Chờ đến khi ghi chép hết xong, đám bang chúng cũng đã vớt xong toàn bộ những thứ đồ vật linh tinh vỡ nát trên sông, bên chân Lương Cừ cũng nhiều thêm mấy tên bang chúng cốt cán còn chưa chết.
Cuối cùng cũng đã tới thời điểm kiểm kê.
Lương Cừ đứng dậy, lần lượt nhìn qua những thứ đồ được vớt lên.
Hơn phân nửa đều là binh khí đã vỡ vụn, đao thương kiếm côn đủ cả, còn có cả mấy chiếc đại cung.
Trừ những thứ đó ra còn có đồ gỗ, đồ gốm sứ, khí cụ bằng bạc bị vỡ thành mảnh nhỏ.
Lương Cừ hối hận vì đã dùng sức quá mạnh, bao nhiêu đồ vật tốt đều bị giày xéo.
Phần lớn binh khí đều là binh khí bình thường, ngay cả vũ khí của ba Bang chủ đặc biệt hơn chút thế nhưng cũng chỉ là làm từ vật liệu tốt hơn.
Tựa như thanh đao gãy của Lưu Tiết, là một thanh Huyền Thiết Đao trải qua trăm lần tôi luyện.
Huyền thiết bình thường có thể chế tạo ra một thanh Đao không tệ, trăm lần tôi luyện có nghĩa là chồng lên nhau trăm thanh Huyền thiết đao, có giá trị không nhỏ.
Toàn bộ huyện Phong Phụ, người có thể sử dụng loại đao này không vượt quá năm ngón tay.
Chỉ tiếc rằng không phải là Linh Binh.
Khi va chạm với Phục Ba Thương đã dung nạp thêm phần xương rồng còn sót lại kia, gần như chỉ đụng vào một cái đã có thêm một lỗ hổng.
Chưa bàn tới một kích cuối cùng đã khiến cả thanh đao đứt gãy, cho dù có không gãy thì cũng thành đao răng cưa.
Lương Cừ cầm mảnh vỡ lên gõ gõ, vật liệu ngược lại khá tốt, đáng tiếc không thuộc về mình.
Thân phận quan viên vừa có lợi lại vừa có hại.
Có lợi là tài nguyên dồi dào, thêm vào đó hắn có chỗ dựa, có công lao thì cái gì cũng đều đổi được, không có trở ngại.
Phen này, một đại công là chuyện ván đã đóng thuyền, đồ đổi được bao gồm nhưng không giới hạn ở đủ loại thiên tài địa bảo.
Nếu đổi Bảo Thực có thuộc tính Thủy, Lương Cừ tính sơ qua, Độ dung hợp với Trạch Nhung của mình có thể tăng lên tương đương với ăn vào nửa sợi gân rồng giả trước kia, tăng thêm 1/10!
Chưa bàn đến việc thiên tài địa bảo có cấp bậc như vậy đều rất trân quý, chẳng khác mấy so với gân rồng có thể thay đổi tư chất, hơn phân nữa sẽ có thêm thuộc tính vĩnh cửu.
Người bình thường tuyệt đối không có đãi ngộ như vậy.
Thêm vào đó, có chức quan còn có một ưu điểm tiềm ẩn khác, đó chính là ngoại trừ thể chế trong triều đình Đại Thuận, ở bên ngoài cũng ít người đến đụng chạm hắn, giúp hắn giảm bớt đi rất nhiều phiền phức.
Giống như việc đối phó với Kình bang, nếu như hắn chỉ là một cường giả bình thường, không có chức quan, sau khi giết sạch toàn bộ Kình bang, không chỉ không được khen thưởng mà hơn phân nửa còn bị ép cho cái danh mưu phản.
Huyện lệnh cũng sẽ không đứng yên nhìn túi tiền của mình bị một tên nhà quê không biết từ đâu ra đào cho rỗng tuếch.
Nếu đổi thành Lương Cừ, cùng lắm cũng chỉ nói một câu, ngoài ra hai bên sẽ chẳng liên quan gì đến nhau.
Chẳng còn lí do gì khác, không đáng làm.
Nhược điểm duy nhất chính là, thân làm quan viên, tất cả tài sản của Kình bang, Lương Cừ cũng không thể trực tiếp chiếm lấy.
Tuy nói khi kê biên tài sản, một phần tài sản sẽ thuộc về Hà Bạc Sở, Lương Cừ sau đó cũng sẽ được một phần nhưng nhất định phải đăng ký giao nộp trước mới được.
Bởi vậy, thuyền hoa dù bị hủy nhưng Lương Cừ cũng không cảm thấy tiếc lắm, dù sao cũng không thuộc về hắn, nếu là dùng lợi ích nhận được đổi lấy thuyền thì được không bằng mất.
"Cây cung này không tệ..."
Lương Cừ đi xuyên qua đủ loại vũ khí hỗn tạp, mũi chân nhấc lên, đá vào dây cung của một chiếc đại cung, vừa tới tay liền hơi trầm xuống.
Sau lưng lập tức có người giải thích.
"Đại nhân, đây là đại cung mà Bang chủ chúng ta trước đây sử dụng, toàn thân chế tạo từ Huyền thiết, dù không phải trăm lần tôi luyện nhưng cũng phải sáu mươi lần trở lên, bình thường Bang chủ rất yêu quý, không buộc dây cung lên"
Lương Cừ nhíu mày.
Hồ sư huynh cũng có một chiếc đại cung, vậy nên hắn biết cách bảo quản uy lực của cung, bình thường không dùng đến cũng sẽ không buộc dây cung lên.
"Bình thường đều không buộc dây lên, vậy giờ buộc dây là để đối phó với ta đúng không?"
Không ai dám trả lời.
Lương Cừ quan sát đại cung, ánh mắt sáng ngời, hắn vẫn luôn cảm thấy rất hứng thú đối với tiễn thuật.
Tay vượn giỏi về xạ.
Không bàn tới Võ cốt, chỉ xét riêng tỉ lệ dáng người, hắn là tay vượn, eo ong tiêu chuẩn, vô cùng có ưu thế trong việc kéo cung bắn tên.
Có công kích từ xa và không có công kích từ xa là hai chuyện khác nhau.
Vừa vặn có đại cung, Lương Cừ đưa tay kéo dây cung, lực cản kinh người truyền đến từ bên trên cánh cung, với thực lực gân rồng hổ cốt của hắn, vậy mà khó có thể hoàn toàn kéo ra!
Thế này thì có hơi khủng bố rồi đấy!