Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 486 - Chương 486: Yêu Thương Nhiều Hơn

Chương 486: Yêu thương nhiều hơn Chương 486: Yêu thương nhiều hơn

Tùng!

Tùng!

Tùng!

Tiếng trống vang lên trong tĩnh thất.

Lương Cừ khép lại 10 vạn 8 ngàn lỗ chân lông, ép dược lực xông ra khắp cơ thể, không còn tâm trí đâu mà kiểm tra xem bên trong Trạch Đỉnh có thêm bao nhiêu Tinh hoa Thủy Trạch, toàn lực vận chuyển 'Hàng Long Phục Hổ Kim Cương Kinh'.

Ngũ tạng lục phủ sau khi bị dược lực tẩy rửa, trở thành một mảnh trong suốt, như thể sinh ra đã vậy.

Xương cốt huyết nhục kinh mạch toàn thân không ngừng chấn động, tựa như âm thoa sau khi rung động, phát ra tiếng thú gầm trầm thấp.

Kỳ Lân Hống.

Cõng hổ về núi tu nội đan, tung hoành cực địa nghe lôi âm.

Hổ báo lôi âm chính là pháp môn tuyệt hảo để tẩy luyện nhục thân, dù là khi đi lại hay ngồi nằm, không giây phút nào không rèn luyện nhục thân.

Ký Lân Hống cũng có hiệu quả như vậy.

Dù trong chốc lát, tiến bộ chỉ nhỏ bé đến mức khó nhận ra, tựa như dậm chân tại chỗ.

Nhưng nếu kiên trì một tháng, một năm hay thậm chí là mười năm, tiến bộ tích lũy được sẽ vô cùng khả quan.

Đây cũng là lý do vì sao lúc ấy Lương Cừ không chọn Nhân Nguyên Đại Đan, mà lại cứ phải chọn Kỳ Lân Đại Đan.

Nhân Nguyên Đại Đan tốt thì tốt thật, cho dù là Nhân Đan hạ phẩm, cũng có thể giúp người bình thường sử dụng công pháp trung thừa hấp thu khí huyết trong vòng một giáp, vô cùng mạnh mẽ.

Nhưng Kỳ Lân Đại Đan lại cung cấp cho hắn một lợi ích tu hành có tác dụng lâu dài.

Nếu nghĩ về tương lai, thì lợi ích nó đem lại sẽ cao hơn.

Tờ giấy ghi chép thông tin về Kỳ Lân Đại Đan mà Lương Cừ có được lúc trước, hắn vẫn còn giữ lại ở trên người.

Đường viền được vẽ phía dưới bằng bút chu sa vẫn còn như mới trong ký ức.

Dù là cao thủ Lang Yên như Hoàng Tiến Nguyên hay Hoàng Trạch Quân, người nào cũng muốn có được một viên, lại còn cần Tông Sư cân nhắc trước sau mới ban cho, có thể thấy được độ trân quý của Đại Đan.

Trong sương phòng phía Tây

Lão hòa thượng đang đả tọa nhập định, tu luyện tĩnh công, mở mắt ra.

Đến cảnh giới như của lão, đã có thể sử dụng nhập định để thay thế giấc ngủ, một tháng chỉ cần ngủ hai ba giấc là đủ.

Lương Cừ vừa mới bước chân qua cửa, hắn đã biết.

"Ra ngoài nửa tháng lại có cơ duyện... Qủa thật như ăn cơm uống nước vậy"

Những khó khăn khi tu luyện 'Hàng Long Phục Hổ Kim Cương Kinh', lão hòa thượng là người biết rõ nhất.

Công pháp này cũng không phân chia cảnh giới nghiêm ngặt, người tu luyện càng lâu, công lực càng sâu, Kim Thân sẽ càng mạnh, cho đến khi sinh ra một 'Tiểu Ngã' trong đan điền, ấy chính là Đại thành.

Nếu như không có sự trợ giúp của ngoại vật, chỉ dựa vào công sức tự thân tu luyện, không biết phải hao phí bao nhiêu thời gian.

Nhưng Bảo vật , Bảo thực vừa tương đồng lại tương khắc rất khó tìm, khó có.

