Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 397 - Chương 397: Ác Ý Vô Cớ (2)

Chương 397: Ác ý vô cớ (2) Chương 397: Ác ý vô cớ (2)

Nheo Béo nhìn trái nhìn phải, cõng theo một cái mỏ neo bằng sắt xông vào dòng Ám lưu.

Trời đất quay cuồng một hồi, Nheo Béo ngã nhào xuống đất, ngẩng đầu lên còn chưa kịp quan sát bốn phía thì đầu lại cắm mạnh xuống.

Một cái mỏ neo sắt cực đại đập trúng đầu nó.

Nheo Béo chống đá ngầm đứng dậy, tìm thấy mỏ neo sắt trên mặt đất, ôm lên rồi lại ngã nhào xuống đất.

Ngã liên tục hai lần liền, nó mới cõng mỏ neo sắt lên rồi chạy tới sào huyệt của Cóc ca, đến nơi lại phát hiện ra Cóc ca không có nhà.

Trong huyệt động, dây leo màu nâu đen giương nanh múa vuốt, Nheo Béo không dám tới gần chỉ có thể ôm mỏ neo sắt núp ở cổng.

"Không có nhà à?"

Nhận được tin tức của Nheo Béo, ánh mắt Lương Cừ lóe lên.

"A Béo, chờ Cóc ca quay lại, ngươi trước tiên hỏi nó xem nó đi đâu"

Nheo Béo một lần chờ là liền chờ mấy canh giờ.

Một bóng đen từ đằng xa nhanh chóng lao tới, nặng nề rơi xuống mặt đất.

Sóng triều dâng trào bốn phía, toàn bộ đáy nước như bị một cơn cuồng phong cấp tám quét qua, Nheo Béo sống chết ôm chặt cái mỏ neo sắt, cày ra xa mấy chục mét.

Cóc ca cuối cùng cũng chú ý tới Nheo Béo ở bên chân mình.

"Tiểu lão đệ?"

Dòng nước ngừng lại, Nheo Béo vội ôm cái mỏ neo sắt lên, đưa cho Cóc ca.

Ngoại hình kỳ lạ của mỏ neo sắt lập tức gợi lên hứng thú của Cóc ca.

"Đây là thứ gì?"

Nheo Béo cắn lấy cái mỏ neo sắt đập nó xuống đất, kéo theo mỏ neo lớn bắt đầu di chuyển, cả chiếc mỏ neo sắt cắm vào cát đá, càng cắm càng sâu, liên tục kéo đi hơn mười mét rồi kéo không động đậy được nữa mới thôi, sau đó nó vung vây cá lên.

"Mỏ neo thuyền kiểu mới?"

Cóc ca dùng cái chân có màng của mình túm lấy cái mỏ neo sắt to bằng bàn tay lên, càng nhìn càng cảm thấy hình dạng đẹp mắt.

Nó cắm cái mỏ neo lớn xuống mặt đất, kéo lấy một hồi, lực cản quả thật càng lúc càng lớn, cuối cùng cả chiếc mỏ neo cắm vào trong đất.

Cóc ca dùng sức kéo một phát, nhấc lên nguyên một khối đất.

Thứ này, dường như rất thích hợp làm vũ khí?

Chỉ là quá nhỏ, vật liệu cũng không tốt.

Nghịch một hồi, Cóc ca ảo tưởng mình vác theo một chiếc mỏ neo lớn làm vũ khí, lập tức ưỡn ngực lên.

Thấy lão đại ca ở bên đó tự chơi tự vui, Nheo Béo không quên sứ mệnh mình đang gánh vác, vội vàng hỏi thăm hướng đi của Cóc ca khi trước.

"Ta?"

Cóc ca thở dài, trở lại hang động nằm lên trên lớp lông vũ Xích Hỏa Điều, bắt chéo chân, trên tay thì đùa nghịch mỏ neo.

"Hôm nay không biết con rắn kia nổi điên cái gì, triệu mấy Đại Yêu chúng ta lại, nói muốn giết tặc, tặc là người hay là yêu cũng không rõ, cụ thể ở đâu cũng không biết, chỉ nói ở phía Nam, còn có thể ở trên bờ"

Cóc ca bĩu môi.

Phía Nam?

Phạm vi này quá mơ hồ.

Ngữ khí của con rắn kia quả thật hận không thể để bọn chúng một đường xuôi nam, trèo lên bờ, gặp kẻ nào giết kẻ đó.

Trời ạ.

Nếu thật sự lên bờ chọc cho người ta phẫn nộ, Võ Sư nhân loại cũng không dễ đối phó, không cẩn thận sẽ mất mạng như chơi.

"Nếu là Chân Long hạ lệnh, ta còn phải suy nghĩ xem, còn con rắn kia ấy mà, ai thích đi thì đi.

Tự mình độc chiếm Long cung, lại còn trông cậy Yêu khác bán mạng cho nó, chi bằng nó tìm Thận trùng hít tí khói trắng mơ giấc mộng đẹp cho rồi"

Nheo Béo không hiểu, chỉ thuật lại những lời của Cóc ca về cho Lương Cừ.

Ở bên kia, ánh mắt Lương Cừ tỏa sáng.

Quả nhiên là con Giao Long kia!

May là nó chỉ có thể mơ hồ cảm giác được vị trí, như vậy tính ra, Lương Cừ tạm thời vẫn an toàn.

Nhưng vì sao mình có thể cảm nhận được ác ý nhắm vào như thế mà người khác lại không cảm nhận được, có phải là nó không có đối tượng rõ ràng không?

"Chẳng lẽ là nguyện nhân do Độ chiếu cố? Là sông Giang Hoài đang nhắc nhở ta? Gió thu chưa thổi ve sầu đã biết?"

Quá nhiều thứ khiến Lương Cừ nghi hoặc.

Đại Yêu dưới đáy sông liên hệ chặt chẽ như thế, Cóc ca dường như cũng có quan hệ với Chân Long trước đây, không phải nó là một trong Tứ đại tướng thủ hạ của Chân Long đấy chứ?

Lương Cừ nhớ tới lời lão Trai Tượng nói lúc trước, bên ngoài Long Đình còn có bốn Cung, trong đó có bốn Đại Yêu đỉnh cấp sinh sống.

Khi trước, Cóc ca và Hỏa Điểu chiến đấu với nhau, thay đổi hiện tượng thiên văn đã đủ chấn động, nay xem ra, thực lực của Cóc ca có lẽ còn cao hơn.

Dưới đáy nước.

Mỏ neo sắt vạch phá dòng nước, chìm vào đáy sông.

"Tiểu lão đệ chờ một chút"

Cóc ca chạy vào lục lọi bên trong đống đồ lộn xộn của mình, lấy ra một cái vỏ sò lớn, chính là cái lúc trước giam giữ Nheo Béo, lần này tặng cho nó mỏ neo sắt nó rất thích, không thể để tiểu lão đệ phải thiệt thòi.

Nhỡ đâu lần sau không đến nữa thì phải làm sao bây giờ?

"Cái này cho ngươi"

Cóc ca tóm một con cá con tỏa ra ánh vàng từ bên trong vỏ sò ra, đưa cho Nheo Béo.

Bình Luận (0)
Comment