Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 483 - Chương 483: Lại Được Nhị Lang Coi Trọng

Chương 483: Lại được Nhị Lang coi trọng Chương 483: Lại được Nhị Lang coi trọng

Xuyên Chủ Đế Quân!

Ứng Long!

Thiên Ngô!

Lương Cừ mang trên vai ba tầng coi trọng, là một người thật sự được yêu thích, được đại lão các nơi vừa ý.

Nhưng không hề nghi ngờ gì, trong ba lần đó, coi trọng có giá trị cao nhất chính là Xuyên Chủ Đế Quân, hay chính là Hiển Thánh Chân Quân – Nhị Lang!

[Được Trạch Linh Xuyên Chủ Đế Quân coi trọng, đạt được Võ đạo thông thần tầng thứ nhất, thiên phú Võ đạo tăng lên gấp bội, thương tổn gây ra cho Thủy thú tăng lên một thành]

Thiên phú Võ đạo tăng lên gấp bội, thương tổn gây ra cho Thủy thú tăng lên một thành!

Lương Cừ rất ít khi cảm nhận được tác dụng thứ hai.

Hắn bình thường cũng không hiếu chiến, chỉ thích hòa giải.

Thân là Xuyên Trạch Chi Chủ tương lai, ai mà không biết hắn là bạn của Thủy thú.

Nhưng mà tác dụng đầu tiên, thiên phú Võ đạo tăng lên gấp bội, Lương Cừ lại có cảm nhận hết sức rõ rệt.

Thiên phú này mỗi thời khắc đều phát huy tác dụng cực lớn.

Vạn Thắng Bão Nguyên, Hàng Long Phục Hổ Kim Cương Kinh, Thanh Long Thất Sát Thương, Lạc Tinh Tiễn, Lôi Tự Ấn Pháp, Nhĩ Thức Pháp.

Lương Cừ từ khi tu hành đến nay, pháp môn tu luyện được cũng không tính là nhiều, tổng cộng có sáu môn, hai môn Công pháp, ba môn Võ học cùng một môn Kỹ pháp.

Lôi Tự Ấn Pháp là trung thừa trung đẳng.

Lạc Tinh Tiễn cũng là trung thừa trung đẳng, nhưng có thể phát triển thành Trục Nguyệt, Quán Nhật, vô cùng cường hãn.

Thanh Long Thương Pháp chỉ có ba chiêu đầu, phiên bản hoàn chỉnh không biết trình độ như thế nào.

Vạn Thắng Bão Nguyên và Nhĩ Thức Pháp không xác định được cấp bậc, nhưng có khả năng cũng đều là thượng thừa.

Còn 'Hàng Long Phục Hổ Kim Cương Kinh' thì vượt qua phạm trù thượng thừa cửu phẩm, là bí truyền vô thượng của Đại Tông.

Thật không hiểu sao lão hòa thượng lại có thể dễ dàng truyền thụ cho hắn như vậy.

Sáu môn công pháp, tuy số lượng ít nhưng chất lượng lại cao, không hề kém cạnh thế gia đại tộc, dù Lương Cừ có đến cảnh giới Lang Yên, hay thậm chí là Thú Hổ cũng sẽ không bị đào thải.

Tuy nhiên, pháp môn có đẳng cấp càng cao thì càng khó học.

Nếu đổi thành người khác, trong vòng một năm có thể đạt tới tiểu thành của hai môn đã là thiên phú không tồi, đáng để khen ngợi rồi.

Nhưng Lương Cừ chỉ dùng thời gian một năm, toàn bộ đều đạt tới tiểu thành!

Đừng xem thường cảnh giới tiểu thành.

Tiểu thành ba thành, Đại thành bảy thành.

Có thể đạt đến tiểu thành, ít nhất khi sử dụng đã có hình có dáng, xuất ra được mấy phần uy lực.

Hồ Kỳ sư huynh cũng có một môn Lạc Tinh Tiễn là đại thành, Hướng sư huynh thì không có môn nào.

Không bỏ công sức nghiên cứu, người bình thường thậm chí còn không luyện ra nổi pháp môn đại thành.

Mà cái này chỉ là một tầng coi trọng, thêm vào đó là công lao trợ giúp của Thận Trùng.

Nếu Xuyên Chủ Đế Quân lại lần nũa coi trọng, Võ đạo thông thần đạt tới tầng thứ hai sẽ có cảnh tượng như thế nào?

Lại tăng lên gấp bội?

