Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 498 - Chương 498: Thăng Liền Hai Cấp! (1)

Chương 498: Thăng liền hai cấp! (1) Chương 498: Thăng liền hai cấp! (1)

Sáng sớm hôm sau.

Thân rắn khổng lồ dài cả chục mét được đặt nằm ngang trên bến thuyền, huyết nhục màu đỏ tươi lộ ra ở chỗ bị chặt đứt không bởi vì bị gió sông thổi nguyên đêm mà ảm đạm, thậm chí còn có thể mơ hồ nhìn thấy nó vẫn đang đập.

Sức sống của Đại Tinh quái đúng là mạnh mẽ.

Các ngư dân vốn nên chèo thuyền ra khơi nay lại vây quanh rắn lớn mà tấm tắc lấy làm lạ, hoàn toàn quên mất sáng nay ra ngoài là định làm gì.

"Thịt rắn bổ lắm đấy"

"Có phải là con ngày hôm qua mới nhắc tới không?"

"Hình như là vậy, màu xanh thẫm mà, màu sắc này vốn cũng đã ít, khả năng là rắn, chắc không sai được"

Lý Lập Ba đứng bên cạnh rắn lớn cười nói:

"Vậy còn phải xem cha A Lương nói thế nào, đã thấy đến chưa?"

"Không biết, chắc sắp tới rồi"

Trong lúc hỏi đáp, trên đường lớn truyền đến tiếng huyên náo.

"Đến rồi, đến rồi!"

"Cha A Lương đến rồi, nhanh, mau đến nhìn xem, có phải con này không!"

Trên tay cha A Lương buộc một tấm ván gỗ, được A Lương đỡ đi tới từ phía con đường lát đá xanh, vừa liếc mắt thấy Đại Tinh quái kia đã kích động phun nước bọt như phun mưa:

"Là nó, là nó, chính là nó"

Trên bến thuyền xôn xao.

Tận mắt nhìn thấy Thủy quái tổng cộng chỉ có hai người, một là A Lương, một là cha hắn, hai người đều nói không sai, vậy thì là đúng rồi.

Hán tử mặt đen đêm qua ngửa mặt vỗ ngực:

"Thấy không, tối qua ta nói thế nào, Lương gia mà xuất thủ thì chắc chắn sẽ được giải quyết! Một con rắn lớn có đáng là gì? Đến cả Giao Long nếu đến trấn Nghĩa Hưng chúng ta gây loạn, Lương gia cũng sẽ chặt đầu nó!"

"Tốt lắm!"

"Lương gia uy vũ!"

Đám người đồng loạt khen hay.

"Trấn Nghĩa Hưng chúng ta may mà có Lương gia mới được thái bình như vậy. Khi trước, có tháng nào mà không có hai ba lần tai họa đâu, thỉnh thoảng còn chết một hai người, giờ chỉ có một người bị thương mà động tĩnh cũng lớn đến vậy!"

Không biết ai nói câu này mà mọi người đều nhao nhao đồng tình.

"Chính là đạo lý này!"

"Nói đúng lắm"

Trước đây làm gì có người nào dám tới vùng nước sâu, xa lắm cũng chỉ là phạm vi mười dặm quanh đây, phải tính toán khoảng cách, đảm bảo bản thân mình không tiến vào quá sâu, bị Tinh quái gây hại đến tính mạng, giờ thì không cần như vậy nữa, cá cũng đánh được nhiều hơn.

Phạm vi thủy vực mấy chục dặm, thoải mái chèo, chèo một ngày cũng không hết!

Người bình thường làm gì có khí lực như vậy!

Năm nay, từ đầu xuân đến giờ đã mấy tháng, cũng chỉ phát sinh vụ việc cha A Lương bị thương, nghiêm túc mà nói thì đây còn là do hắn, nếu không bị trượt chân thì vẫn còn tốt lắm.

Kết quả là, trấn Nghĩa Hưng hôm đó lại truyền tai nhau ân nghĩa của Lương Cừ.

Chạng vạng tối, đến cả đứa trẻ ba tuổi cũng biết đến hành động trảm rắn vĩ đại của hắn, có thể nói là không ai không biết, không ai không hiểu, lại một lần nữa phủ lên người Lương Cừ một tầng ánh sáng cường đại, thần bí.

Ngay cả Lương Cừ chỉ ở nhà cũng nghe được chuyện này từ Trương đại nương.

Nói thế nào thì đúng là sảng khoái.

Hắn cũng chỉ là người bình thường, tính tình cũng hết sức bình thường, không quá mức truy cầu chính nghĩa, nhưng vẫn có ý thức đạo đức nhất định.

Nghe người ta khen mình, cảm giác thật không tệ.

Mấy nhà vui vẻ, mấy nhà sầu.

Vùng nước sâu.

Một con rắn lớn dài cả trăm trượng màu xanh thẫm chiếm cứ căn phòng dài nghỉ ngơi, đột ngột mở to hai mắt, ánh mắt mang theo sự hoang mang.

"Chuyện gì xảy ra vậy?"

Trong lúc ngủ mơ, tim nó đột nhiên hẫng một nhịp, tựa như đã mất đi thứ gì đó.

Thân là Yêu thú, nó sẽ không vô duyên vô cớ tâm huyết dâng trào như vậy.

Có Yêu muốn giết nó sao?

Không, không đúng.

Thời gian gần đây nó cũng chưa từng kết thù với Yêu thú nào khác.

Rắn lớn nghĩ đi nghĩ lại, chỉ có thể nghĩ đến việc mấy ngày trước phái hai đứa con trai tới khu vực nước cạn.

Không phải đã xảy ra chuyện rồi chứ!

Rắn lớn kinh hãi, bơi qua bơi lại trong căn phòng dài, lo sợ bất an.

Thực lực lên tới cấp độ Yêu thú, sinh con đẻ cái vô cùng khó khăn, nó tổng cộng chỉ có ba đứa con.

Trước đó vài ngày, Giao Long Vương chẳng hiểu sao lại tức giận, bố trí nhiệm vụ xuôi Nam tìm kiếm, thân là thủ hạ trực hệ của Giao Long Vương, đương nhiên không thể thờ ơ, nó phái ra thủ hạ và con trai của mình, đến nay...

Không được, phải đi xem xem.

Chờ đã.

Yên thú quá cảnh, liệu có bị Võ sư nhân loại coi là hành vi khiêu khích không...

Rắn lớn xoắn xuýt.

Một lúc sau.

Tạm thời chờ thêm một khoảng thời gian nữa vậy.

Yêu thú có thần trí, nếu lên bờ một cách bất thường, rất dễ bị cao thủ nhân tộc chú ý.

Căn phòng dài yên tĩnh trở lại. ...

Bình Luận (0)
Comment