Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 533 - Chương 533: Mừng Hụt (2)

Chương 533: Mừng hụt (2) Chương 533: Mừng hụt (2)

Một nhà Rái cá sông và một nhà Hải ly vốn đã quen biết, bọn chúng sớm đã thu thập khoáng thạch, chuẩn bị để nhà Hải ly giúp chúng xây dựng một căn phòng nhỏ.

Nhưng ông trời lại không chiều lòng Rái cá, mới thu thập được một nửa, đám Rái cá sông khác đã đánh tới, bọn chúng không chỉ bị đuổi khỏi gia viên mà khoách thạch tốn bao công sức thu thập cũng bị lấy đi mất.

Sau khi tới đây gia nhập với bạn cũ, ngay cả tiền thuê cũng phải tạm thời nợ.

Rái cá sông lớn mời Thiết Mộc Sơn và Hung Nha Tướng xuất thủ, một mặt là muốn báo thù rửa hận, một mặt khác là muốn lấy lại tài sản nhà mình, đưa cho Lương Cừ trả tiền thuê nhà.

Về phần gia viên, không trở về được.

Rái cá sông phe đối phương rất đông, Hung Nha Tướng và Thiết Mộc Sơn không thể lúc nào cũng để ý được, đành phải từ bỏ.

Hơn nữa, hoàn cảnh ở hồ nước tốt hơn nhiều so với ở sông, vừa sạch sẽ vừa náo nhiệt, quan trọng nhất là an toàn, không có Tinh quái xông vào, tốt hơn nhiều so với gia viên ban đầu của bọn chúng.

Lúc đầu, chỗ khoáng thạch mang về không chỉ có hai khối trước mặt này, phần lớn đã thanh toán và hoàn lại cho nhà Hải ly, tòa nhà gỗ thứ hai trong hồ nước lập tức chuẩn bị ra đời!

Lương Cừ sờ khối khoáng thạch, không biết thứ đồ này.

Tinh lực của một người có hạn, hắn không phải Luyện khí sư, sự hiểu biết đối với khoáng thạch cũng không sâu sắc, có thể nhận ra Mặc Long Kim hoàn toàn là vì màu sắc của nó giống như đúc kim loại Vonfram, cộng thêm hoa văn hình rồng trải rộng, khả năng nhận dạng cực cao.

Ngày mai qua hỏi Lục sư huynh xem xem.

"Được rồi, ta nhận"

Ngày hôm sau.

Mưa vẫn chưa ngớt.

Lương Cừ dứt khoát không ra khỏi cửa, ở nhà nghỉ ngơi hồi sức đồng thời luyện thương, cương phong ngang dọc, long ngâm hổ gầm.

Tựa như có sự trợ giúp từ Phục Ba Thương, Thanh Long Thương Pháp cũng có sự tịnh tiến.

Tuy nhiên cũng có thể là hiệu quả từ lần coi trong thứ hai của Xuyên Chủ Đế Quân.

Trong số rất nhiều loại binh khí, Lương Cừ có cảm giác tốt nhất với trường thương và cung, ăn khớp với sở trường của Xuyên Chủ.

Nhắc đến việc này thì Xuyên Chủ Đế Quân dùng kiếm cũng không ít.

Chỉ là học nhiều sẽ loạn, vậy nên hắn chưa từng tiếp xúc qua.

Ngày thứ ba.

Vẫn là mưa to.

Hạt mưa rơi xuống từ mái hiên như màn châu, một tầng nước mưa tích tụ trên tán cây trong hồ nước, mãi mà không rơi xuống.

Lương Cừ hơi nhíu mày, sợ rằng đây là phản ứng ngược lại khi ngày Bính Hỏa kết thúc, mấy ngày Bính Hỏa quả thật chẳng được mấy trận mưa.

Chiều hôm đó, mưa vẫn chưa ngừng.

Lương Cừ biết không tìm được thời gian nào tốt, dứt khoát đội mưa đi tìm Lục Cương.

Trong thính đường Lục trạch, một bên vách tường đã được dọn sạch hoàn toàn, để lộ ra bức tường màu trắng, chỉ có một quyển trục dài được treo ở phía trên.

