Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 519 - Chương 519: Đi Đến Vùng Nước Sâu (2)

Chương 519: Đi đến vùng nước sâu (2) Chương 519: Đi đến vùng nước sâu (2)

Áp lực nước ở khu nước sâu chắc chắn lớn hơn khu nước cạn nhiều, nhưng hắn cảm thấy, với độ sâu trước mắt, áp lực nước này vẫn 'nhỏ', không có cảm giác áp lực cuộn trào nên có.

Ngắm nhìn bốn phía, đáy nước cũng không bằng phẳng, khắp nơi đều là thế núi chập trùng kéo dài, rất nhiều nơi còn có rong rêu, thủy sinh màu tím sẫm như cây nấm đứng sừng sững cao ngất, đưa tay ra chạm vào, phần thân cứng rắn không khác gì cây cổ thụ.

Trong số các loài thủy sinh, bắt mắt nhất là mấy sợi dây leo phát sáng, kéo dài như mạng nhện từ dưới đất lên, cung cấp tầm nhìn cực kỳ tốt, dù ở dưới đáy nước nhưng vẫn sáng như ban ngày.

Năm màu tranh nhau tỏa sáng, lan tràn khắp chốn.

Những thứ trước mắt này Nheo Béo chưa từng đề cập tới, khiến hắn cảm thấy hết sức mới lạ.

Nhưng xen giữa thảm thực vật sinh trưởng nơi đây, lại không nhìn thấy một con cá con nào.

Tĩnh mịch và sinh cơ tồn tại cùng nhau một cách quỷ dị.

"Là do có Cóc ca ở gần đây sao?"

Lương Cừ suy đoán.

Nheo Béo vẫy đuôi đi trước dẫn đường.

Vừa mới được mấy bước, một cỗ khí tức không bình thường, tựa như mặt trời chói chang từ từ dâng lên, vô cùng bắt mắt.

Cóc ca?

Lương Cừ dùng cả tay cả chân, leo qua một dốc đá cao năm sáu mét, tầm mắt đột nhiên khoáng đạt.

Mấy con thuyền lớn bị hỏng nằm chen chúc nhau ở dưới đáy nước, có thuyền bị cắt ngang, có thuyền phần bụng bị phá mở, thủng một lỗ cao tận mấy trượng.

Mỗi con thuyền đều dài trên trăm mét, từ trên xuống dưới đều không hề có rong rêu.

Khoa trương nhất còn có một con thuyền gần trăm trượng, tương đương hơn ba trăm mét, chỉ tiếc rằng đầu thuyền đã đứt gãy hoàn toàn, biến mất không còn tăm tích.

Xét về phẩm chất, rất nhiều thuyền lớn hoặc ít hoặc nhiều đều bị hư tổn, không hoàn chỉnh như mô hình Lương Cừ làm cho Cóc ca, thậm chí vì nhỏ hơn mà rất nhiều chỗ chế tạo càng tinh xảo hơn.

Thuyền lớn xếp thành đường vòng cung, ở vùng trung tâm là một hang đá khoa trương.

Xuyên qua hang đá, Lương Cừ mơ hồ có thể trông thấy một bóng lưng hình tròn quen thuộc.

Không cần hỏi cũng biết, chính là chủ nhân của bóng lưng này, năm ngoái đã cho hắn trải nghiệm lướt sóng lần đầu tiên trong đời.

Trong hang đá.

Cóc ca đang dùng da lông của Xích Hỏa Điểu lau mỏ neo lớn, phát giác ra khí tức của người sống tới gần, nó thò đầu ra.

Trên dốc đá, Nheo Béo vung vây cá nhiệt tình chào hỏi.

Tiểu lão đệ vẫn như trước đây.

Ánh mắt dịch sang bên trái.

Lương Cừ bị ánh mắt chiếu tới chỉ cảm thấy bốn phía trầm xuống.

Không giống như biến hóa có tính thực chất của áp lực nước, đây là áp lực vô hình, khiến người ta không tự chủ được phải đứng thẳng người dậy, tiếp nhận 'kiểm duyệt'.

May mà ở dưới nước, mồ hôi lạnh tỏa ra cũng tan vào trong nước.

Giao dịch sau này có làm được hay không, đều phải xem xem giờ phút này Cóc ca có vừa mắt hắn hay không.

Nếu là có, không uổng công hắn trước khi đến đây ăn vận một phen.

Thấy ánh mắt của Cóc ca, Nheo Béo đang định đến gần lập tức nằm nghiêng người, hai cái vây cá đồng loạt chỉ hướng Lương Cừ.

Nhà thiết kế, kiến trúc sư của rất nhiều mô hình thuyền đường đường xuất hiện!

Nhưng còn chưa chờ nó giới thiệu xong, Lương Cừ đã nghe thấy một tiếng ồ khẽ, sau đó Cóc ca bước đến trước mặt Lương Cừ, dòng nước không hề khuấy động tí nào.

Hắn không biết đã xảy ra chuyện gì, cẩn thận khom người vái.

Ánh mắt đảo qua từ trên xuống dưới.

"Ngươi là người sao?". Cóc ca dùng màng móng vuốt xoa cằm:

"Sao cứ có cảm giác kỳ quái nhỉ..."

?

Lương Cừ từng nghĩ qua vô số câu hỏi và phương thức ứng đối, nhưng vấn đề trước mắt của Cóc ca vẫn khiến mạch suy nghĩ của hắn đình trệ.

"Tất nhiên... là người, sao Đại vương lại hỏi vậy?"

Lương Cừ không có vẻ đĩnh đạc như khi nói chuyện với Cóc già.

Hắn hơi lưỡng lự, không dám nhiều lời, sợ sẽ gây ra phản ứng dây chuyền nào đó.

Nhân lúc trả lời, cũng thừa cơ đánh giá Cóc ca.

Hình thể của Cóc ca còn lớn hơn so với tưởng tượng, lớn đến mức khoa trương, dù là ngồi xổm cũng phải cao hơn trăm mét, tới gần càng phải ngửa đầu mà trông.

Hình dáng so với Cóc da xanh hay gặp càng khác biệt hơn, có phần giống với ... Cóc sừng?

Trên lưng hiện ra đường vân màu đen nhạt, cái bụng tròn màu trắng, miệng rộng.

Ngoài những cái đó ra không có chỗ nào đặc biệt.

Cóc ca nằm rạp trên mặt đất, nghiêng đầu dùng một con mắt không ngừng quan sát, càng nhìn càng thấy kỳ quặc.

Nếu nói khi tức không giống thì không đúng lắm, nó không phải chưa từng gặp qua nhân loại, về mặt khí tức không có vấn đề gì, nói chuẩn xác thì là cảm giác không đúng.

Lương Cừ mang đến cho nó một cảm giác, không giống con người.

Bình Luận (0)
Comment