Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 275 - Chương 275: Hàng Long Phục Hổ Kim Cương Kinh (2)

Chương 275: Hàng Long Phục Hổ Kim Cương Kinh (2) Chương 275: Hàng Long Phục Hổ Kim Cương Kinh (2)

Lão hoà thượng này...

Trong lòng Lương Cừ bừng lên sự hứng thú cực lớn.

Lão hòa thượng dường như cũng không nguy hiểm như hắn nghĩ, cũng không phải là quái nhân quái gở gì đó.

Trong vòng 30 năm nhất định đạt cảnh giới Trăn Tượng, có hi vọng được quả vị A La Hán.

Không thể không thừa nhận, câu nói này vẫn khiến người ta khá hiếu kỳ, hơn nữa còn dùng một bát cháo để đổi lấy, gần như là cho không.

Cho không ai mà không thích?

"Đại sư từ từ uống"

Lương Cừ đặt bát xuống, nhận lấy tấm ván gỗ.

Vừa đưa tay chạm vào, tấm ván gỗ vậy mà bung ra như Khổng Tước xòe đuôi!

Tấm ván gỗ bị cắt thành mười mấy tấm mỏng!

Công lực thật thâm hậu!

Tấm ván gỗ dùng làm cửa cũng không phải là gỗ mục, hắn dùng chính là gỗ sồi, loại gỗ vừa cứng vừa nặng.

Không thấy lão hòa thượng lấy vũ khí sắc bén gì ra, chỉ dựa vào một đôi bàn tay không, vậy mà có thể xẻ ván gỗ thành nhiều tấm mỏng như vậy.

Lương Cừ thắp sáng ngọn đèn bên cạnh bếp lò, cẩn thận nhìn kĩ.

Bên trên mỗi một tấm mỏng đều dùng tro than viết đầy văn tự, chữ viết cứng cáp có lực, tựa như long xà bơi lượn.

"Cơ thể con người là một khối đồng nhất, bên trong bao gồm lục phủ ngũ tạng, bên ngoài là tứ chi bách hải. Bên trong là tinh, khí và thần, bên ngoài là gân cốt và thịt, tất cả hợp thành một thể..."

Một lúc sau...

Ánh nến lập loè, Lương Cừ càng xem càng buồn ngủ, càng xem đầu óc càng mê man, hai mắt nhức mỏi không chịu được.

Bên trong công pháp này xen lẫn một lượng lớn thuật ngữ và điển cố Phật giáo, hoàn toàn là điểm mù trong kiến thức của hắn.

Những thứ Lương Cừ học trong thư viện phần lớn là Kinh điển, Lịch sử, Chư tử, Văn tập, lại vừa mới học xong 'Vạn Thắng Bão Nguyên', xem như đã được đọc lướt qua tư tưởng của Đạo gia, nhưng đối với những thứ liên quan đến Phật gia thì hoàn toàn không hiểu.

Ban đầu dù ngắc ngứ nhưng vẫn có thể đọc được, nhưng chỗ không hiểu lại càng ngày càng nhiều, trước sau không liên kết được với nhau, đến trang thứ hai là bắt đầu rối tinh rối mù.

Chỉ là xét từ dàn ý ở phần mở đầu, mơ hồ có thể chắc chắn rằng đây là một bộ công pháp vô cùng phù hợp với hắn, so với 'Vạn Thắng Bão Nguyên' có điểm tương đồng nhất định, hoàn toàn có thể tu luyện cùng lúc.

Đúng lúc lão hòa thượng uống xong bát cháo, đặt bát đũa xuống.

Lương Cừ lưu loát lấy ra một bộ trà cụ, đổ nước sôi vào, rót một chén trà ngon, cười hỏi:

"Không biết đại sư từ đâu đến đây?"

"Lão nạp chu du tứ phương, không có nơi nào cố định, nếu như nhất định phải nói, thì trước đây có dừng lại khá lâu ở Thanh Châu, nên có thể nói là từ Thanh Châu đến"

"Từ Thanh Châu đến sao?"