Lương Cừ chỉ mới tu luyện chưa tới nửa năm, vậy mà lại liên tiếp tìm được, có được hai gốc, còn đều là vật phi phàm.

Nói đó là định mệnh cũng không có gì quá đáng...

Lương Cừ tâm không tạp niệm, dốc sức luyện hóa khí Khô Vinh trong Khô Vinh Tịnh Đế Liên.

Lần đầu tiên hắn ngưng tụ ra Kim Thân, sương máu bốc lên quanh người, huyết khí hóa thành hai luồng khí Long Hổ.

Lần này lại hoàn toàn không có cảnh tượng đáng sợ như vậy, toàn thân cảm thấy thư thái, kim quang phun trào như sương mù quấn quanh người.

Khí Khô tràn qua, hắn như trở thành lão nhân tuổi xế chiều, cơ thể sinh ra nếp nhăn. Khí Vinh cuốn qua, hắn lại giống như cây già gặp mùa xuân, mọc ra mầm non.

Một Chính một Phản, cứ vậy tuần hoàn.

Ngoại trừ điều đó ra, điểm khác biệt duy nhất có thể nhìn thấy là luồng khí Long Hổ quanh người Lương Cừ từ dạng mơ hồ trước đây đã trở nên càng thêm rõ ràng hơn.

Hình dáng đường cong không còn mơ hồ, tán loạn như sương khói nữa, mà giống như dùng bút lông sói vẽ ra mấy đường cong đặc thù trong đó, vô cùng có thần.

Một canh giờ sau.

Mặt trời treo cao, Kim Long Kim Hổ chia làm hai bên trái phải.

Lưu chuyển quấn quanh, đều có được chân ý.

Khi tia khí Khô Vinh cuối cùng bên trong cơ thể tiêu tán đi, Lương Cừ mở hai mắt ra, thu liễm khí huyết lại.

Kim quang tán loạn, dị tượng biến mất.

Lại là một bước tiến dài.

Hiệu quả của Khô Vinh Tịnh Đế Liên còn tốt hơn so với Thủy Hỏa Lưỡng Sinh Hoa.

Nếu so sánh với 'Vạn Thắng Bão Nguyên', lần này dùng Khô Vinh Tịnh Đế Liên giống như từ cảnh giới Định Thần chuyển sang cảnh giới Nội Thị.

Nhục thân trên dưới kiên cố hơn, cảm giác liền thành một khối càng sâu sắc hơn, 'Bản' của tự thân hòa hợp vô cùng.

Nếu nhất định phải miêu tả, có cảm giác như ngũ tạng lục phủ, xương cốt cơ bắp bị xoắn nát rồi kết hợp lại cùng với nhau, một lần nữa trưởng thành, thần dị phi phàm.

Liên kết với Trạch Đỉnh.

Tinh hỏa Thủy Trạch màu xanh thẫm cọ rửa nắp đỉnh, tỏa ra từng âm thanh triều dâng.

"Hơn 7400 điểm, nhiều hơn không ít so với Lưỡng Sinh Hoa"

Lương Cừ nhíu mày trầm tư.

Hắn vẫn nhớ rõ, ăn vào Lưỡng Sinh Hoa cũng chỉ cống hiến hơn 5300 điểm Tinh hoa Thủy Trạch.

Khô Vinh Tịnh Đế Liên này còn nhiều hơn 2100 điểm, gần bằng một nửa gốc Lưỡng Sinh Hoa.

Bảo thực dưới nước sẽ có sự chênh giá, nếu là ở Hà bạc Sở, ít cũng phải đáng giá ba đại công.

Lạc đà gầy không thể khinh thường.

Tâm tư Lương Cừ khẽ động.

"Đã xác định được Quỷ Mẫu Giáo tổng cộng có mười tám chi, bây giờ vẫn còn lại mười bảy chi, nếu như đều bốc khói đen, vậy chẳng phải là..."

Xuống sông không sợ nhiều xoáy nước, rèn sắt không sợ bị nóng chân.

Trải nghiệm lần này cùng Hạng Phương Tố và Kha Văn Bân đã triệt để mở ra cánh cửa thế giới mới đối với Lương Cừ.

Chi họ Hoàng của Quỷ Mẫu Giáo có đẳng cấp gì, chỉ tương đương với Quốc Công mà thôi.

