Mùa sương trắng, cỏ lau nhanh ra hoa, bên trên thấm đẫm giọt nước, ướt sũng một mảnh.
Bên ngoài, tiếng hô hoán không ngừng, chim nước trốn trong những bụi cây tránh mưa, rung người, vỗ cánh, bay ra phía ngoài.
Trên mặt sông mênh mông, những chiếc thuyền đánh cá đan xen nhau như răng lược, tầng tầng lớp lớp, tựa như mọc ra một lớp vảy cá nhỏ mịn.
Mười bảy chiếc thuyền rộng bụng dài hơn năm trượng đang thu lại cánh buồm, đỗ vào bến thuyền, thân thuyền nhẹ nhàng lay động.
Liên Kính Nghiệp được người ta đỡ đi lên boong thuyền, ngẩng đầu nhìn lão đầu chỉ huy đội thuyền đang ở trên cột buồm.
"Lão Tống, đã điều động tất cả tới chưa?"
Lão đầu miệng đầy răng đen nhảy xuống từ trên cột buồm:
"Liên gia, theo như phân phó của ngài, có thể điều động bao nhiêu ta đều điều động hết tới rồi! Không sót một chiếc nào!"
Hô Diên Thế Kinh lên thuyền sau, nhìn lướt qua một vòng rồi nói:
"Có gom thêm được hai chiếc nữa không? Sao ta chẳng thấy thuyền lớn nào thế? Hai chiếc Kim Toàn Thắng và Kim Đắc Thái sao ta không thấy ở trong bến?"
"Thiêm sự đại nhân, ngài không hiểu ta sao, có lần nào là không sắp xếp thỏa đáng cho ngài đâu? Qủa thật không gom thêm được nữa, mấy kho trên mặt đất bị ngập hết rồi, hàng hóa chỉ có thể tạm thời để trên thuyền.
Thuyền lớn thì có, hai con thuyền Kim Toàn Thắng và Kim Đắc Thái cũng có ở đây, chỉ là ngài bảo phải đi cứu người, theo ta thấy, thuyền lớn không tốt bằng thuyền nhỏ đâu!
Thiêm sự đại nhân, Liên gia, hai ngài đừng thấy nước lũ lan tràn khắp nơi mà nhầm, thật ra độ sâu cũng chỉ có tí đấy thôi, Hắc Thủy Hà chỗ nào đi được, chỗ nào không đi được, tiểu lão nhân chúng ta đều rõ, không giống trên đất liền đâu! Ai biết dưới nước có đá ngầm không, với độ sâu của nước lũ, thuyền lớn về cơ bản là đi sát đất, rất dễ chạm đáy, chỉ cần chạm đáy cái là xong! Không dễ đi, khó sử dụng!"
Liên Kính Nghiệp lắc đầu:
"Vậy cũng phải gọi đến! Không có kho thì dỡ hết hàng cho lên Sa Hà Sơn, thật sự không được nữa thì tìm chỗ đất cao mà chất trên đấy, phái người trông coi, dùng vải dầu phủ lên trên!"
Lão Tống nghe mà ngứa cả da đầu, đưa tay lên gãi gãi, không hiểu Liên Kính Nghiệp tại sao phải làm đến mức này.
Bị người gác đao trên cổ sao?
Thấy lão Tống không nghiêm túc, Liên Kính Nghiệp nói:
"Lão Tống, ngươi nghe kỹ cho ta, việc điều động thuyền đối với ngươi chỉ là việc nhỏ, nhưng lại có liên quan tới cái đầu của Liên Kính Nghiệp ta đấy! Tuyệt đối không được qua loa!"
Lão Tống giật mình.
Thật sự bị người gác đao lên cổ à!
Vết thương khắp người kia là bị người ta đánh sao?
"Thiêm sự đại nhân yên tâm, Liên gia yên tâm, ta lập tức đi một chuyến nữa"
"Ừ, nhanh lên!"
"Đi sớm về sớm! Làm tốt thì không thiếu thưởng cho ngươi đâu!"
Hô Diên Thế Kinh móc một túi tiền ra, ném vào tay Lão Tống.
"Được!"
Lão Tống ước lượng, biết cũng phải bảy tám lượng, mặt mày hớn hở, không dám chậm trễ, kêu theo hai người trẻ tuổi khỏe mạnh cường tráng chèo thuyền chở mình đi.
"Đi, đi chỗ khác xem xem"
"Ta nhớ còn có mấy chiếc thuyền đánh cá..."
Dưới Sa Hà Sơn, Liên Kính Nghiệp, Hô Diên Thế Kinh cùng đám bang chúng cấp cao lê theo cái thân toàn là vết thương đi khắp nơi điều động, triệu tập đội thuyền.
Càng ngày càng nhiều đội thuyền hướng về phía Sa Hà Sơn.
Tĩnh thất trong phủ đệ Sa Hà Sơn, Lương Cừ liên tiếp nuốt hai gốc bảo thực, tổng cộng thu được 3417 điểm Tinh hoa Thủy Trạch, toàn bộ đều dùng vào việc tăng Độ dung hợp.
Độ dung hợp tăng lên cộng thêm năng lượng của bản thân bảo thực, khí tức bên trong cơ thể Lương Cừ liên tục tăng cao, uy thế phát ra khiến cho ánh nến trong tĩnh thất cũng chập chờn lay động.
Ngọc Chẩm Quan lung lay sắp đổ, sinh ra vết rách nhỏ mịn, cuối cùng chịu không nổi thủy triều khí huyết hết đợt này đến đợt khác nối tiếp nhau.
Ầm!
Khí thế cương mãnh từ quanh người bắn mạnh ra, ngọn nến trong phòng chớp tắt, toàn bộ tĩnh thất rơi vào bóng tối.
Lương Cừ tựa như giữa mùa hè nóng nực được uống một ngụm bạc hà, cảm giác mát lạnh mãnh liệt lan tràn ra dọc theo gáy, sau đó truyền đến xương cột sống, rồi hướng ra toàn thân.
Ngọc Chẩm Quan là trung tâm của 'Thần', khiếu này cùng Ý tương liên, tức là Ý và Thần hợp, có thể 'Ý định Thần vượng'!
Cảm giác mệt mỏi và khí huyết hao tổn do lúc trước liều mạng chiến đấu đã bị quét sạch, tỉ lệ kết nối tinh thần với đám Nheo Béo ở trong đầu cũng hạ xuống theo.
Ngoài ra còn có một mối liên hệ kỳ diệu từ Vĩ Lư Quan, Giáp Tích Quan lan ra ngoài, ba khiếu hỗ trợ lẫn nhau, trở thành một chỉnh thể, rồi lại cộng hưởng với thượng, trung, hạ đan điền!
Lộ tuyến vận hành khí huyết của 'Vạn Thắng Bão Nguyên', 'Hàng Long Phục Hổ Kim Cương Kinh' lại một lần nữa biến hóa, đan xen liên kết, hỗ trợ lẫn nhau bên trong cơ thể nhưng lại không hề quấy nhiễu nhau.
'Kình', 'Thế', 'Thần' tương hợp!
'Ý', 'Hình', 'Lực' hội tụ!
Cả sáu tề tụ, khuếch trương ra ngoài, hộ vệ cơ thể, từng sợi Cương khí mờ mịt lan ra.
Trong bóng tối, kim thiết hét vang!...