Lương Cừ gật đầu, chỉ cảm thấy trùng hợp, là một nhà sư đi ngao tư tứ phương. Hắn lại lấy ra bản 'Hàng Long Phục Hổ Kim Cương Kinh' kia ra.

"Đại sư, công pháp này của ngươi ta xem không hiểu, rất nhiều thứ ở trên đó ta chưa từng nghe nói qua, có thể giảng một chút được không?"

Lão hòa thượng cười một tiếng:

"Ngươi chỉ cần bái ta làm sư phụ, tự nhiên sẽ hiểu"

Hình như lão chỉ đang chờ câu này của hắn.

Lương Cừ yên lặng, rồi hắn lại hỏi:

"Đại sư thu nhận đồ đệ có phải quá tùy ý rồi không, gặp qua ở trên đường liền muốn nhận ta làm đồ đệ? Lỡ như ta là kẻ xấu chuyên làm xằng làm bậy thì sao?"

"Từ giờ Tuất ba khắc ngươi ra khỏi nhà, ta đã quan sát ngươi. Dọc đường đi ta cũng đã thấy, đã nghe, đã tìm hiểu mọi chuyện. Năm ngoái ngươi xuất bạc ra cứu người, cuối năm lại phát cháo, giết Sơn quỷ bảo vệ hương dân, sau khi giàu sang cũng không quên bố thí người khác, lão nạp đều biết hết, cho nên mới quyết định như vậy."

Ánh mắt lão hòa thượng sáng rực.

Thế gian có rất nhiều Võ cốt, gân rồng hổ cốt cũng không phải Võ cốt tuyệt đỉnh nhưng lại là Võ cốt hắn hi vọng gặp được nhất.

Người chọn công pháp, công pháp cũng chọn người.

Người sáng tạo công pháp không nhất định phải có tu vi đỉnh cao.

Người có tu vi đỉnh cao không nhất định có thể sáng tạo công pháp.

Muốn gặp được một môn công pháp hoàn toàn phù hợp với bản thân thật sự rất khó.

Gân rồng hổ cốt hoàn toàn phù hợp với 'Hàng Long Phục Hổ Kim Cương Kinh'!

Công pháp này đối với người khác chỉ là thượng thừa, nhưng với người có gân rồng hổ cốt chính là tuyệt đỉnh!

Càng đáng quý ở chỗ, Lương Cừ là người thích làm việc thiện.

Gia đình bách tính bình thường có Võ cốt trời sinh, động tay một chút là có thể đả thương gân cốt người khác, không ai có thể trị được, cho nên thường sinh ra tính cách vô pháp vô thiên.

Đi ngao du lâu như vậy, lần đầu tiên lão hòa thượng nảy sinh ý niệm muốn thu nhận đồ đệ.

Lương Cừ nghe xong chỉ thấy nhức răng, may mà ngày thường mình cũng có danh tiếng không tệ, nếu không quả đúng là không có kỳ ngộ như hôm nay.

Hắn lần đầu tiên cảm nhận được việc tốt khi có miếng bánh từ trên trời rơi xuống.

Tuy nhiên, hắn cũng sẽ không vì một bộ công pháp mà thất tín bội nghĩa.

Một ngày làm sư cả đời làm cha, một người sao có thể đi khắp nơi nhận cha được chứ.

Dù sao công pháp cũng nằm trong tay, cùng lắm thì sau này đi xem điển tịch Phật gia thêm, tự mình nghiên cứu.

Lương Cừ lắc đầu, không cưỡng cầu nữa, cầm một tách trà lên rồi thuận miệng hỏi.

"Đại sư có cảnh giới gì vậy? Có thể có chút mạo muội, đại sư nếu như không muốn nói thì thôi..."

"Nếu theo như lời người bình thường mà nói thì là cảnh giới Trăn Tượng"

"Phốc!"

Lương Cừ phun một ngụm nước trà ra ngoài.

Bình Luận (0)
Comment