Khói đen tan rồi!
Một câu của Võ sư lên đảo như châm lửa vào kíp nổ.
Nhóm quân sĩ phụ trách trinh sát, trông coi chèo thuyền qua báo tin, càng khiến cho tin tức triệt để bùng nổ!
Quân công!
Quân công sắp tới tay!
Không ai còn quan tâm tới thắng thua trong cuộc tỉ thí nữa, hơn ngàn Võ sư của Hà Bạc Sở đều di chuyển nhanh như máy.
Từ Nhạc Long và Vệ Lân đều dẫn người lên đảo, dò xét tình hình.
Trên dãy đảo sinh cơ bừng bừng trước đây, đại thụ liên tiếp đổ xuống, sức sống đã bị hút sạch hoàn toàn, lá cây khô héo giòn tan, tựa như cuối thu.
May mắn là, tình huống tồi tệ nhất cũng không phát sinh.
Thi thể của Võ Sư Lang Yên, Võ Sư Bôn Mã vẫn êm đẹp nằm trên mặt đất, trọn vẹn sáu ngày qua đi, thi thể không hề có bất kỳ phản ứng gì.
Hiện tượng 'khởi tử hoàn sinh' chỉ dừng lại ở Đại Võ Sư Thú Hổ, đây là một tin tức tốt tương đối có giá trị.
Lươn và ếch còn sống chui loạn trong bụi cỏ, không bị hấp thụ sinh mệnh mà chết đi.
Võ sư lên đảo hành động tự nhiên, không có chút khó chịu nào.
Có thể lên đảo!
Từng tầng tin tức được báo cáo lên, từng tầng mệnh lệnh được truyền xuống.
Sau khi xác nhận có thể lên đảo, tiếp theo đây chính là tính toán quân công, vận chuyển vật tư và xử lý thi thể.
Thời tiết quá nóng, thi thể người của mình không thể mang về hết để an táng được, chỉ có thể hỏa táng ngay tại chỗ lấy tro cốt.
Trên hòn đảo liên tục dấy lên những vệt khói đen.
Từng hộp nhỏ đựng đầy tro cốt rồi viết lên tên tuổi, theo thứ tự đặt ở tầng dưới cùng tối tăm không thấy ánh mặt trời trong khoang thuyền.
Tình huống tương tự như vậy nhiều vô số.
Nhóm Võ sư chiến đấu không giống quân đội bình thường.
Chỉ cần tình báo chính xác, kế hoạch được vạch ra tất nhiên sẽ không cho phép có bất kỳ một chiến lực cao cấp nào bị hao tổn, chuyện này rất dễ làm được.
Chiến trường nhỏ của Đại Võ Sư và Tông Sư có thể dễ dàng tách ra khỏi chiến trường lớn, trở thành cuộc chiến của số ít người, lấy nhiều đánh ít, lấy mạnh đánh yếu.
Chính vì vậy, việc Trương Long Tượng của Đại Thuận khi trước bị ba Tông Sư mai phục lại có thể giết ra khỏi trùng vây mới chấn động thế nhân như vậy.
Nhưng đa số Võ sư chỉ có thể hóa thành những bọt sóng nhỏ bé trong dòng lũ chiến trường.
Ngoại trừ người bên mình, tất cả đầu của Võ sư bên phía kẻ địch đều bị cắt xuống, cắm trên giáo gỗ để nhận dạng, đăng ký công lao, báo cáo đối chất.
Xác nhận chiến công rất phiền phức, nếu chỉ dựa vào bản thân mình xác nhận hiển nhiên là không được, như vậy sẽ gây ra rất nhiều mâu thuẫn.
Chưa bàn tới việc nhận hối lộ đút lót, dịch chuyển công lao, giữa chiến trường hỗn loạn cũng thường phát sinh tình huống nhớ nhầm.
Thời điểm công kích đầu óc nóng lên, sau khi kết thúc lại là một thân mồ hôi lạnh, đến khi nhớ lại lại phát hiện trong đầu hoàn toàn trống rỗng.
Vì để cố hết sức công bằng công chính, đội giám sát sẽ đem đầu của địch nhân thị chúng mấy ngày, xem những người khác có đồng ý hay không.