Chính giữa quyển trục, trường thương màu mực trông sinh động như thật, phong mang hiển lộ, nhìn lâu dễ tổn hại tinh thần.

Ánh mắt Lương Cừ dời đi, góc phải phía dưới quyển trục có hai chữ 'Phục Ba' như rồng bay phượng múa, dưới cùng được đóng con dấu của Lục Cương.

"Sư đệ đội mưa đến đây, là Phục Ba Thương xảy ra vấn đề gì sao?"

"Không phải, sư đệ tìm được hai khối khoáng thạch, muốn để sư huynh nhìn thử"

Lương Cừ mở bao vải, để lộ ra hai khối khoáng thạch mà Rái cá sông cho.

Lục Cương cúi đầu nhìn:

"Hôi Cương, hai khối đại khái có thể bán được ba trăm sáu mươi lượng"

Ba trăm sáu mươi lượng, không tính là kém, mà cũng không tính là tốt.

Trong lòng Lương Cừ đã có dự đoán từ trước.

Không có khả năng chuyện gì cũng được như ý.

Tộc Cá heo có rất nhiều Bảo vật, ấy là vì bọn chúng sống ở vùng nước sâu, có đam mê thu thập, là tích lũy của mấy chục năm.

Rái cá sông là sinh vật lưỡng cư, cần lên bờ nghỉ ngơi, khu vực gần bờ nhân tộc hoạt động tấp nập, Bảo bối còn sót lại cũng không tính là nhiều.

"Tặng sư huynh đấy, cũng không có tác dụng gì với ta"

"Được". Lục Cương không từ chối:

"Hôi Cương có tính bền dẻo, chồng lên mấy lần cũng có thể rèn ra một thanh binh khí tốt"

"Sau này tìm thấy đồ tốt lại tặng cho sư huynh". Mặc Long Kim chỉ còn lại một khối bằng đầu ngón tay, không có tác dụng gì, Lương Cừ cũng muốn giữ lại chuẩn bị cho sau này Phục Ba Thương bị hư hỏng, về cơ bản không còn lại gì để đưa cho Lục Cương.

Lục Cương vốn định uyển chuyển từ chối, nhưng nghĩ đến khí vận khủng bố của Lương Cừ ở dưới sông, lời nói được một nửa lại nuốt lại.

Hắn quả thật cũng khá muốn. ...

Trong đình viện, Lương Cừ xoay người xuống ngựa.

"Có người nào tìm ta không?"

"Có!"

"Ồ, ai vậy?"

"Lý đại nhân của Hà Bạc Sở, ngài từng nói nếu Lý đại nhân tới tìm ngài liền để ngài ấy vào, ta để ngài ấy vào nhà rồi"

Chủ Bộ Lý Thọ Phúc?

Hắn vẫn chưa quên bộ lạc giao nhân ở gần huyện Hương Ấp, bảo Lý Thọ Phúc nếu có nhiệm vụ liên quan tới huyện Hương Ấp thì tới tìm hắn.

Hẳn là...

Lương Cừ bước nhanh xuyên qua hành lang đi tới đình viện.

Lý Thọ Phúc đang ngồi cạnh bàn uống trà, thấy Lương Cừ liền vội vàng đứng dậy thi lễ:

"Lương đại nhân!"

"Không cần khách sao". Lương Cừ đưa tay ngăn cản, cúi đầu thấy tập giấy trên bàn, thần sắc khẽ động:

"Huyện Hương ấp có rắc rối gì sao?"

Không ngờ chỉ thấy Lý Thọ Phúc cười khổ.

"Để Lương đại nhân thất vọng rồi, không phải nhiệm vụ ở huyện Hương Ấp, là danh sách Hà Bá, Hà Trường mà Nhiễm đại nhân để ta mang tới cho ngài"

"Ồ, danh sách à"

Lương Cừ lúc này mới nhớ ra mình bây giờ là Đô Thủy Lang Thất phẩm, lúc trước Nhiễm Trọng Thức nói muốn điều một nhóm người cho mình.

Mừng hụt một trận.

Bình Luận (0)
Comment