Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 485 - Chương 485: Sống Mái Thất Bại, Nương Nhờ Bạn Cũ

Chương 485: Sống mái thất bại, nương nhờ bạn cũ Chương 485: Sống mái thất bại, nương nhờ bạn cũ

Ánh trăng chiếu xuống sàn đá rộng rãi trên mặt đất, dưới hồ nước phản chiếu ánh sáng bạc.

Ô Long không ngừng nhảy nhót đi theo sau lưng Lương Cừ, đầu thì lúc lắc, cái đuôi nhỏ lắc lư phía sau.

Đã nửa tháng không gặp, giờ được gặp lại Lương Cừ, nó vô cùng hưng phấn.

Bên hồ nước.

Một căn nhà gỗ đã lợp mái, tạo hình độc đáo được xây một nửa ở trên bờ, một nửa kéo dài xuống dưới nước.

Bên cạnh nhà gỗ, còn có một đống cỏ khô đơn sơ, tương đối luộm thuộm.

Hai bên hình thành nên sự tương phản rõ ràng.

Nhưng điều khiến Lương Cừ để ý nhất vẫn là một khung 'xương rồng' bên cạnh nhà gỗ, bóng loáng cân xứng, trắng nõn tinh tế, chất liệu bằng gỗ sồi thượng hạng.

Xung quanh xương rồng, sườn thuyền mở ra từng tầng từng tầng như đôi cánh, trong đó xen lẫn mấy tấm ván gỗ được uốn cong làm giá đỡ.

Trong thời gian hắn rời đi, một nhà Hải ly cũng không lười biếng, tiến độ tương đối nhanh.

Dựa theo tốc độ trước mắt, không khéo giống như Lưu Toàn Phúc cùng bàn giao vào giữa tháng 8 chăng?

Ô Long vừa đi vừa nhảy nhót, gây ra động tĩnh đánh thức Hải ly đang nghỉ ngơi.

Thân là chủ nhà, tiên sinh Hải ly lớn chui ra từ trong hồ nước, leo lên bờ, từ cổ đến mông run lên một hồi, vung nước đang bám trên da lông ra, đứng trước Lương Cừ, nó khép hai chân lại, cúi người xuống.

Đang thi lễ à?

Lương Cừ suy tư một lúc rồi gật nhẹ đầu với nó.

Hành lễ xong, Hải ly lớn lại lặn xuống nước.

Một lát sau, từ chỗ khe hở thông giữa mạch nước ngầm và hồ nước lại lộ ra thân ảnh Hải ly lớn, phía sau lưng nó còn có sáu con 'chuột lớn', dáng vẻ giống Hải ly đến mấy phần nhưng tuyệt đối không phải là Hải ly.

Lương Cừ liếc mắt nhìn lão Trai Tượng ở bên cạnh khe hở, lão Trai Tượng lúc này đóng chặt lớp vỏ lại, không nói năng gì.

Hải ly lớn mang theo sáu con 'chuột lớn' chui ra khỏi mặt nước, ánh trăng mờ ảo chiếu rọi xuống.

Lương Cừ lập tức hiểu ra tại sao mấy 'Thú' mới này lại tới nhà hắn.

Ở gần khu vực hoạt động của Hải ly trông thấy một sinh vật có bộ lông mượt mà, không có nghĩa đó là Hải ly.

Còn có hai loài sinh vật cực kì phổ biến có tướng mạo tương tự như vậy.

Rái cá và Chồn nước!

Hải ly ăn chay, Rái cá và Chồn nước ăn thịt.

Hải ly không có mối quan hệ cạnh tranh với hai loài này, bởi vậy ở khu vực sinh sống của chúng nó rất dễ thu hút một trong hai loại sinh vật này đến ở chung.

Sáu con trước mắt này chắc là 'bạn cũ' của Hải ly lớn, hơn nữa chúng cũng không hẳn là Rái cá mà là Rái cá sông.

Cũng không phải Lương Cừ liếc mắt nhìn thôi đã có thể phân biệt được sự khác nhau giữa Rái cá và Rái cá sông, mà là ở vùng sông nước Giang Hoài chỉ có Rái cá sông, số lượng rất nhiều.

