Giữa trưa.
Lão hòa thượng nghiên cứu quyển kinh thư kia đến mất ăn mất ngủ, gọi ra ăn cơm cũng không đáp lời.
Lương Cừ gãi đầu.
Quyển trục kia to bằng cánh tay, trang giấy vừa mềm vừa mỏng, mở ra hết có khả năng phải dài mười mấy mét, chữ trên đó còn nhỏ, nội dung cực nhiều, nhìn lâu mắt sẽ xót.
Lão hòa thượng vậy mà lại tập trung như thế.
"Không phải là kinh thư thất truyền gì đấy chứ?"
Lương Cừ không thích kinh thư, dù có cao thâm đến đâu cũng không phải là võ học hay công pháp, đối với hắn mà nói chẳng có ý nghĩa gì cả, hắn càng quan tâm đến tượng Phật được chế tạo từ rễ Minh Mộc kia hơn.
Tượng Phật là Đại Phật đang ngồi, phía dưới có một đài sen.
Không biết có thể tách được đài sen kia ra không, rồi lại gia công thành từng khối nhỏ, chia cho mỗi đứa một phần.
Đây là thứ tốt có thể giúp khai ngộ, tiểu hài đeo vào có thể trở nên càng thêm thông minh, dùng làm bảo vật gia truyền cũng không tệ.
"Trương đại nương cứ để đấy đi, chờ Đại sư ra, ngươi giúp hâm nóng lại là được"
Lương Cừ buông bát đũa xuống, dặn dò một câu rồi cưỡi Xích Sơn đến huyện Bình Dương.
Giữa trưa tháng 5, không khí hết sức oi bức.
Trong hoa viên, Hắc Xỉ đang nằm ngủ gật dưới bóng cây, mấy chú chó con đang đùa giỡn xung quanh nó.
Trong đó có một con khác với những con còn lại, đầu đen, tay chân đen, đuôi đen, bụng đen, là một chú chó 'năm đen' điển hình, tóc máu toàn thân còn chưa thay, lông tóc xõa tung, vô cùng hoạt bát, cắn chặt đuôi Hắc Xỉ không buông, cái đầu lắc trái lắc phải.
Hắc Xỉ bị cắn đến mất kiên nhẫn, cái đuôi to quét qua, quét bay chó đen nhỏ ra ngoài.
Chó đen nhỏ lăn vài vòng trên mặt đất, kêu to vài tiếng, lại nghe thấy phía sau lưng có tiếng bước chân, quay đầu lại, lập tức quên luôn chuyện trước đó, cái đuôi vểnh lên hấp tấp chạy tới.
Lương Cừ dùng một tay nhấc gáy chó đen nhỏ lên, ôm vào trong ngực, vuốt ve bộ lông tơ của nó, tiếp tục đề tài vừa rồi.
"Sư phụ, vùng Hoài Nam này có nơi nào gọi là huyện Huyết Thạch không?"
"Huyện Huyết Thạch?". Dương Đông Hùng kinh ngạc nhìn Lương Cừ:
"Con nghe được cái tên này từ đâu vậy?"
"Sự phụ biết chỗ này sao?"
Lương Cừ vui mừng, nhìn phản ứng của Dương Đông Hùng, rõ ràng là đã từng nghe nói qua.
"Ừ". Dương Đông Hùng vươn tay vuốt ve đầu Hắc Xỉ:
"Nếu con không hỏi ta cũng sắp quên mất cái tên này rồi, huyện Huyết Thạch là cách gọi từ cách đây rất lâu rồi, khi đó ta cũng chỉ mới hơn mười tuổi, còn chưa bước chân vào Võ Đạo, nay nó đã đổi tên, gọi là huyện Hương Ấp, con không biết cũng là chuyện bình thường"
Huyện Hương Ấp!
Cái tên này Lương Cừ quen thuộc hơn nhiều so với cái tên Huyết Thạch gì đó, bởi nó ở ngay phủ Hoài Âm!
Chẳng trách Trai Tượng nói là ở gần đây, mà hắn lại trước giờ chưa từng nghe nói qua, hóa ra là cái tên từ vài thập niên trước.
"Vì sao lại đổi tên?"
Lương Cừ không hiểu, tên của một vùng, dù có thay đổi triều đại cũng sẽ không tuỳ tiện thay đổi.
"Việc này nói ra rất dài dòng"
Dương Đông Hùng tìm một bậc thềm ngồi xuống:
"Trước kia, sở dĩ gọi là huyện Huyết Thạch bởi vì bên đó có ngọn núi gọi là Huyết Thạch Sơn, những viên đá đào ra từ đó có màu đỏ tươi, mang theo hương thơm kì lạ, nghe nói đã từng bị vẩy Long huyết nên mới có thể thần bí và kỳ dị như thế.
Ta cũng không biết thật giả thế nào, nhưng người dân địa phương nói có sách mách có chứng, tuy nhiên viên đá kia quả thật không tệ, làm men nước, làm thuốc màu, làm điêu khắc, thậm chí làm thuốc dẫn đều vô cùng tốt, dựa vào việc đào quặng khai thác đá, toàn bộ huyện Huyết Thạch đều cực giàu có.
Chỉ là, miệng ăn núi lở, đá núi cũng chỉ có như vậy, sẽ không tự mọc ra thêm, ngày nào cũng đào, quặng Huyết Thạch dần dần cạn kiệt.
Trước kia gọi là huyện Huyết Thạch, cái tên này có chút kỳ quái, nhưng nói ra thì có thể diện, về sau Huyết Thạch cạn kiệt, trong tên có chữ Huyết dù ít dù nhiều cũng không quá may mắn, vậy nên đổi lại tên thành huyện Hương Ấp"
Lương Cừ bừng tỉnh.
Chẳng trách lại đổi tên.
Chỉ là Long huyết trong truyền thuyết...
Hắn khó tránh khỏi nghĩ đến Quá Long Hà ở huyện Bình Dương, nội dụng và hình thức ở hai nơi gần như tương tự.
Khi trước, nghĩ muốn dựa vào vận khí thăm dò đường sông, không ngờ thật sự có thu hoạch.
Xem ra gần đây cũng phải lưu ý xem chỗ Hà Bạc Sở có nhiệm vụ tới huyện Hương Ấp không, nếu có, tiện thể đi một chuyến coi sao.
Nếu như tìm ra thứ gì còn sót lại của giao nhân thì sẽ phát tài.
Tuy nhiên phải chờ thêm hai ngày nữa, buổi hiến tế Hà Thần sắp tổ chức rồi.