Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 287 - Chương 287: Đạo Tặc, Nội Giáp (3)

Chương 287: Đạo tặc, Nội giáp (3) Chương 287: Đạo tặc, Nội giáp (3)

"Sư huynh, huynh xem xem, thứ này có đáng tiền không?"

"Đáng tiền, hàm lượng Thủy trầm kim hơn tám phần, chỉ luyện vật liệu ra thôi đã có giá trị 2000 lượng bạc trắng rồi, sư đệ ngươi có muốn tiếp tục luyện thêm cho Phục Ba Thương không? Tính thích ứng của Thủy trầm kim rất mạnh, có thể dung hợp với đa số vật liệu, ngược lại có thể thêm..."

"Không luyện thêm". Lương Cừ khoát tay:

"Sư huynh nếu cảm thấy hữu dụng thì tặng cho sư huynh đấy, Lục sư huynh giúp ta nhiều việc như vậy, ân tình chế tạo Phục Ba Thương ta còn chưa trả đâu"

Ngón tay Lục Cương chuyển động qua lại trên lưỡi đao.

"Đệ thật sự muốn tặng ta sao?"

"Thật sự!"

Kim loại Vonfram không quý giá như Thủy trầm kim, nhưng cũng không rẻ.

Còn có loại gỗ màu trắng ngà kia cũng có giá trị không nhỏ.

Cả thanh Phục Ba Thương nếu chỉ tính riêng vật liệu thôi đã phải mấy ngàn lượng rồi, Lương Cừ cũng không phải dạng người muốn kiếm hời từ người khác

Thanh đao gãy này hắn có giữ lại cũng chỉ để bán lấy tiền, chi bằng để lại cho Lục sư huynh.

Thủy trầm kim chuyển động giữa những ngón tay của Lục Cương, lưỡi đao nặng 30 cân này trong tay hắn không khác gì một mảnh lá cây.

Tính dung hợp của Thủy trầm kim vô cùng tốt, dùng để luyện thêm hay sửa chữa đều vô cùng tốt.

Nghĩ đến thanh Linh Binh đã bị đứt gãy của mình, nếu còn kéo dài nữa sẽ tổn thương đến linh tính.

Suy nghĩ hồi lâu, Lục Cương gật đầu.

"Vậy ta nhận"

Linh Binh của hắn được chế tạo từ vật liệu có tính chất đặc biệt, nửa năm qua vẫn không tìm thấy nguyên vật liệu để sửa chữa, Thủy trầm kim này có thể nói là vật liệu tối ưu.

Thấy Lục Cương nhận lấy, sắc mặt Lương Cừ cũng trở nên vui vẻ.

Trước đó, Từ sư huynh cũng đã từng nói qua với hắn, bảo rằng thanh Linh Binh của Lục sư huynh đã bị đứt gãy, vì vấn đề vật liệu mà mãi vẫn không sửa được.

Đặc tính lớn nhất của Thủy trầm kim chính là tính bao dung rất mạnh, dùng để sửa chữa vũ khí rất tốt, lúc này mới ngựa không dừng vó mang tới đây.

Lục Cương cất kỹ lưỡi đao, tâm tình không tệ.

"Lần trước đi săn Tầm Ngư Yêu, sư phụ bảo ta dùng da của nó chế tạo cho mấy đứa mỗi người một kiện Nội giáp, hai ngày trước vừa hoàn thành, vốn muốn tìm thời gian mang qua, đúng lúc đệ sang đây, thử luôn đi, xem xem có vừa người không"

Một lúc sau, trên người Lương Cừ xuất hiện thêm một chiếc giáp lưng màu đen nhẵn nhụi, Nội giáp khi sờ vào có xúc cảm không tệ, mềm mại thoáng khí, không hề ảnh hưởng tới việc hoạt động.

Đây là da Yêu thú chân chính! Ngang với cảnh giới Thú Hổ!

Đổi thành Võ Sư cảnh giới Lang Yên, dùng vũ khí cũng khó mà chém đứt được!

Mặc một thân thần trang, lại có công pháp tuyệt đỉnh, thân mang Võ cốt và Ứng Long Văn, Lương Cừ cảm thấy cảnh giới Bôn Mã bình thường cũng không đánh lại được hắn.

Cất kỹ Nội giáp, Lương Cừ tạm biệt Lục Cương đang bắt đầu sửa chữa Linh Khí, về nhà dọn dẹp đồ đạc, chuẩn bị đi tới huyện Phong Phụ ở sát vách.