Ngư dân chèo thuyền ra khơi thường có thể nhìn thấy hai bộ lạc Rái cá sông 'sống mái với nhau', đánh đến khí thế ngất trời.

Bọn chúng nhìn thì nhỏ nhưng lại có sức chiến đấu mạnh vô cùng, từ rắn nước cho đến cá sấu nhỏ, ngay cả con người chúng cũng không sợ, ở trấn Nghĩa Hưng có không ít người bị chúng nó cào, thuộc về nhóm đại ca tóc húi cua ớ dưới nước.

Sáu con Rái cá sông này đều là Tinh quái, ngược lại khá hiếm thấy.

Hai con cầm đầu có thể trạng nhỏ hơn Hải ly một chút, nhưng so với Hải ly thì cường tráng hơn, nhìn qua cũng có thể thấy được chiến lực bất phàm.

Lương Cừ thậm chí không biết nên hình dung như thế nào.

Bắp thịt cuồn cuộn?

Vấn đề duy nhất là, sáu con Rái cá sông này đều đang bị thương, dáng vẻ tàn quân bại tướng.

Không phải là đi đoạt địa bàn bị thua đấy chứ?

Hải ly lớn mò mẫm một hồi, móc ra một khối vàng từ trong cái bụng đầy lông của nó, không khác mấy so với khối lần trước đưa cho Lương Cừ, khoảng mười lượng.

Nó đẩy con Rái cá sông lớn nhất.

Con Rái cá sông kia bị gãy một tay, buông thõng xuống, chậm rãi đến trước mặt Lương Cừ. một cái tay khác của nó không ngừng vung vẩy, chỉ vào Ô Long ở bên chân Lương Cừ, cánh tay cong lên, thể hiện dáng vẻ cơ bắp cường tráng.

Nó dùng sức nhe răng nanh, mấy sợi râu không ngừng run lên.

Lương Cừ nhặt một hòn đá cuội từ đưới đất lên, tách dòng nước ra, ném lên lớp vỏ của lão Trai Tượng đang nằm im dưới đáy nước.

Lực ném rất lớn, một lớp tảo nhung ở lớp vỏ của lão Trai Tượng bị cạo đi mất.

"Làm gì đấy?"

Lão Trai Tượng bất đắc dĩ phải mở lớp vỏ ngoài ra.

"Phiên dịch đi"

"Nó nói có thể giữ nhà cho ngươi"

"Vết thương của nó là thế nào?"

Lương Cừ lại hỏi thăm thương thế trên người Rái cá sông, muốn biết tại sao lại chật vật như thế.

Câu trả lời không ngoài dự liệu, chính là do đánh nhau mà ra.

Ngày Bính Hỏa, vạn vật xao động, rất nhiều Tinh quái sẽ rời khỏi địa bàn của mình, đến khu vực nước cạn.

Rất dễ xảy ra tình huống 'sống mái với nhau'.

Một nhà Rái cá sông ở vùng sông nước Giang Hoài tranh đoạt địa bàn với tộc đàn Rái cá sông khác, không đánh lại được, bị đuổi ra ngoài, bất đắc dĩ phải tới đây nương nhờ bạn cũ, trước đó còn dựng xong một cái ổ bằng cỏ.

Chỉ là chưa được Lương Cừ cho phép, không dám tự ý chuyển đến.

Giờ ý của Rái cá sông cầm đầu là hi vọng có thể sống dưới hồ nước, bọn chúng có thể giúp một tay trông coi nhà cửa, về phần tại sao lại chỉ vào Ô Long, hiển nhiên là muốn bảo rằng mình trông nhà giỏi hơn con chó nhỏ.

Ô Long ngồi dựa bên chân Lương Cừ, không hề hay biết sao mình lại bị điểm tên, nâng chân sau lên gãi gãi cổ.

Lương Cừ nhìn khối vàng Hải ly để ở dưới đất liền đáp ứng.

Nhà Hải ly ở mà nhà Rái cá cũng là ở, không khác gì nhau.

Chỉ là hắn cảm thấy có chút là lạ.

Tam tiến viện to như vậy, người không có bao nhiêu, ngược lại tụ tập một đám động vật.

