận, thu liễm như ý, trong lúc lưu chuyển, càng ngày càng cường thịnh hơn.
Cảnh giới tu luyện đầu tiên của Vạn Thắng Bão Nguyên chính là Định Thần.
Đạt tới cảnh giới này là có thể khiến cho sức mạnh toàn thân hòa hợp làm một, đạt hiệu quả kình lực tập trung vào một chỗ, khiến cho một quyền bộc phát ra có uy lực mạnh hơn nhiều so với trước đây.
Thậm chí còn có hiệu quả thu liễm khí tức tốt hơn, dù cách nhau một cảnh giới lớn cũng sẽ không bị người khác dễ dàng nhìn ra thực lực của mình.
"Có nên nói hay không?"
"Giờ có vẻ không tiện lắm, hình như Lương gia đang luyện công"
"Chắc không có gì đáng ngại đâu, nếu không muốn bị quấy rầy ngài ấy đã không đến trong viện rồi"
"Chậm đã, Lương gia đâu rồi?"
"Không biết, ban nãy còn đang ở dưới gốc cây mà? Sao lại không thấy đâu nữa?"
Mấy vị thợ hồ ở bên cạnh đều kinh ngạc, chỉ trò chuyện có một lúc mà thoáng cái đã không thấy tăm hơi Lương Cừ đâu nữa.
"Chậm đã, mau nhìn kìa, ngài ấy vẫn đang ở dưới gốc cây đấy!"
"Kỳ quái thật, ngài ấy không di chuyển gì sao? Vậy sao lúc nãy lại không thấy đâu nhỉ?"
Lương Cừ mở mắt ra, đứng dậy nhìn về phía mấy người:
"Mọi người có việc gì sao?"
Hắn đã sớm nghe thấy mấy người nói chuyện, chẳng qua là muốn thứ vận dụng 'Vạn Thắng Bão Nguyên' thu liễm khí huyết tới cực hạn xem có hiệu quả thế nào.
Nghe nói, cao thủ thu liễm khí huyết có thể đạt tới cảnh giới người bình thường coi như là vật chết, vô ý thức xem nhẹ.
Không ngờ 'Vạn Thắng Bão Nguyên' cũng có hiệu quả như vậy, tuy nhiên nếu cẩn thận nhìn thì vẫn nhìn ra được.
Mấy người thợ hồ ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cuối cùng, một vị đứng ra đi tới trước mặt Lương Cừ, xoa tay lúng túng nói:
"Lương gia, mấy người chúng ta nghe nói Huyện lệnh mới tới muốn đo lại ruộng để định thuế, bắt đầu từ hôm nay, cho nên muốn đến xin phép nghỉ một ngày có được không, qua đó xem xem ra sao, ngài xem..."
"Xin nghỉ thì cứ nghỉ thôi, không phải lo, sau khi quay lại, phần công việc này vẫn là của các ngươi". Lương Cừ vui vẻ cho phép, hắn cũng không phải là ông chủ lòng dạ hiểm độc.
Mấy người vui mừng như điên, đang muốn thu dọn đồ đạc rời đi, lại bị Lương Cừ gọi lại.
"Có thể trước tiên kể cho ta nghe không, đo ruộng định thuế kia là thế nào?"
"A, cái này...". Người đứng ra giải thích lại là người vừa ra mặt kia:
"Thấy bảo Huyện lệnh muốn biên chế lại hộ khẩu, một lần nữa xác định phần thuế phải nộp của mỗi người"
"Không sai, ta nghe nói đây là muốn khiến cho đám nhà giàu phải phun chỗ ruộng đất xâm chiếm kia ra! Sau đó sẽ đem phần thuế gạo bổ sung dùng để xây dựng lại đội ngũ tuần kiểm"
"Hóa ra hành vi tham ô của tuần kiểm đã bị tra ra, chuẩn bị để Tam Pháp Ti xử lý, không khéo một thời gian ngắn nữa sẽ bị áp giải đi"
"Ta có hàng xóm cũng chiếm hơn hai mẫu ruộng, nghe nói sáng nay cũng bị tra ra, vừa phải chịu phạt gậy, vừa phải nộp bổ sung tiền thuế, nhìn cái dáng vẻ đắc ý trước kia của hắn ta vốn đã không thoải mái rồi, đúng là thống khoái."
Nhắc tới những hành động gần đây của vị Huyện lệnh mới, mấy thợ hồ đều vô cùng cao hứng.
Nông phu nộp thuế không giống ngư dân, khoản nộp của ngư dân về cơ bản là cố định, nhưng nông phu thì phải đo đạc ruộng đồng, căn cứ vào mức độ lớn nhỏ mới đưa ra mức thuế phải nộp.
Liên quan đến ruộng đất có rất nhiều vấn đề, chẳng được mấy năm là đã loạn cào cào lên rồi, mỗi một lần đo lại đều là chuyện tốt.
"Các ngươi còn có ruộng sao?". Lương Cừ kinh ngạc, hắn tưởng rằng những thợ hồ này chỉ chuyên làm việc chuyên môn, không ngờ trong nhà vẫn còn có ruộng để trồng trọt.
Bọn họ cười haha:
"Có vài mẫu đất nhỏ, nhưng mấy ngày gần đây, tiền công xây nhà tăng lên rất nhiều, kiếm được nhiều tiền hơn so với trồng trọt, cho nên năm nay liền cho người khác thuê."
Lương Cừ bừng tỉnh, phất tay nói:
"Không còn việc gì nữa, đi đi"
"Đa tạ Lương gia"
Mấy người liên tục cảm ơn rồi rời khỏi Lương trạch.
Chiều đến, Lương Cừ cưỡi lên Xích Sơn đến huyện Bình Dương, dọc đường đi đều nghe thấy những lời tán thưởng của bách tính dành cho Giản Trung Nghĩa.
Cái gì mà vừa đến nhậm chức đã lật xem Huyện chí, tìm hiểu địa hình, nhân khẩu và phong tục nơi đây, sáng nay lại thăng đường xử hai bản án cũ năm xưa.
Còn dán cáo thị bảo rằng muốn sửa đường, ở giữa mỗi trấn, thôn, huyện phải làm một con đường liên thông nhau, chỉ cần đến hỗ trợ sửa đường sẽ được ăn một bữa no nê.
Dọc đường cũng có thể nhìn thấy Tiểu lại đang dán cáo thị.
Lương Cừ qua đó xem xem, bên trên đều là bài vè cổ vũ bách tính hướng về điều tốt.
Ý nghĩa chính là để mọi người phải hướng thiện, cố vũ bách tính tố cáo hành vi không đúng đắn, chỉ cần báo cáo tội xấu của hàng xóm, sau khi kiểm chứng là sự thật sẽ được khen thưởng từ 100 văn cho đến 1 lượng bạc, ngược lại, nếu là báo cáo láo, cũng sẽ bị trừng phạt từ 100 văn cho đến 1 lượng bạc.