Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 364 - Chương 364: Tế Phẩm Lớn (1)

Chương 364: Tế phẩm lớn (1) Chương 364: Tế phẩm lớn (1)

Vùng sông nước Giang Hoài, ánh trăng mờ ảo.

Một 'khúc gỗ' trôi nổi trên mặt sông, chậm rãi di chuyển thuận theo sóng nước.

Đột nhiên, sóng lớn cuốn lên, đánh cho 'khúc gỗ' chìm vào trong nước.

Nheo Béo bưng lấy cái bụng trắng của mình, không ngừng lắc lư, bên miệng càng không ngừng bật hơi, sơi râu dài đung đưa hai bên theo sóng nước.

Không Thể Động lăn lộn một vòng trong nước, khôi phục lại thăng bằng, yên lặng nhìn chằm chằm Nheo Béo.

Một lúc sau, Nheo Béo cảm thấy chơi một mình chẳng thú vị gì cả, vây cá màu xanh đen kết hợp với sợi râu dài chỉ chỉ trỏ trỏ.

Không Thể Động di chuyển, xoay người lại, bơi đến ruộng củ sen, gọi Đầu Tròn, Nắm Đấm đến.

Bốn thú tụ lại một chỗ, va đầu vào nhau, mỗi con bày ra một động tác riêng, thỉnh thoảng có bọt khí dâng lên, cuối cùng tách nhau ra, Nheo Béo chạy đến trước mặt Trai Tượng ra dấu một hồi.

"Ta sẽ bảo vệ củ sen cẩn thận, không cần phải lo"

Nhận được câu trả lời, Nheo Béo lắc lư cái đầu, đi trước dẫn đầu, Không Thể Động khép tứ chi lại, bơi sát phía sau, Nắm Đầm và Đầu Tròn cũng lần lượt đuổi theo.

Trai Tượng không có tay, nếu không đã sờ lên lớp vỏ của mình rồi.

"Kỳ thật đấy, chưa từng thấy Thủy thú nào thông minh như vậy"

Ở chung với đám Thủy thú của Lương Cừ càng lâu, Trai Tượng càng ngạc nhiên về trí tuệ mà bọn chúng biểu hiện ra, hoàn toàn không phải là trí tuệ mà ở tầm thực lực này nên có.

Một con thì thôi đi, nhưng cả đám như vậy không thể giải thích là trùng hợp được.

Là Thượng cổ dị chủng có thể giác ngộ sao?

Trai Tượng cảm thấy hiểu biết của mình đối với thế giới này vẫn quá ít.

Chỉ hận sao lúc còn trẻ không đọc sách!...

Nheo Béo đang đi đầu đột nhiên dừng lại, ba thú liên tục dừng theo.

Nắm Đấm phanh lại không kịp, đâm sầm vào mông của Không Thể Động, bị nó đạp cho một cước.

Nheo Béo chỉ về phía trước, cả ba thú đều nằm phủ phục trên mặt đất, di chuyển từng chút một, xuyên qua đám rong rậm rạp.

Bò ra một phạm vị nhất định, Nheo Béo dẫn theo ba thú thăm dò qua.

Phía xa, một con quái vật có hình thể vượt xa bất kỳ con nào trong số chúng, đang nằm trong bụi rong ngủ gật.

Vảy toàn thân có màu đỏ thẫm, trên người có bốn chân, có đuôi dài, trên lưng có vây cá có gai, cơ bắp được bọc trong lân giáp nhô lên từng khối, cơ thể cực kỳ hùng tráng vạm vỡ, mỗi lần hô hấp, dòng nước đều cuộn lên, đè đám rong nằm rạp hết xuống.

Vây cá của Nheo Béo chỉ về phía Thủy thú màu đỏ thẫm, rồi lại vỗ vỗ vào cái bụng trắng của mình.

Không Thể Động lắc đầu, móng vuốt gõ vào lân giáp của mình rồi lại chỉ về phía Thủy thú màu đỏ thẫm.

Đầu Tròn hết nhìn trái lại nhìn phải, lựa chọn rút khỏi cuộc tranh luận.

Cường tráng, Đáng yêu, To béo.

Lương Cừ ra mệnh lệnh mới cho ba thú, yêu cầu tìm kiếm Thủy thú phù hợp với ba đặc điểm đó, về thực lực thì cố gắng cao hơn một cấp so với chúng nó.

Hắn lo bốn thú không hiểu rõ hàm nghĩa của ba đặc điểm này, liền bảo rằng, giống Không Thể Động thì đại diện cho Cường tráng, giống Đầu Tròn thì đại diện cho Đáng yêu, giống Nheo Béo thì đại diện cho To béo.

Mỗi lần phán đoán, cần bốn thù cùng nhau quyết định.

Hai thú đang tranh luận về việc con Thủy thú trước mặt này rốt cuộc giống Không Thể Động hơn hay giống Nheo Béo hơn.

Hiển nhiên, Nheo Béo có chút nhầm lẫn gì đó.

Tranh chấp không ngừng.

Hai thú quyết định tạm thời gác việc tranh luận lại, chờ Thiên thần tới quyết định.

Nheo Béo chuyển một tảng đá đến, đặt ở dưới cây rong để đánh dấu, sau đó liền rời khỏi lãnh địa của Thủy thú màu đỏ thẫm. ...

Coong! Coong! Coong!

Tiếng chiêng đồng, tiếng hô to ồn áo náo động, bầy chim bay tán loạn.

"Thu thuế mùa hè, thu thuế mùa hè! Mau tới bến thuyền nộp lương thực, mau tới bến thuyền nộp lương thực!"

"Thu thuế mùa hè, thu thuế mùa hè!"

Tiếng chiêng chói tai tựa như thủy triều từng đợt từng đợt nối nhau, ầm ỹ đến mức đau cả đầu.

Lương Cừ đang say giấc mộng mở mắt ra, nghe thấy tiếng hô xong liền đột nhiên ngồi dậy.

"Nộp thuế? Hỏng rồi, mình quên chưa mua gạo!"

Lương Cừ lật chăn mỏng lên, mặc quần vào, đang định buộc đai lưng, hắn đột nhiên ngồi lại xuống giường.

"Ngủ đến ngáo rồi, giờ mình là quan, không cần phải nộp thuế"

Lương Cừ ôm đầu.

Sợ bóng sợ gió một hồi.

Hôm qua hắn trở về quá muộn, lại dùng Thận trùng huấn luyện một canh giờ, không ngờ vậy mà lại ngủ một giấc đến giờ Thìn.

Tuy nói mới 8-9 giờ cũng không tính là muộn, nhưng người bình thường đều đã dậy từ lúc gà gáy, ngủ đến giờ Thìn là chuyện mà chỉ có bại gia tử mới làm ra.

Đột nhiên bừng tỉnh, không còn buồn ngủ nữa, Lương Cừ đứng dậy, tiếp nhận tin tức mà Nheo Béo truyền tới.

"Tìm ra tế phẩm phù hợp rồi sao?"

Thần sắc Lương Cừ vui mừng, không ngờ ngủ một giấc tỉnh dậy liền nhận được tin tức tốt.

Buổi hiến tế Hà Thần không còn bao lâu nữa sẽ bắt đầu, chuyện tế phẩm phải nhanh chóng giải quyết cho xong.

Bình Luận (0)
Comment