Hắn quả nhiên là bạn của động vật, thể hiện ra khả năng tương tác phi phàm với thủy thú.

Chỉ là, Hải ly rốt cuộc giấu bao nhiêu vàng, sao lại có nhiều như vậy.

Có nên tăng giá lên chút không nhỉ...

Khụ.

Lương Cừ đánh tan ý tưởng của mình, chạy đến nhà bếp nấu nước tắm rửa.

Trên lâu thuyền không có điều kiện tắm rửa, toàn bộ đều giải quyết ở dưới sông.

Dù trời nóng nhưng không dùng nước nóng để tắm rửa cứ cảm thấy không có linh hồn, thiếu thứ gì đó, không thoải mái.

Đun nước tắm rửa xong, Lương Cừ ngồi bên cạnh băng đài, bắp thịt cả người được thả lòng, mãn nguyện vô cùng.

Nên dùng thuốc rồi.

Hắn lấy một cái hộp gỗ nhỏ ra.

Hoa văn màu xanh nhạt trên đó tựa như mạch của lá cây, sinh cơ dạt dào, mở nắp ra, bên trong chính là Khô Vinh Tịnh Đế Liên.

Từ lúc ăn Kỳ Lân Đan đến nay đã được hơn mười ngày, đủ để qua thời kỳ xung đột nguy hiểm, là thời cơ tốt để tiếp tục dùng thuốc.

Lấy Khô Vinh Tịnh Đế Liên ra, Lương Cừ miết nhỏ cánh hoa ra, một hơi nuốt vào bụng.

Còn nghẹn hơn cả lúc dùng Kỳ Lân Đại Đan.

Kỳ Lân Đại Đan lớn thì lớn nhưng nó cũng nặng, không cần quá nhiều động tác, chỉ cần nuốt hai ngụm nước bọt, nó sẽ thuận đường đi xuống.

Nhưng Tịnh Đế Liên không chỉ lớn mà còn nhẹ, chỉ chậm rãi từng chút một trôi xuống, khó chịu vô cùng.

Lương Cừ cầm bình trà lên, uống mấy ngụm nước trà mới khó khăn lắm đẩy được xuống bụng.

Bảo thực vào bụng, năng lượng sinh mệnh lực thuần khiết bộc phát ra tựa như sóng biển dâng trào, da thịt cốt nhục, ngũ tạng lục phủ hấp thu dược lực như đói như khát.

Trước lạ sau quen.

Lương Cừ khép kín lỗ chân lông toàn thân, không để hở chút nào, tuỵệt đối không để dược lực thoát ra, trong miệng đọc thầm Hàng Long Chú, Phục Hổ Kinh.

"Thiên Thần Long, Địa Giao Long, Nhân Độc Long, ..."

"Mặt trời mọc từ phương Đông, tia chớp lấp lóe ánh vàng, khi dùng thì cúi đầu, khi lui thì ẩn nấp..."

Hàng Long Chú giao thoa tuần hoàn với Phục Hổ Kinh, khí huyết bốc lên hừng hực, theo sát hai chú pháp vận chuyển không ngừng.

Quanh người Lương Cừ tản ra kim quang, một rồng một hổ giao nhau xoay quanh.

Thủy hỏa từ Lưỡng Sinh Hoa mang đến cho hắn một cảm giác nóng lạnh giao thoa, còn Khô Vinh Tịnh Đế Liên thì lại là cảm giác héo nở lặp đi lặp lại.

Thời kim duyệt Xuân Hạ, nhĩ độc ý khô vinh

(Khi đọc Xuân Hạ Thư, cảm thấy ý chí và cuộc sống của mình đang dao động giữa khô héo và phồn vinh. Một câu thơ trong bài Chước Bệnh Trúc)

Ngay lúc đó, Trạch Đỉnh trong thức hải chấn động mạnh.

Tinh hoa Thủy Trạch màu xanh nhạt ở tầng dưới cùng của Trạch Đỉnh nhanh chóng trở nên sâu xa, liên miên, theo dòng thời gian trôi, 'dâng lên' từng chút một.

[Tinh hoa Thủy Trạch +7427]

Bình Luận (0)
Comment