Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 532 - Chương 532: Mừng Hụt (1)

Chương 532: Mừng hụt (1) Chương 532: Mừng hụt (1)

Đêm đến.

Mưa to vẫn chưa ngớt.

Nước bẩn dọc theo rãnh mương chảy xuống mặt đất.

Sai vặt giúp Lương Cừ phủ áo tơi, đội mũ rộng vành rồi mở chuồng ngựa ra.

Lương Cừ treo Phục Ba Thương lên bên hông Xích Sơn, sau khi nhận được phản hồi không nặng hơn quá nhiều, hắn mới xoay người lên ngựa.

Việc rèn đúc Phục Ba Thương hoàn thành xong từ lúc chiều, nhưng Dương Đông Hùng và Lục Tạo đã lâu không gặp, Lục Tạo lại thịnh tình mời ở lại ôn chuyện, Dương Đông Hùng đành phải lưu lại dùng bữa cơm tối.

Sư phụ muốn ở lại, Lương Cừ và Từ Tử Soái thân là tiểu bối không thể cầm đồ xong quay đầu đi luôn, chỉ có thể ở lại với sư phụ, ăn uống vui vẻ đến lúc trời tối.

"Lại thêm một món nợ nữa, cũng may không vội, sau này từ từ trả"

Để cải tạo Phục Ba Thương, mọi người bận trước bận sau, thác ấn hình tượng, 'tặng cờ thưởng' là chuyện hiển nhiên, giúp sư huynh tăng tư lịch nhưng cũng không thể để sư huynh làm không công được.

May mà mọi người đều là người quen, chờ sau này tìm được Bảo tài gì đó rồi từ từ trả, không vội.

Mặt đất mờ mịt, gót sắt dẫm qua, dẫn theo bùn nhão.

Xích Sơn chạy xuyên qua con đường đất, thân hình vững chắc, không hề rung lắc tí nào, hóa thành một ngọn lửa giữa màn mưa.

"Đến đây, đến đây"

Lương Cừ gõ vòng sắt, Phạm Hưng Lai vội vàng chạy ra mở cửa.

Lương Cừ cởi mũ rộng vành xuống.

"Hôm nay có người nào đến tìm ta không?"

Phạm Hưng Lai nhận lấy áo tơi, nghe vậy lắc đầu.

"Không có"

Lương Cừ gật đầu.

"Nấu cho ta chút nước để ta tắm rửa"

"Vâng"

Chờ tắm rửa, thay quần áo xong, Lương Cừ mặc chiếc áo mỏng tới hoa viên, đúng lúc thấy Rái cá sông lớn đang đội mưa đứng trên giả sơn bên cạnh hồ nước lớn tiếng kêu loạn.

Trước người Rái cá sông, Đầu Tròn, Đầu Sẹo, Thận Trùng, A Uy, Nắm Đấm đều có mặt đầy đủ.

Nhóm thủy thủ xếp thành một hàng, biểu tình nghiêm túc.

Rái cá sông đứng trên tảng đá, khoa tay múa chân, nó vươn một móng vuốt về phía trước, nắm thật chặt vào không khí, một cái móng vuốt khác vung vẩy qua lại trong không khí, dường như đang biểu diễn mình đánh nhau như thế nào, anh dũng không sợ hãi ra sao.

Trong hồ nước, Nheo Béo vui vẻ lăn lộn.

Một sợi râu của nó chỉ về phía Rái cá sông lớn, sau đó dùng vây cá bóp chặt cổ mình, ngay sau đó hai mắt khẽ đảo, bụng hướng lên trên, nổi lên mặt nước.

Đầu Tròn, Nắm Đấm xôn xao, ánh mắt nhìn về phía Rái cá sông ngập vẻ chất vấn.

Còn chưa hết.

Nheo Béo lập tức lật người lại, dùng sợi râu chỉ vào mình, nửa người ở trong nước vọt lên, vây cá cuộn thành hình nắm đấm, đánh trái đánh phải, ra hiệu nó mới là đứa chân chính đại phát thần uy.