Cơ sở của gấp bội là cái gì?

Là bản thân mình trước đó hay là bản thân mình sau khi đã tăng lên gấp bội, hai lần gấp bội là thành bốn lần?

Bất kể là loại nào, lợi ích cũng cực lớn, vượt xa Ứng Long và Thiên Ngô.

Tâm tình Lương Cừ kích động.

Hắn ngồi xếp bằng trên thuyền nhỏ, quan sát Trạch Đỉnh bên trong Thức Hải.

Trong Trạch Đỉnh, ngoài một chút Tinh hoa Thủy Trạch màu xanh nhạt lắc lư ở phía dưới cùng, bên trên còn có một luồng khí màu đỏ lượn lờ xung quanh, vô hình vô chất.

Đây chính là Xích khí sao?

"Chẳng lẽ là Hắc Đế giúp ta sao?"

Ánh mắt Lương Cừ chớp động.

Thời điểm hắn nhận được Xích khí, là vị Đại đế chiếm diện tích lớn nhất trên Trạch đỉnh sáng lên đầu tiên.

Quy mô còn lớn hơn Vô Chi Kỳ mấy phần, vị trí còn nằm ở chính giữa người và thú.

Mọi thứ hắn có được từ trước đến nay đều đến từ Trạch Đỉnh trong thức hải, tất nhiên phải để tâm.

Vô Chi Kỳ chính là căn bản của bản thân, những Trạch Linh khác có bản chất khác với Vô Chi Kỳ.

Nguyên nhân thì tạm thời chưa rõ.

Ngoại trừ Vô Chi Kỳ, Đại Đế là Trạch Linh đứng đầu trong số các Trạch Linh khác trên thân Đỉnh, vì thế hắn đã sớm có suy đoán đối với thân phận của Đại Đế.

Nếu bàn về các Thủy Thần, bao gồm cả dạng người và dạng thú, chỉ sợ không có tồn tại nào cao hơn so với Hắc Đế.

"Ngoài biển Đông Hải có một khe núi sâu không thấy đáy, là nơi Thiếu Hạo lập quốc. Thiếu Hạo nuôi dưỡng Chuyên Húc Đế ở đây, cầm sắt mà Chuyên Húc Đế từng chơi thuở nhỏ còn rơi ở trong khe núi."

"Phương Bắc thuộc sao Thủy, Thiên đế là Chuyên Húc, đại thần phụ tá là Huyền Minh, Huyền Minh nắm quyền cai trị mùa đông"

Hắc Đế.

Linh của Huyền Vũ, hiện thân của mặt trời.

Thủy Thần phương Bắc, Đãng Ma Thiên Tôn.

"Chuyên Húc Đế Cao Dương"

(Hắc đế là một trong năm Ngũ phương thượng đế trong Đạo Giáo, là 5 vị thần cai quản 5 phương hướng Đông, Tây, Nam, Bắc và Trung trên mặt đất. Ngoài ra mỗi người còn đại diện cho một màu sắc Xanh, Trắng, Đỏ, Đen và Vàng và một ngôi sao Mộc, Kim, Hỏa, Thủy và Thổ.

Hắc Đế tên là Chuyên Húc hay Cao Dương, là vị thần của màu đen (Hắc), nước (Thủy), mùa đông ở phương bắc (Bắc) )

Xích khí sợ là từ đó mà đến.

Tinh hoa Thủy Trạch có thể dung hợp với Xích khí, hóa thành Linh Ngư, nên sinh ra một loại biến đổi về chất nào đó.

Có Xích khí, phải chăng còn có các loại khí khác?

Lương Cừ không nghĩ ra, dứt khoát gác lại một bên.

Nghĩ nhiều cũng vô ích.

Nếu thật sự gặp được, Trạch Đỉnh tất sẽ có phản ứng.

Hiện tại, vấn đề duy nhất chính là, đi đâu tìm một vạn Tinh hoa Thủy Trạch đây?

Lượng Tinh hoa Thủy Trạch còn lại bên trong Trạch Đỉnh ít đến đáng thương, lắc mãi cũng chẳng lắc ra bao nhiêu.

Lần trước dùng hơn một ngàn điểm để tiến hóa Thận Trùng, sau đó lại rời khỏi trấn Nghĩa Hưng, không có thêm doanh thu gì.

Trước mắt, Tinh hoa Thủy Trạch chỉ có mấy trăm, tính cả Khô Vinh Tịnh Đế Liên sắp tới sẽ dùng chỉ sợ cũng không góp đủ được con số một vạn.