Lần này, Thủy thú tác quái ngay tại trấn Ô Thủy của huyện Phong Phụ, đã có sáu ngư dân mất tích, tám người được xác nhận đã tử vong, đều là việc xảy ra nửa tháng gần đây.

Theo như kể lại thì ấy là một con Thủy Yêu có hình người.

Đeo bao cổ tay, mặc Nội giáp, lại mặc quan phục bên ngoài, buộc đai lưng da trâu núi, chân đi Đạp Vân Ngoa.

Phục Ba Thương, Thanh Lang, Huyền Thuỷ Mâu...

Lương Cừ túm lấy chiếc áo choàng đen, áo choàng Nhị sư huynh tặng hắn rất hữu dụng, chỉ tiếc rằng không mặc được nữa, thời tiết tháng 4 dần ấm, mặc áo choàng này quá nóng.

Hắn nhét áo choàng về lại trong tủ, lấy lệnh bài ra đeo ở bên hông.

Không thể thiếu lệnh bài của Hà Bạc Sở, là chứng minh thân phận khi ra ngoài, doạ đám đạo chích.

Trưa đến.

"Thí chủ muốn đi xa sao?"

Trong bếp, lão hoà thượng thấy Lương Cừ, vô cùng ngạc nhiên trước trang phục của hắn.

"Ba bốn ngày tới ta phải đi một chuyến, trong nhà nếu có việc gì, làm phiền đại sư giúp ta trông coi."

Lão hoà thượng chắp tay.

"Đương nhiên là phải vậy rồi."...

Trên bến thuyền, Lương Cừ xếp đồ xong xuôi, tháo dây thừng ra.

Diện tích vùng huyện không hề đúng tiêu chuẩn, đại đa phần được phân chia dựa theo việc Võ giả cảnh giới Bôn Mã chạy một ngày một đêm theo hướng cố định, vô cùng lớn.

Lương Cừ đi đường thuỷ coi như là đường tắt, nhưng cũng phải mất một ngày rưỡi, đến lúc ấy tìm kiếm dấu vết của Thuỷ yêu ở huyện Phong Phụ, đại khái cũng phải mất ba bốn ngày mới xong, mất thêm nửa ngày nửa để giải quyết là được.

Về phần năm con thuỷ thú.

Lương Cừ suy tính hồi lâu, quyết định để Đầu Tròn ở lại, bốn thú còn lại đều dẫn theo.

Một mặt là Đầu Tròn phải chăm sóc cá heo nhỏ, mặt khác, Đầu Tròn có thể làm liên lạc viên cấp cao ở nhà.

Nó thông minh hơn so với bốn thú.

Thông qua kết nối tinh thần, Lương Cừ có thể bất cứ lúc nào cũng biết được tình hình ở huyện Bình Dương, tiện thể để Đầu Tròn làm thay công việc cả Nheo Béo luôn, không đến mức để đội đánh cá phải nhàn rỗi.

Như vậy, Lương Cừ có thể coi là trang bị võ trang toàn diện rồi.

Tới vùng nước có củ sen, ngoại trừ A Uy trên cổ tay ra, bốn thú còn lại, bao gồm cả cá heo nhỏ đều nổi lên mặt nước.

Nheo Béo vô cùng hưng phấn, nó lần đầu được đi xa.

Nắm Đấm kẹp mấy củ sen thả vào trong thuyền, ấy là đoạn củ sen có chứa nhiều Tinh hoa Thuỷ trạch nhất.

"Đầu Tròn, việc trong nhà trông cậy vào ngươi hết đấy, bắt cá thì học bọn Nheo Béo, gặp nguy hiểm thì đừng cố gắng gượng, bảo vệ mình và cá heo nhỏ là quan trọng nhất."

Đầu Tròn kêu mấy tiếng để Lương Cừ yên tâm.

Lương Cừ rất có lòng tin với trí tuệ của Đầu Tròn, hắn lồng hai cái yên lên người Không Thể Động và Nheo Béo. Rồi lại dùng một đoạn dây thừng tròng vào Nắm Đấm.

Nheo Béo và Không Thể Động quất đuôi, rẽ mở sóng nước, mượn lực tiến về phía trước.

Gió ngày càng lớn, đi qua mặt sông chẳng để lại dấu vết.

Con thuyền lao nhanh dưới sự dẫn dắt của hai thuỷ thú, phía sau cùng còn treo một con cua lớn.

Huyện Phong Phụ, xuất phát thôi!

Bình Luận (0)
Comment