Nếu như có người khác báo cáo thành công, không chỉ người báo cáo sai mà ngay cả tiểu đội của người đó cũng sẽ bị trừng phạt.
Nếu như liên tục mấy ngày không có vấn đề gì, không có ai báo cáo, như vậy phần công lao này mới xem như thật sự tới tay.
Tiếp theo, một địch nhân nếu như bị nhiều người chém giết, phần quân công này cũng rất khó tính được.
Ví dụ như Lương Cừ bản thân là Cung tiễn thủ, hắn chuyên môn chọn những người đang liều mình chém giết mà xuống tay, làm giảm bớt áp lực cho tiền tuyến, đồng thời cũng tạo cơ hội đánh giết tốt hơn.
Như vậy, đầu người kia tính cho ai cũng sẽ có tranh luận, khẳng định không thể trực tiếp tính cho Lương Cừ được.
Như vậy, đây chính là công lao 'tập thể'.
Tổng quân công sau khi được tính xong sẽ dựa theo vị trí và binh chủng trong trận chiến để phân chia.
Làm như vậy là để tránh việc tranh chấp công lao, vị trí nguy hiểm được chia phần nhiều, vị trí an toàn được chia phần ít hơn.
Đội giám sát tính toán ghi chép quân công đâu vào đấy.
Nhóm người Lương Cừ thì đi vận chuyển vật tư.
Nếu lúc trược bọn họ không lẻn lên đảo, mọi người muốn phát hiện ra cơ quan và địa đạo có lẽ còn phải mất một khoảng thời gian nữa.
Nhưng trong quá trình giao chiến với tang thi, Hạng Phương Tố và Kha Văn Bân không cẩn thận làm sập một phần ba địa đạo, việc phát hiện ra không có bất kỳ trở ngại gì.
Về phần thi thể của Thú Hổ ở cửa, về căn bản không đủ gây ra sợ hãi, sớm đã nằm liệt trên mặt đất.
Vệ sĩ kéo phiến đá ra, Vệ Lân và Từ Nhạc Long lần lượt bước vào trong thông đạo.
Từ Nhạc Long biết trước tình huống bên trong như thế nào, đối với những vết tích giao chiến trong thông đạo cũng không cảm thấy kinh ngạc.
Vệ Lân nhìn vết tích giao chiến trên mặt đất, lại nhìn thấy thi thể không đầu bên trong đại điện, lâm vào trầm mặc.
"Đã có người vào trước"
Quan viên ngũ phẩm, lục phẩm đi theo sau nhao nhao nghị luận.
Ai có thể lên đảo được?
Vệ Lân nghĩ đến lần tập kích đêm đó, trên con thuyền đầu tiên có mấy người không sợ khói đen, hắn thuận theo trí nhớ nhìn về hướng đi vào điện, trước mắt hiện lên một bóng người.
"Vệ đại nhân, không nên lãng phí thời gian nữa". Từ Nhạc Long cười nói.
Vệ Lân lạnh lùng nhìn Từ Nhạc Long, hắn nghiêng đầu nhìn thoáng qua Thư Lại ở bên cạnh, hơn mười người có mặt ở đây lập tức hành động, kiểm tra vật tư.
Lương Cừ núp ở một góc với nhóm Hạng Phương Tố, nhìn hành động của những người kia mà chột dạ vô cùng.
Kỳ Lân Đại Đan đã nằm trong bụng, bắt hắn lấy ra cũng không lấy ra nổi.
Quay đầu nhìn về phía Hạng Phương Tố và Kha Văn bân.
Hai người không thèm để tâm, Kha Văn Bân còn lén vỗ vai Lương Cừ, ra hiệu cho hắn cứ bình tĩnh.
Toàn bộ đại điện dưới đất, người tới vốn cũng không nhiều, dấu vết bọn hắn lưu lại quá mức rõ ràng.
Giấu là không giấu được.
Quả nhiên, sau một hồi điều tra, Vệ Thiệu chạy tới bên người Vệ Lân thì thầm vài câu.
Vệ Lân liếc xéo Từ Nhạc Long.
Từ Nhạc Long mặt không đổi sắc, tự mình sờ lên đường vân trên thân đỉnh, tấm tắc khen lạ.
