Một điểm Độ chiếu cố rốt cuộc có gì khác biệt?
Lương Cừ ôm theo nỗi chờ mong nhảy vào trong nước, chưa từng nghĩ rằng, chỗ tốt còn chưa cảm nhận được, vừa mới vào nước, một cảm giác kích động khiến người khác không quá dễ chịu xông lên đầu.
Tựa như bị người khác dùng châm nhỏ đâm vào mi tâm, dẫn đến mang tới một tia nhức nhối kỳ lạ.
Chuyện gì đây?
Sao nhận được Độ chiếu cố mà toàn bộ sông Giang Hoài ngược lại lại có ác ý với mình vậy?
Lương Cừ đạp trên mặt nước trở lại thuyền, cảm giác kim châm chỗ mi tâm lúc này mới tiêu tan.
Xuống nước lại, lại có cảm giác đấy.
Hắn ngây ngẩn, nhìn về phía đám Nheo Béo và Không Thể Động ở bên cạnh, hỏi thăm bọn chúng có cảm nhận được ác ý ở trong nước, có cảm giác không thoải mái không.
Đám thú đưa mắt nhìn nhau, đều lắc đầu.
Duy nhất chỉ có Nheo Béo ưỡn cao người, dùng vây cá vỗ vỗ vào chỗ vừa mới bị Không Thể Động đạp cho một cái, lưu lại một vài vết cào ở bên cạnh eo, ra hiệu nơi này của nó không được thoải mái.
Lương Cừ nhịn xuống xúc động muốn đạp thêm cho nó một cái.
Liên kết với Trạch Đỉnh trong Thức hải.
[Đỉnh chủ: Lương Cừ ]
[Luyện hóa Trạch Linh: Trạch Nhung (Xanh) (Độ dung hợp: 28. 5%)]
[Trạch Linh coi trọng: Võ đạo thông thần tầng thứ nhất (Xuyên Chủ Đế Quân); Ứng Long Văn: Một tầng; Thiên Ngô: Một tầng]
[Kỹ năng thiên phú: Thủy Hành, Hô hấp dưới nước, Thủy Lao, Đạp nước cưỡi sóng, Uy Hiếp]
[Tinh hoa Thủy Trạch: 2500]
[Độ chiếu cố của dòng sông: 1. 0001]
Không nhìn lầm.
Độ chiếu cố là một điểm, là số dương, không phải số âm.
Rốt cuộc là ác ý này đến từ đâu?
Lương Cừ chau mày.
Từ trước tới nay, hắn đều có loại suy đoán này với Độ chiếu cố, gọi là chiếu cố, nhưng càng giống một loại quyền hạn hơn.
Mỗi khi Độ chiếu cố tăng lên, mối quan hệ giữa hắn và sông Giang Hoài càng trở nên thân mật hơn, tựa như sông Giang Hoài mở rộng vòng tay ôm ấp hắn, cho dù là khả năng điều khiển nước hay hành động trong nước đều nhẹ nhàng tự do hơn.
Điểm này hắn đã thử nghiệm nhiều lần, thậm chí Lương Cừ còn hoài nghi Độ chiếu cố có thể gia tăng vận may của mình ở trong nước.
Không có đạo lý Độ chiếu cố tăng lên, ngược lại biến thành có ác ý với hắn.
Trừ khi ác ý này không phải tới từ sông Giang Hoài...
Vậy thì có thể là ai?
Lương Cừ đột nhiên nghĩ đến dòng Ám lưu có thể tự do xuyên qua lại giữa khu vực nước sâu và khu vực nước cạn.
Yêu Đình lâu đời trước đó, dường như cũng có lực khống chế nhất định đối với sông Giang Hoài.
Khi đó vẫn còn Chân Long, hiện tại...
Là Giao Long kia sao?
Lương Cừ càng nghĩ càng thấy khả năng này hợp lý.
Sự tồn tại trong bóng tối mà có thể khiến hắn cảm nhận được ác ý thì không thể tầm thường, đương nhiên phải hướng sự chú ý lên đối tượng có chiến lực cao.
Vùng sông nước trước mặt này, ngoài mặt mạnh nhất chính là Giao Long kia, có lẽ cũng chỉ có nó là có bản lĩnh để cho người khác vừa xuống nước đã cảm nhận được ác ý.
Hắn bị Giao Long để ý sao? Vì sao chứ?
Lương Cừ không thể hiểu nổi.
Mâu thuẫn sinh ra tất nhiên phải dính dáng tới vấn đề lợi ích, nhưng mình xâm phạm tới lợi ích của Giao Long kia lúc nào vậy?
Nó cũng có thể thu hoạch được Độ chiếu cố sao?
Hay là Độ chiếu cố của mình ảnh hưởng tới thứ đồ gì khác của nó sao?
Mình vẫn luôn ở trong nước, Giao Long có cảm nhận được vị trí của mình không?
Lương Cừ đi đi lại lại trên đầu thuyền.
Toàn bộ vùng sông nước này gần như đều là bảo khố của hắn, dựa vào bảo khố này, Lương Cừ tu luyện hầu như không thiếu chút tài nguyên nào.
Nhất tướng công thành vạn cốt khô, muốn từ tầng dưới cùng trèo lên trên, làm gì có chuyện dễ dàng được?
Người khác cực khổ làm nhiệm vụ, tích lũy tiền bạc, mua đan dược, chém giết tranh đoạt cơ duyên với người bên ngoài, đừng nói đến cảnh giới Bôn Mã, ngay cả bốn ải Da Nhục Cốt Huyết cũng phải trải qua không biết bao nhiêu nguy cơ sinh tử.
Mà hắn chỉ cần chờ mấy thú đưa đồ tới tận cửa là xong, lưng tựa vào vùng sông nước Giang Hoài này, lại có công pháp võ học do sư phụ truyền cho, một năm trải qua bằng vài chục năm của người khác.
Lần duy nhất có thể gọi là hung hiểm chính là lần chém giết con quái vật cua.
Lần cùng Kình bang kia cũng không thể coi là hung hiểm, một trận đó hắn vẫn chiếm ưu thế.
Lương Cừ trầm ngâm suy nghĩ, ánh mắt hắn đột nhiên nhìn về phía Nheo Béo, Nheo Béo quay đầu nhìn về phía sau, phát hiện ra sau lưng mình không có cá.
Nếu thật sự là do Giao Long quấy phá, Cóc ca liệu có biết chuyện gì xảy ra không? Tốt xấu gì nó cũng là Đại Yêu đỉnh cấp.
"A Béo, ta có một nhiệm vụ vô cùng khó khăn muốn giao cho ngươi"...