Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 487 - Chương 487: Thăng Cấp Tọa Giá

Chương 487: Thăng cấp tọa giá Chương 487: Thăng cấp tọa giá

Phạm Hưng Lai rời đi.

Lương Cừ chạy tới chuồng ngựa cắt cỏ thay hắn, cho Xích Sơn ăn, vuốt ve cái cổ của nó, xua đi cảm giác xa lạ do nửa tháng không gặp.

"Cường tráng thật đấy"

Lông tóc Xích Sơn như ngọn lửa, bóng loáng trơn trượt, lúc cúi đầu, đường cong cơ bắp mượt mà, bờm ngựa rũ xuống một cách tự nhiên.

Lương Cừ rút Thanh Lang từ bên hông ra, cắt đứt ngón tay, nặn ra ít máu, bôi đều lên ba ngón tay rồi vạch xuống một ký tự 'Thủy'.

Ánh hồng thoáng hiện, máu tươi thấu vào bên trong làn da.

Hồi lâu sau.

Trong thức hải không hề xuất hiện liên kết tinh thần.

Vẫn không được.

Không thể khống chế được.

Lương Cừ cũng không buồn bực, hắn đã sớm chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ thất bại.

"Không biết lần này lập công, liệu có thể cho Xích Sơn kiếm một viên Thăng Phẩm Đan được không, đến lúc đó lại thử xem sao"

Long Huyết Mã có sáu phẩm cấp, là biểu tượng cho thân phận và vinh quang.

Đại Thuận gần như đã đạt đến sự hoàn hảo trong việc gây giống loài ngựa này.

Phẩm chất, tốc độ, sức chịu đựng, tính ổn định.

Cả bốn mặt đều thuộc vào hàng tuyệt thế.

Hoàn toàn là có tiền mà không mua được, dù xuất hiện trên thị trường cũng không ai dám mua.

Nhưng đáng kinh ngạc hơn là việc thăng phẩm Long Huyết Mã.

Long Huyết Mã Nhất phẩm chỉ cần một viên Thăng Phẩm Đan tương ứng là có thể thăng cấp!

Xích Sơn là Long Huyết Mã Ngũ phẩm, tới lui như gió, mang theo đồ vật nặng mấy trăm cân vẫn như không có gì.

Dù Lương Cừ đã là Võ sư Bôn Mã, nhưng Xích Sơn vẫn là một phương tiện di chuyển rất tốt, cưỡi nó ra ngoài còn vô cùng bắt mắt.

Chỉ tiếc rằng Lương Cừ lập được nhiều công lao, nhưng nếu muốn lấy được đan dược Tứ phẩm trở lên vẫn là quá sức, phải xem cấp trên có đủ hào phóng hay không nữa.

Cho ăn cỏ xong, đúng lúc Trương đại nương xuyên qua cửa lớn tới nấu cơm.

"Đông gia! Vèo cái nửa tháng không gặp rồi!"

"Đúng thế, đã nửa tháng rồi, mọi người trong nhà vẫn mạnh khỏe cả chứ?"

"Nhờ phúc của Đông gia, mọi người vẫn khỏe, Đông gia muốn ăn gì? Để ta đi làm luôn"

"Làm cái gì nhanh chút là được, sáng nay ta còn có việc."

"Được!"

Trương đại nương vào trong bếp, thêm nước nhóm lửa.

Vừa chuẩn bị xong cháo trắng và đồ ăn kèm, Phạm Hưng Lai đã chạy về, đứng trước cửa bếp thở hổn hển khoa tay.

"Không có việc gì, trong lều cỏ kia có một con lừa lớn, đang trong thời kỳ sung sức, cỏ trong máng vẫn còn rất tươi, có một bà cụ dẫn theo một đứa bé đùa nghịch trong sân, cười rất vui vẻ, ta thấy hẳn là không có vấn đề gì"

Lương Cừ gật đầu:

"Làm phiền ngươi rồi, ngồi xuống ăn sáng đi"

"Ta ăn bừa thứ gì đó là được, hôm nay chuồng ngựa còn chưa quét dọn, nếu chậm trễ đại gia Xích Sơn không vui, mà không vui là sẽ đạp vào cột ngựa, đạp hỏng mấy cái rồi, đều là ta sửa lại"

Phạm Hưng Lai cầm lấy hai cái bánh bao thịt rồi vội vàng chạy ra sân sau, vừa gặm vừa cầm xẻng hót phân ngựa, chẳng thấy khẩu vị bị ảnh hưởng tí nào.