Bầu không khí dưới mặt đất trở nên ngột ngạt, yên tĩnh, áp lực phảng phất như thủy triều lấp đầy mỗi một góc.
Trầm mặc hồi lâu.
Vệ Lân vung tay.
"Di chuyển!"
Phù!
Lương Cừ thả lỏng thở dài một hơi.
Kha Văn Bân nhìn về phía Lương Cừ, lộ ra thần sắc đắc ý.
Lương Cừ giơ ngón cái:
"Văn Bân ca đúng là nhất!"
Chỉ cần bắt đầu di chuyển, dấu vết mà bọn hắn lưu lại sẽ triệt để bị phá đi.
Nói cách khác, bọn hắn an toàn rồi.
Kha Văn Bân ra vẻ:
"Đủ cho ngươi học cả đời"
Tuân theo mệnh lệnh của Vệ Lân, đám người vận chuyển Hắc Long Vạn Phương Đỉnh kia ra ngoài.
"Nặng thật!"
Lương Cừ nâng một bên chân Đỉnh lên, xuất ra toàn bộ khí lực, hợp lực với Kha Văn Bân vận chuyển Đại Đỉnh ra ngoài thuận theo một thông đạo đã được mở rộng.
Hắn từng dùng Kỳ Lân đại đan, sinh ra Kỳ Lân Linh Minh Kình, cộng thêm khiếu thứ năm được mở ra, sức mạnh toàn thân phải tăng thêm năm thành, không ngò vậy mà không thể tự mình nâng Đại Đỉnh này lên.
"Bình thường, loại Đại Đỉnh này đều là được Đại Sư luyện đan nhiều đời uẩn dưỡng, cũng giống như Linh Binh của chúng ta, sẽ càng ngày càng nặng, thêm chút sức đi"
Đại Đỉnh tắm mình trong ánh nắng, phủ bụi trong đại điện dưới lòng đất mấy chục năm, cuối cùng lại được thấy ánh mặt trời, chậm rãi được đưa lên thuyền lớn...
Hai ba ngày sau đó, người của Hà Bạc Sở đều bận rộn vận chuyển vật tư và ghi chép quân công.
Chạng vạng ngày thứ tư.
Từ Nhạc Long cầm sổ quân công tới.
Sai người mài mực trước, hắn xem qua một lần rồi ngồi lại trước bàn dài, mở mấy quyển sổ trống không ra, lần lượt thỉnh công cho thủ hạ của mình, hoặc là xin tiến cử.
Đến phiên Lương Cừ, Từ Nhạc Long suy nghĩ một hồi.
Nhìn lại từ trước đến nay, hắn kinh ngạc phát hiện ra rằng trong bốn tháng qua, Lương Cừ thế mà đã làm được không ít chuyện thiết thực, đại công cũng có mấy cái liền.
Kình bang, mỏ neo, hai tên Võ sư Bôn Mã thượng cấp của Quỷ Mẫu Giáo, cộng thêm số quân công vừa mới thống kê xong...
Việc liên quan đến Kình bang đã giúp hắn thăng chức một lần .
Từ Nhạc Long chấm mực, dưới ánh nến viết lên trang sách.
"Lương Cừ, người huyện Bình Dương phủ Hoài Âm, tuổi vừa mới..."
Bao nhiêu ấy nhỉ?
Từ Nhạc Long ngẫm nghĩ, điền vào số mười tám.
Tuổi thật chênh với tuổi mụ là chuyện bình thường, tuổi tác lớn chút, bên phía Lại Bộ sẽ tốt hơn.
"Gia nhập Hà Bạc Sở hơn bốn tháng, nhiều lần lập được chiến công phi thường.
Phá Kình bang, diệt Quỷ Mẫu Giáo, thông minh nhạy bén, dũng cảm phi phàm, hơn nữa còn cống hiến kỳ vật 'Mỏ neo chữ Sơn', có tác dụng gấp mấy lần so với mỏ neo bốn móc. ...
Khả năng bơi lội còn cao hơn Hành Thủy Sứ Lục Phẩm – Vệ Thiệu.
Có thể phong cho chức vụ Đô Thủy Lang Thất Phẩm"