Khó, khó quá.

Tinh hoa Thủy Trạch quá ít, hoàn toàn không đủ dùng, hiệu suất ăn quá thấp, vật phẩm có thể trực tiếp hấp thu lại không nhiều.

Lương Cừ lại nghĩ tới huyện Huyết Thạch mà lão Trai Tượng nhắc đến, nơi đó đã từng có bộ lạc giao nhân.

Chết tiệt, sao huyện Hương Ấp không có nhiệm vụ gì vậy.

Các huyện khác hoặc nhiều hoặc ít đều có nhiệm vụ, nhưng tới huyện Hương Ấp, như thể biến mất khỏi phạm vi quản lý của Hà Bạc Sở vậy.

Cũng không phải có gì kỳ quặc.

Lương Cừ từng hỏi qua Lý Chủ bộ, trong đó có nguyên nhân lịch sử.

Phủ Hoài Âm có mười ba huyện, huyện Huyết Thạch trước khi đổi tên lưng tựa vào Huyết Thạch Sơn, kiếm được cả đống tiền, lại ở gần phủ Hoài Âm, phát triển vô cùng tốt.

Thực lực Võ đạo tuy không bằng phủ Hoài Âm nhưng trong số mười ba huyện thì vững vàng ở ba vị trí dẫn đầu, đa số thời gian là ở vị trí thứ hai.

Võ Sư Lang Yên cũng có không ít.

Dân phong phát triển, Võ đạo hưng thịnh.

Cho dù về sau Huyết Thạch khô cạn, chí ít căn cơ vẫn còn đó.

Quy mô tăng, tuần hoàn tốt, so với những huyện không có sản nghiệp trụ cột thì tốt hơn nhiều.

So ra thì thời điểm huyện Bình Dương còn là trấn Bình Dương, thuộc huyện Triều Giang, không tính Dương Đông Hùng và đệ tử, về cơ bản chẳng có cao thủ nào, tuy không phải là xếp bét nhưng cũng là gần cuối.

Võ giả nhiều, thực lực tổng thể của cường hào huyện Hương Ấp cũng cao, nếu gặp phải chuyện gì, đa số thời điểm cường hào nơi đó có thể tự mình xử lý được, tăng tính ỷ lại của bách tính với bọn họ, không cần thiết báo cáo lên Hà Bạc Sở, giữ vững danh vọng và quyền lực của mình.

Đối với việc này, Hà Bạc Sở cũng không có biện pháp gì tốt, cũng không thể giết sạch toàn bộ đám cường hào bên đó được.

Thậm chí không ít người còn mừng vì chuyện này, nhưng với Lương Cừ lại không quá tốt.

"Cơ hội phải tự mình giành lấy"

Lương Cừ cuối cùng quyết định đợi thêm chút.

Nếu như chờ đến khi hoàn thành lần giao dịch thứ hai với Cóc ca mà vẫn không có cơ hội, hắn sẽ phải chủ động đi tìm cơ hội.

Lần càn quét Quỷ Mẫu Giáo này, hắn có lẽ có thể lại được thăng một cấp quan, lên đến Tòng Thất Phẩm, cũng coi như là tai to mặt lớn, đến lúc ấy chủ động lấy cớ tuần tra thủy vực chạy đến huyện Hương Ấp.

Phạm vi mình tuần tra vẫn thuộc Hà Bạc Sở, hợp tình hợp lý. ...

Lương Cừ mang theo tâm sự trong lòng trở lại lâu thuyền.

Các quân sĩ vẫn còn bận rộn tới lui, nhưng đã không còn khẩn trương như hai ngày trước, tiến vào giai đoạn kết thúc.

Không ai để ý hắn rời đi cả buổi chiều.

Thân là Hà Bá Bát Phẩm, phẩm cấp của Lương Cừ không cao, đúng ra phải tham gia vào quá trình bận rộn đó, nhưng hắn thân là đệ tử của Dương Đông Hùng, chút đặc quyền này vẫn phải có.

Trải qua hai ngày trên lâu thuyền.

Lương Cừ được quân sĩ truyền tin, biết việc xử lý Quỷ Mẫu Giáo về cơ bản đã hoàn thành, tối hôm nay tế tự xong sẽ lên đường quay về huyện Bình Dương, nếu ở trên đảo còn sót lại vật phẩm gì cần mau chóng lấy về.

Trở về rồi!

Bình Luận (0)
Comment