Lương Cừ cười cười, quay đầu chào hỏi lão hòa thượng.

Xa cách nửa tháng, sau khi mọi việc đã ổn thỏa, hắn tới bên hồ nước.

Một nhà Rái cá đã định cư ở lại đây, trở thành người hỗ trợ cho nhà Hải ly, làm những công việc đơn giản như kéo gỗ từ dưới nước lên trên bờ, bóc vỏ cây.

Hai con hải ly nhỏ thì tiến hành gia công gỗ, làm thành những tấm ván thuyền, rồi chuyển qua cho Hải ly mẹ phụ trách cố định chúng ở trên phần xương rồng.

Hải ly lớn, chủ của đại gia đình này thì đang ngồi trên một tảng đá nhỏ, cúi đầu nhìn bản vẽ trên tay, thỉnh thoảng ngẩng đầu chỉ huy hai Hải ly nhỏ làm việc, bên chân nó còn có bản vẽ xếp thành chồng dày.

Bản vẽ này là trước khi Lương Cừ rời trấn Nghĩa Hưng lấy từ chỗ Lưu Toàn Phúc, tạo hình chỉnh thể hoàn chỉnh, tuy nhiên Hải ly lớn lại không biết chữ, không biết kích thước cụ thể, nhưng thân là tộc Hải ly, có bản vẽ là đủ rồi, kích thước gì đó hoàn toàn không làm khó được nó, toàn bộ quá trình kiến tạo vẫn đâu vào đấy.

Lương Cừ cảm thấy, hôm nào đó mình nên sử dụng công lao đổi lấy một phần bản vẽ chế tạo thuyền chân chính, có thể sử dụng được từ Hà Bạc Sở, mà không phải là một cái vỏ rỗng như chỗ Lưu Toàn Phúc, chỉ có thể nhìn, không thể sử dụng, xuống nước vài phút là chìm luôn.

Không phải là để tặng cho Cóc ca.

Thuyền nhỏ của Cóc ca sớm muộn gì cũng phải ngâm trong nước, dùng được hay không không quan trọng.

Hắn là muốn thăng cấp cho tọa giá của mình.

Con thuyền mà Hà Bạc Sở cấp cho hắn có chiều dài bảy mét, lớn hơn thuyền có mái che bình thường, nhưng đối với hắn mà nói vẫn không đủ dùng.

Ít nhất cũng phải mười mét trở lên, có hai khoang, thêm một hoặc hai cái cột buồm.

Chỉ là, thuyền lớn thì phải có thuyền viên điều khiển, căng buồm, hạ buồm, bằng không chỉ có thể dựa vào năng lực điều khiển nước để điều khiển.

Không có ai còn được, nếu có người thì...

Vì thế, Lương Cừ vẫn luôn chưa có thời gian để làm việc này, tạm dùng thuyền nhỏ, nhưng hiện giờ vấn đề về thuyền viên dường như đã được giải quyết.

Hắn nhìn về phía mấy con Rái cá đang khiêng gỗ kia, bắp thịt cuồn cuộn, sức lực lớn, có tứ chi, vô cùng linh hoạt, chẳng hề kém con người.

Tinh quái làm thuyền viên, tuy kỳ quái thật nhưng so với việc hắn phải bộc lộ năng lực điều khiển nước vẫn tốt hơn nhiều.

Không biết chừng, người ngoài thấy vậy, đối với một Hà Bá ở Hà Bạc Sở như hắn, không hiểu hắn đang làm gì, chỉ biết là rất lợi hại.

Thấy Lương Cừ tới, Hải ly lớn cuộn bản vẽ trong tay lại rồi kẹp ở dưới nách, chạy nhanh tới.

Chạy được một nửa, nó đột nhiên nhớ ra gì đó, ghé vào bên hồ nước, múc nước lên rửa mặt, lại dùng móng vuốt dính nước, chải vuốt gọn gàng phần lông tóc lộn xộn ở trên đầu, lúc này mới tới gặp mặt Lương Cừ.

Hải ly lớn mở bản vẽ ra, móng vuốt chỉ trỏ.

Lão Trai Tượng làm phiên dịch.

Nội dung đại khái là báo cáo tiến độ chế tạo thuyền, bảo rằng mọi việc đều đang được tiến hành một cách ổn định, vô cùng thuận lợi.