Hai móng vuốt của Rái cá sông lớn vung ra tàn ảnh.

Không có nó tiến hành một bước cực kỳ quan trọng là tiêu hao thể lực của Rái cá sông độc nhãn, Nheo Béo không có khả năng thắng được đối phương, cũng sẽ chỉ biến thành bại tướng trong tay đối phương!

Nheo Béo phát ra tiếng phì phì trong mũi, nó cúi đầu xuống ngậm đầy nước, phun ra một đạo thủy tiễn bắn lên mặt Rái cá sông lớn.

Rái cá sông lớn tức giận, nhảy trên tránh dưới, nó bùm một tiếng nhảy xuống hồ nước, lại lao vào đánh nhau với Nheo Béo.

"Làm sao đấy?"

Lương Cừ chạy đến bên người Lão Trai Tượng, hạt mựa và bọt nước văng khắp nơi tự động tách ra hai bên, không dính lên người hắn tí nào.

"Sáng sớm chúng nó xuất chinh, đánh nhau với kẻ địch"

Lão Trai Tượng vừa nói vừa nén cười, đứt quãng giải thích tiền căn hậu quả.

Sáng hôm nay Lương Cừ để đám Thủy thú chạy về phía sông, rời xa hồ nước, Lão Trai Tượng liền đi theo, tận mắt trông thấy Rái cá sông dùng cá nướng đổi lấy sự trợ giúp của Nheo Béo và Không Thể Động.

Mặc dù không đi theo xem, nhưng nhìn dáng vẻ một nhà Rái cá sông mình đấy vết thương mà ý chí chiến đấu lại sục sôi liền biết tình hình chiến đấu như thế nào, khẳng định là đánh thắng rồi.

"Ồ? Bọn chúng đánh thắng rồi sao còn quay lại đây?"

Lương Cừ ngạc nhiên, một nhà Rái cá sông vì gia viên bị đoạt mất nên mới định cư trong hồ nước, không giống một nhà Hải ly.

Đã đoạt lại được gia viên, sao còn muốn về hồ nước này?

Lão Trai Tượng cười to:

"Đương nhiên là do không giữ được gia nghiệp rồi, phen này tuy thắng lợi nhưng toàn dựa vào ngoại lực, cũng chỉ là thắng lợi nhất thời, ngày sau để Rái cá đối địch tìm được cơ hội lại trở thành chó nhà có tang thôi."

Lương Cừ yên lặng.

Rái cá sông hiểu rất rõ thế cục.

Chỉ là tính khí quá nóng nảy.

Có phải đại ca tóc húi cua đều rất biết đánh nhau không?

Hóng chuyện xong, Lương Cừ chuẩn bị về phòng đi ngủ, một con Rái cá sông nhỏ chạy qua, giữ chặt góc áo của hắn.

Nói nó nhỏ chỉ là so với những con Rái cá sông khác thôi, trên thực tế, nó ngồi xổm người xuống cũng cao hơn một mét, so với những con Rái cá nhỏ có kích thước chỉ lớn bằng cánh tay thì nó hoàn toàn có thể coi là một gã khổng lồ rồi.

"Chuyện gì vậy?"

Rái cá sông nhỏ lôi kéo góc áo của hắn, Lương Cừ thấy vậy đi cùng nó tới bên cảnh ổ cỏ của một nhà Rái cá sông.

Bên trong ổ cỏ, mấy con Rái cá sông dịch người ra, để lộ ra hai khối kim loại màu xám.

"Ồ?". Lương Cừ ngồi xổm xuống, cầm khối kim loại lên lắc lắc:

"Cho ta sao?"

Đám Rái cá sông gật đầu.

Trong căn nhà gỗ bên canh, mấy con Hải ly cũng đứng thẳng người dậy, ngẩng đầu chờ mong.

Rái cá sông nhỏ mở bàn tay ra, vừa chỉ chỏ vừa nói liên tục.

Lão Trai Tượng đảm nhiệm vị trí phiên dịch.

Bình Luận (0)
Comment