Những Phiên vương, Thân vương, thậm chí là Bổn gia, tất nhiên còn tốt hơn.

Mười bảy chi, một lần hai món, ấy chính là ba mươi bốn món...

Vào được Hà Bạc Sở quả là may mắn, lưng tựa đại thụ, thoải mái hóng mát, nếu không chuyện tốt như vậy làm gì đến lượt hắn.

Chỉ là hơn 7000 điểm Tinh hoa Thủy Trạch, cách một vạn điểm để dung hợp ra Linh Ngư vẫn còn thiếu không ít.

Hơn nửa tháng trên quần đảo, Lương Cừ ngày nào cũng xuống nước, ăn Kê Quan quả, tích lũy được 532 điểm Tinh hoa, gộp vào cũng mới chỉ được gần 8000. vẫn thiếu 2000 điểm nữa.

2000 điểm cũng không dễ lấp đầy.

Bảo thực mà mấy Thủy thú hắn khống chế tìm ra được, Tinh hoa cũng chỉ trong vòng 100 điểm.

Giống như Lưỡng Sinh Hoa, Tịnh Đế Liên, cống hiến mấy ngàn điểm thì chỉ có một lần từ chỗ lão Trai Tượng, một lần từ nước mắt giao nhân.

Tầm Ngư Yêu không tính, ấy là Lương Cừ tự mình tìm được.

Để mai rồi tính.

Rời khỏi trấn Nghĩa Hưng nửa tháng, đám Nheo Béo cũng không nghỉ ngơi, vẫn đang vơ vét Bảo thực khắp nơi dưới sông.

Không biết bọn chúng có thể bổ sung được 2000 điểm còn thiếu kia không, để Xuyên Chủ Đế Quân lại coi trọng nhiều hơn. ...

Sáng sớm hôm sau.

Lương Cừ chào hỏi lão hòa thượng, rồi vào trong viện luyện công buổi sáng.

Phạm Hưng Lai nghe thấy tiếng gà trống gáy mà tỉnh giấc, sửa soạn chỉnh tề xong, đang định cầm xẻng đi dọn dẹp phân ngựa, nghe thấy động tĩnh ở trong viện, nó thò đầu ra nhìn thoáng qua.

"Lương lão gia! Lão gia về lúc nào vậy?"

"Ta về tối qua, cũng tương đối muộn nên không nói với ngươi"

Lương Cừ hơi toát mồ hôi, hắn đặt Phục Ba Thương xuống, đến bên cạnh ao rửa mặt.

"Vậy để ta đi gọi Trương đại nương tới làm bữa sáng nhé?"

"Được". Lương Cừ thấy Phạm Hưng Lai quay đầu định đi, lập tức gọi lại:

"À, chậm đã, có chuyện này, ngươi biết ngõ Hoàng Nê nằm đâu không?"

"Biết, là ngõ ở phía Đông Nam, sát vách ngõ bán cá, cạnh đó có lão đầu thường ở đó bán mì hoành thánh, mùi vị cũng không tệ, ta từng ăn hai lần"

Phạm Hưng Lai quen đường quen nẻo.

Nó dù lớn lên ở huyện Bình Dương, chưa từng qua trấn Nghĩa Hưng, nhưng dù sao cũng tới nơi này một thời gian, cũng dần quen thuộc.

"Đúng, chính là nó, đợi chút nữa ngươi qua gọi Trương đại nương, rồi chạy một chuyến tới ngõ Hoàng Nê.

Đi vào ngõ khoảng nửa dặm, có một gia đình ở ngoài sân có căn nhà lá, căn nhà có màu tương đối đậm, mới xây, ngươi qua đó xem xem gia đình bọn họ có gặp chuyện gì phiền phức không"

"Chuyện phiền phức?"

"Chính là có người nào từng đe dọa bọn họ không, nếu có ngươi liền báo tên tuổi của ta ra dọa bọn chúng một trận, còn nếu không có thì thôi, về đây ăn sáng"

"Được"

Phạm Hưng Lai không rõ tiền căn hậu quả, nhưng nó biết mình cứ làm theo lời dặn là được.

Bình Luận (0)
Comment