Sau khi báo cáo xong, một cái đầu mập mạp nhô ra khỏi mạch nước ngầm.

Nheo Béo nhìn trái nhìn phải, thấy Lương Cừ đang ở bên cạnh hồ, nó liền đẩy hơn nửa người lên trên bờ.

Bọt nước văng tung tóe.

Lương Cừ đưa tay ra chặn lại, nước văng lên giữa không trung bị đưa trở về hồ nước.

Hải ly lớn liền biến thành Hải ly ướt sũng, nó chạy đến mép hồ nước, phát hiện ra phần lông tóc bồng bềnh đã được chỉnh sửa khi trước nay ướt nhẹp dán vào người, cả người chẳng còn tí tinh thần nào nữa, bụng béo phệ xuống, che cả hai chân.

Nheo Béo há mồm ra phun một cái, mấy cây Thủy linh chi văng ra.

Toàn là Bảo thực mới ngắt.

Sau khi Nheo Béo xuất hiện, Không Thể Động cõng theo Thận Trùng, Nắm Đấm và Đầu Tròn theo sát phía sau, ngay cả Đầu Sẹo cũng dẫn theo mấy thủ hạ chạy tới, nhao nhao phun ra Bảo thực mà mình thu thập được.

Trong lúc nhất thời, đủ loại Bảo thực được phun lên trên bờ.

Thủy linh chi, Củ ấu, Cỏ bạch ngân trân châu, Rễ cỏ nước.

Có bốn loại, chín món, tất cả đều là thu hoạch của đám Nheo Béo, Không Thể Động trong vòng nửa tháng qua.

Không tính là nhiều, chủ yếu là trước khi rời đi, Lương Cừ đã ra lệnh không được chạy đi xa, đề phòng ngày Bính Hỏa xuất hiện tình huống gì ngoài ý muốn.

Không ngờ lại trì hoãn tiến độ gom đủ một vạn Tinh hoa Thủy Trạch.

Không biết từng này Bảo thực có thể cống hiến cho hắn bao nhiêu Tinh hoa Thủy Trạch...

Lương Cừ nhặt một đóa Thủy linh chi lên, rửa qua trong hồ nước rồi cho vào mồm ăn.

Kỳ Lân Đại Đan và Khô Vinh Tịnh Đế Liên không thể ăn cùng lúc là vì cả hai loại đều có dược lực rất mạnh.

Nhưng một đóa Thủy linh chi cũng chỉ có mấy chục điểm Tinh hoa Thủy Trạch, so với Tịnh Đế Liên chẳng khác gì Tiểu vu sư gặp Đại vu sư.

Dù ăn hết toàn bộ chỗ này, có khả năng cũng không được bao nhiêu.

[Tinh hoa Thủy Trạch + 34]

[Tinh hoa Thủy Trạch + 46]

[Tinh hoa Thủy Trạch + 27]

[Tinh hoa Thủy Trạch + 41]...

Chín món Bảo thực, toàn bộ ăn sạch.

Tổng lượng Tinh hoa Thủy Trạch lên đến 8310 điểm, so với 1 vạn điểm vẫn còn thiếu 1700.

Lương Cừ đưa mắt nhìn về phía Lão Trai Tượng.

Ở chung với nhau lâu như vậy, trân châu trong lão Trai Tượng hẳn lại dung nạp được không ít nhỉ?

Trước đó đã hấp thu sạch sẽ một đợt, giờ hấp thu tiếp không biết có cao hơn không?

"Lão Bối!"

Lão Trai Tượng rùng mình một cái.

"Làm... Làm gì?"...

[Tinh hoa Thủy Trạch + 306]

Lương Cừ đưa tay ra, lão Trai Tượng lập tức khép lớp vỏ lại.

Phận ăn nhờ ở đậu, đúng là chua xót mà.

Hoàng mao tiểu nhi nhà ngươi chỉ biết khi nhục lão Trai Tượng ngàn tuổi như ta, ta nhịn!

Cuộc sống an ổn như thế này cũng không dễ kiếm.

Aiz!

Lương Cừ vỗ vỗ lớp vỏ lão Trai Tượng:

"Hôm nào mang cho ngươi chút thủy tảo ngon"

Còn thiếu 1400 điểm nữa.

Không nhiều cũng không ít, dựa vào lão Trai Tượng và Bảo ngư, Bảo thực, trong vòng mười ngày hẳn là sẽ đủ.

Lương Cừ quyết định bế quan!

Bình Luận (0)
Comment