Võ học có Lục hợp
Ngoại tam hợp là vai và hông, khuỷu tay và đầu gối, tay và chân.
Nội tam hợp là tâm và ý, ý và khí, khí và lực.
Ngoại tam hợp luyện lâu có thể điều chỉnh tư thế, khiến trọng tâm cơ thể ổn định, động tác linh hoạt.
Nội tam hợp luyện lâu có thể tập trung tâm trí, ý khí tương thông, hiệu suất làm việc tăng lên gấp bội.
Người mới học quyền, do động tác chưa quen, tinh thần khẩn trương, lúng ta lúng túng, ngược lại làm mất đi sự 'hợp', vì vậy nên phải đứng tấn.
Quá trình luyện tập đứng tấn mục đính chính là để đạt được nội ngoại tam hợp, làm được đến lục hợp, có như vậy thì đả pháp mới tự nhiên.
Nhưng việc tu hành đả pháp lại có thứ tự.
Bắt giữ là chết, kiểm soát là sống, trước tiên phải luyện quyền, sau mới luyện chân rồi mới đến Cầm Nã thủ, Cầm Nã thủ thành thạo rồi mới luyện đến binh khí.
(Cầm Nã thủ là một môn võ chuyên sử dụng lực từ bàn tay tới các ngón tay để tấn công đối phương. Trong tiếng Trung, Cầm có nghĩa là bắt giữ, Nã là kiểm soát; Cầm Nã nghĩa là nghệ thuật bắt giữ, kiểm soát. )
Binh khí là sự nối dài của tay chân, là người và binh khí hợp nhất, nội âm, ngoại dương, nội ngoại hợp làm một, một cái không thạo thì khó mà thông thạo cái khác!
"Người bình thường muốn quyền cước tinh thông, ít cũng phải mất ba đến năm năm, Lý Lập Ba, Trần Kiệt Xương đột phá ải Da, mạnh hơn nhiều so với người thường, nhưng đến nay vẫn chỉ biết đứng tấn, nếu gặp phải Đại sư về Võ học, chỉ cần dùng sức mạnh của người thường là có thể đánh bại."
Đây chính là lý do vì sao cảnh giới chưa chắc đã đại diện cho chiến lực.
Không có Võ học, một phần lực chỉ có thể tạo ra hiệu quả của một phần lực, nhưng nếu học qua Võ học, một phần lực có thể tạo ra hiệu quả của mười phần lực.
Có người thiên phú quá cao, việc tu hành đột phá còn dễ hơn cả ăn cơm uống nước, một năm ngang ba năm sáu năm của người khác.
Nhưng người ta mất tới năm sáu năm thì quyền cước sớm đã tinh thông, trong tình huống cách biệt không quá lớn thì không phải không có cơ hội chiến thắng.
Cũng giống như bản thân Lương Cừ, với thiên tư của mình, trong vòng nửa năm đã đột phá cả bốn ải, nếu đổi thành người khác, thời gian nửa năm chỉ đủ để học đứng tấn.
May mà Lương Cừ được Xuyên Chủ Đế Quân coi trọng, tu luyện nhanh, tu hành Võ học cũng nhanh, đặc biệt là về phương diện binh khí có kích thước dài, như được thần trợ giúp, tiến triển nhanh hơn bất cứ loại binh khí nào.
Chỉ trong thời gian nửa năm, sử dụng trường thương cứ như thể đã luyện được năm sáu năm.
Binh khí dài đã như vậy, theo lý thì cung cũng nên...
Lương Cừ cụp mắt, nhìn về phía Huyền Thiết Đại Cung trong tay.
Lưng đeo cây cung như bán nguyệt, tay cầm tam tiêm lưỡng nhận thương.
Câu này chính là để miêu tả Xuyên Chủ Đế Quân, cũng chính là Nhị Lang Thần.
Cây cung của Nhị Lang Thần không phải là cây cung làm bằng chạc cây như bình thường là mà cây cung cổ xưa hình vòng cung.
Cây cung cổ xưa, ngoại trừ chiếc túi da ở giữa dây cung dùng để phóng đạn ra thì tạo hình y hệt cung tên!
Toàn bộ tranh vẽ chân dung của Xuyên Chủ Đế Quân đều có thể thấy được, là một cây cung lớn không khác gì cung tiễn bình thường.
Điểm khác biệt chỉ là một cái bắn tên, một cái bắn đạn.
"Thử lại xem!"
Cú kéo ban nãy, Lương Cừ vẫn chưa thể triệt để kéo căng, lần này, hắn điều chỉnh lại tư thế, mở rộng hai chân, đứng thẳng lưng, một lần nữa kéo cung.
Lạch cạch!
Từng trận âm thanh xoắn vặn ê cả răng truyền đến từ cánh cung.
Khí huyết của Lương Cừ lưu chuyển, kình lực bộc phát, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, cứ thế kéo mở cây Huyền Thiết Cung cực đại này ra.
Mọi người trợn mắt líu lưỡi, cung này là cung mà Bang chủ Lưu Tiết sử dụng, toàn thân làm từ Huyền Thiết!
Chẳng nhẽ người trẻ tuổi trước mặt này cũng là cảnh giới Bôn Mã viên mãn sao?
Phù!
Chỉ trong thời gian nửa nhịp thở, Lương Cừ đã không kiên trì được nữa, chậm rãi thu cung lại.
Quá miễn cưỡng.
Một cánh cung phù hợp, ít nhất phải kéo ra được, đồng thời kiên trì được ba nhịp hô hấp mới coi như là thích hợp để sử dụng.
Hệ thống cân nặng của Đại Thuận chủ yếu gồm thạch, quân, cân, một thạch là năm quân, một quân là ba mươi cân, một thạch tương đương 150 cân.
Huyền Thiết Đại Cung này, chỉ sợ là cũng phải một trăm thạch...
Binh sĩ từng được huấn luyện thông thường có thể dùng cung nặng khoảng 35 cân, có nghĩa là thực tế phải nhỏ hơn sức mạnh thực sự của một người.
Cung tiễn nặng cả trăm thạch là vô cùng khoa trương.