Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 495 - Chương 495: Lương Cừ Trảm Xà (2)

Chương 495: Lương Cừ trảm Xà (2) Chương 495: Lương Cừ trảm Xà (2)

Đầu Tròn xoay người ở trong nước, bơi một vòng, dưới người nó, một chiếc thuyền đánh cá bị lật úp nằm dưới lớp bùn, phần đầu thuyền vỡ nát hơn phân nữa, mặt cắt ngang ở boong thuyền bị đứt gãy nhìn màu sắc vẫn còn rất 'mới mẻ', còn chưa biến thành màu đen, chưa nhũn ra, có một chùm rong bị móc bên trên.

Vừa chìm không lâu, phù hợp với miêu tả của A Lương, cách vị trí con thuyền phía trên chỉ hơn hai trăm mét.

Đây cũng là chuyện bình thường.

Sông nước mênh mông vô bờ, sao có thể định vị chính xác hoàn toàn được, chỉ có thể nhớ được vị trí đại khái.

Kết quả là, Lương Cừ để nhóm Thủy thú điều chỉnh lại phương hướng tìm kiếm, lấy chỗ thuyền đánh cá bị chìm làm trung tâm, một lần nữa tản ra tra xét.

Hắn tiện tay lật con thuyền lại, không quan tâm tới mấy con tôm nhỏ đang chạy trốn, kéo lên trên mặt nước.

Ngư dân tích lũy được một con thuyền cũng không dễ dàng gì, con thuyền nhỏ trước mắt này sửa chữa lại vẫn có thể dùng được.

Dòng nước tràn ra, nước bùn trong thuyền đánh cá đổ ra ngoài hết, miễn cưỡng nổi ở trên mặt nước.

Lý Lập Ba nghe tiếng chèo thuyền tới, mắt thấy là một chiếc thuyền đánh cá có đôi phần hư hại.

A Lương thấy vậy vô cùng vui mừng.

Lương Cừ lơ lửng ở trong nước, vỗ lên cạnh thuyền hỏi:

"Là thuyền của nhà ngươi đúng không?"

A Lương liên tục gật đầu.

"Sửa sang lại vẫn có thể dùng được, đợi chút nữa tự ngươi chèo thuyền trở lại nhé"

"Đa tạ Lương gia, đa tạ Lương gia"

Chẳng trách người trấn Nghĩa Hưng ai nấy đều nói Lương gia là anh hùng hảo hán.

A Lương trong lòng vui sướng, vô cùng kích động, muốn cảm tạ lần nữa nhưng trên mặt nước đã không còn thấy thân ảnh Lương Cừ đâu.

Trần Kiệt Xương và Lý Lập Ba cảm khái.

Quả nhiên, cho dù Lương Cừ có thực lực như thế nào, từ đầu đến cuối vẫn không thay đổi. ...

Tìm một con Tinh quái dưới sông chẳng khác gì mò kim đáy biển.

Dù đã phân định pham vi, Lương Cừ vẫn phải chờ tận nửa canh giờ.

Sóng nước nhu hòa cuốn cây rong lên.

Không Thể Động ẩn nấp trong lớp bùn chẳng khác gì một cành cây khô, hoàn toàn không nhìn ra khí cơ của nó.

Dưới tay Lương Cừ có nhiều Thủy thú nhưng có năng lực ẩn nấp tốt nhất chính là A Uy và Không Thể Động.

Một con là độc trùng, một con là cá sấu lớn.

Con trước là nhờ thiên phú dị bẩm, con sau... cũng là thiên phú dị bẩm?

Bất luận thế nào, phát hiện ra Thủy quái chính là công của Không Thể Động, trước người nó trăm mét, một con rắn lớn toàn thân có màu xanh thẫm chiếm cứ mặt đá, phía trên mí mắt che kín một tầng màng tro mờ mịt.

Đúng là rắn!

Lương Cừ phán đoán không sai.

Con rắn trước mắt này eo thô như cái hũ, từng tầng vảy đóng mở, từng khối cơ bắp cường tráng bên dưới lớp vảy rung động, tản ra khí tức vô cùng cường hãn, so với Thủy thú màu đỏ thẫm hắn bắt được ở buổi hiến tế Hà Thần chẳng kém là bao.

Sợ là muốn lột xác.

Lương Cừ nhìn lớp màng tro trên mắt rắn, như có điều suy nghĩ.

Sắp lột xác, lại thêm ngày Bính Hỏa, chẳng trách chạy tới khu vực nước cạn.

"Đúng lúc lấy ngươi để luyện tay"

Lương Cừ quan sát Xuyên Chủ trảm Giao đã nhiều ngày, tay ngứa đến khó chịu, đang sầu vì không có 'Giao Long' để trảm.

Hắn triệu hồi một đám Thủy thú, để bọn chúng xúm lại bao vây rắn lớn, không để nó có khả năng chạy thoát.

Không khí quỷ dị như vậy, rắn lớn đang nghỉ ngơi cuối cùng cũng phát giác ra có điều gì đó không thích hợp, ngửa đầu thè lưỡi.

Khi nó bắt được tin tức nguy hiểm muốn chạy trốn.

Thì đã quá muộn!

Lương Cừ cũng không đánh lén, hắn nhảy ra từ phía chính diện, phóng thích khí tức ra không giữ lại chút nào, hai mắt lóe sáng, phảng phất như hai ngọn đuốc đang bốc cháy hừng hực, khiến rắn lớn vô cùng sợ hãi.

Rõ ràng cường độ khí tức cũng không cao, nhưng tư thái không sợ hãi kia lại khiến cho rắn lớn có một cảm giác cực kỳ nguy hiểm, tựa như ở mỗi một cái vảy trên dưới xung quanh người đều cắm đầy lưỡi đao, không thể động đậy được.

Lương Cừ sải bước tiến tới, Thanh Long thương pháp hắn đã thuộc lòng, ngay khi khí huyết trào lên, một tia thần vận cuối cùng của Xuyên Chủ trảm Giao rốt cuộc cũng phát huy tác dụng nên có của nó!

Hư ảnh Thần Tướng vô cùng mờ nhạt xuất hiện ở phía sau hắn, tựa như sao sáng trên bầu trời.

Ngay giây phút hư ảnh trùng điệp với nhân thân, Lương Cừ ngầm hiểu ra, thanh mang nhàn nhạt lượn lờ trên mũi thương, mũi thương phá vỡ dòng nước, tạo ra những vệt trắng, rồi chảy ra từ hổ khẩu, vạch ra một vòng tròn gần như hoàn mỹ!

Trong thoáng chốc, một con Thanh Long giống như vật sống uốn lượn trên mũi thương, phát ra âm thanh gào thét chấn động nhân tâm.

Rắn lớn phảng phất như một pho tượng, nó liều mạng giãy giụa, nhưng chẳng thể di chuyển nổi, trơ mắt nhìn trường thương bổ vào đầu mình, đau nhức kịch liệt ập tới, phần đầu của nó bị nổ tung!

Dưới đáy nước, cát bay đá chạy, dòng nước màu trắng bốc lên cuồn cuộn, tạo ra cơn bão cát.

Thanh Long Thương thức thứ nhất.

Dược Uyên, đại thành!

Bình Luận (0)
Comment