Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 461 - Chương 461: Tru Tà Phá Ma! (1)

Chương 461: Tru tà phá ma! (1) Chương 461: Tru tà phá ma! (1)

Lương Cừ trở tay, cắm Phục Ba Thương xuống đất, nhặt đại cung rơi ở trên mặt đất lên, một lần nữa kéo căng dây cung.

Cung kéo căng thành hình trăng tròn.

Dây cung tách một cái.

Mũi tên trong bao đựng tên do Hà Bạc Sở phát cho hao đi một cách nhanh chóng, bên trong đó có mười hai mũi tên màu đen rất ít khi được dùng tới.

Chỉ khi gặp được cơ hội cực tốt để đối phó với Võ sư Lang Yên, hắn mới sử dụng tới mười hai mũi tên tốt mà Lưu Tiết để lại này, giúp nhóm người Hạng Phương Tố ở phía trước giảm bớt áp lực.

Tuy nhiên Cung tiễn thủ tài giỏi cũng không phải chỉ có Hà Bạc Sở và Tập Yêu Ti có, vẫn thường xuyên có mũi tên bắn tới từ phía đối diện.

Mắt vàng đem lại cho Lương Cừ khả năng nhìn ban đêm cùng sức quan sát cực tốt không gì sánh kịp, nhưng cũng khiến hắn trở thành một cái bia sống trong màn đêm.

Ánh lửa chập chờn, quang ảnh mơ hồ, làm gì có mục tiêu nào càng dễ tìm hơn so với cặp mắt vàng sáng lóa của Lương Cừ?

Nhưng đối mặt với tập kích, Lương Cừ vẫn không hề sợ hãi

Chu du lục hư khiến hắn gần như né tránh được toàn bộ cảnh giới Bôn Mã trở xuống, vừa né tránh vừa phản kích.

Một mũi tên kéo theo khí lưu cuồn cuộn xẹt qua, nổ gãy một gốc đại thụ to cỡ miệng chén, rồi biến mất không còn tăm tích.

Lương Cừ trở tay lấy tên, bắn trả về phuơng hướng mà mũi tên kia phát ra, chỉ nghe thấy một tiếng kêu thảm vang lên trong bóng tối.

Chờ đến khi Võ Sư của Hà Bạc Sở lao vào rừng rậm, chỉ thấy một người đã chết, trước ngực bị xuyên từ trước ra sau, lúc còn sống vẫn giãy giụa bò về phía xa, vết bùn dưới thân kéo dài hơn trăm mét.

Dưới màn đêm, thây chất thành đống, ánh lửa thiêu đốt chiếu sáng nửa bầu trời.

Thanh âm kim thiết giao kích, thanh âm mũi tên phá không, thanh âm kêu thảm vang lên, bị gió xoáy thổi thẳng lên bầu trời, lại bị gió đưa đến bên tai mỗi người.

Thi thể của ba bên Hà Bạc Sở, Tập Yêu Ti và Quỷ Mẫu Giáo lẫn vào một chỗ.

Mùi máu tươi nồng đậm hấp dẫn mấy con quái điểu to như con nghé tới vần quanh trên bầu trời, thỉnh thoảng lao xuống, đoạt thức ăn trước miệng cọp, túm lấy một cánh tay cụt hay một cái chân gãy rồi vỗ cánh bay xa.

Chim biển nhỏ yếu hơn cũng định kiếm một chén canh, bọn chúng ý thức được thời cơ cực tốt đang ở trước mắt, chỉ cần ăn được một ít là có thể giống như những con quái điểu to bằng con nghé kia, không sợ mưa không sợ gió, nhưng bọn chúng vẫn sợ hãi khí thế của Võ giả nên không dám lao xuống.

Con gan lớn định lao xuống, lại bị đao quang xoắn thành thịt vụn, chỉ một số cực ít luống cuống vỗ cánh bay, mang theo Bảo nhục đi.

Hai người Hạng Phương Tố và Nhiễm Trọng Thức dẫn theo mấy Võ sư Lang Yên chém giết ở phía trước, đám người có thực lực mạnh nhất bên phía đối diện vẫn đang dựa vào nơi hiểm yếu để chống lại.

Còn lại phần lớn Võ sư Bôn Mã của phe địch không phải đầu hàng thì cũng là trọng thương tử vong, sức chiến đấu mất đi hơn nửa.

Phảng phất như tấm màn sân khấu màu đen giữa thiên địa này được thoa đầy máu tươi và tàn chi, trở nên vừa dày lại vừa trơn, ngay cả âm thanh cũng không xuyên thấu qua được, trong phút chốc đã an tĩnh trở lại.

Lương Cừ nuốt viên Bổ Khí Đan ngậm sẵn ở răng xuống, há mồm thở dốc, đưa tay ra sờ bao đựng tên lại không sờ được gì.

Hết rồi.

Hắn không bị thương, vẫn liên tục công kích không ngơi nghỉ, bắn ra hơn trăm mũi tên, có thế nào cũng phải xử lý được sáu bảy mươi tên rồi nhỉ?

Võ Sư Bôn Mã khó giết hơn một chút, nhưng từ bốn ải trở xuống hoặc thậm chí là Bôn Mã sơ kỳ, về cơ bản là một mũi tên giết một người.

Chấn động từ phía bên kia quần đảo càng ngày càng nhỏ, cuộc chiến đấu của nhóm người Từ Nhạc Long cũng sắp kết thúc.

Đánh lén ban đêm, còn chỉ là một nhánh của Quỷ Mẫu Giáo, Hà Bạc Sở liên hợp với Tập Yêu Ti lấy nhiều đánh ít, còn là nhắm vào hai Tông sư mà tiến hành bố trí, khả năng thua cực thấp, đối phương không có khả năng trở mình được.

Thắng rồi.

Lương Cừ thả lỏng tinh thần, đặt mông ngồi xuống đất.

Hắn chưa từng trải qua một màn tàn khốc nhất trong trận chiến nhưng vẫn cảm thấy từ thể xác đến tinh thần đều mệt mỏi.

Người nào cũng chỉ có một mạng, chém giết chưa đến ba khắc đồng hồ, bất kể là đối với tinh thần hay đối với nhục thể đều là khảo nghiệm cực lớn.

Dây cung trong đầu chỉ cần hơi buông lỏng một chút, có khả năng mạng của mình cũng mất.

Hắn nhìn bốn phía, cả hòn đảo đều nóng cả lên, đâu đâu cũng là khí nóng khô sau khi bị đốt cháy, tường đất cũng bị đốt cho rạn nứt thành từng khúc.

"Khụ khụ"

Lương Cừ nhịn không được ho khan, lúc đang chém giết không để ý, giờ mới phát hiện ra mình hít vào quá nhiều khói đặc, cả yếu hầu tựa như bị đổ vào một lớp bột than.

Bình Luận (0)
Comment