Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 629 - Chương 629: Linh Tính Lại Tăng (1)

Chương 629: Linh Tính lại tăng (1) Chương 629: Linh Tính lại tăng (1)

Trên Lan kỹ, Phục Ba Thương tỏa sáng rực rỡ, ánh mặt trời phản chiếu trên mũi thương, lưu chuyển không ngừng, tựa như là thoa một lớp dầu lau thượng hạng lên trên thương.

Lương Cừ nắm lấy trường thương, cảm giác sử dụng như cánh tay không hề thay đổi.

Thậm chí là...

"Linh Tính còn nhiều hơn"

Cả thanh Phục Ba Thương nằm trong lòng bàn tay, hóa thành một con trường long chân chính, sức sống trở nên mạnh hơn không ít so với Uyên Mộc Cung.

"Lạ thật đấy"

Lương Cừ đến bên cạnh cửa sổ, hắn thân cao tay dài, khom lưng túm lấy Phi Long đang nằm tựa vào tường.

Phi Long ánh mắt đờ đẫn, không thấy có chút sinh cơ linh tính nào, phần lông vũ trước ngực xõa tung cong lên, không ngừng tản ra mùi khét gay mũi.

Cảm giác tràn ra, Nhĩ Thức Pháp tiến hành phân biệt.

Không có bất kỳ sự thay đổi nào.

Chỉ có từng tia từng sợi khí tức của Xích Hỏa Điểu quấn quanh người, nhưng luồng khí tức kia đang không ngừng tiêu tan.

Lương Cừ nhăn mày.

Khí cơ tiêu tán, thường đại biểu cho tử vong.

Trương đại nương tay cầm dao phay vội vàng chạy từ trong nhà bếp ra đuổi theo, thấy Phi Long trên tay Lương Cừ, đáy lòng thở phào một hơi.

"Đông gia, ta còn tưởng nó chạy mất rồi! Nước đun sôi xong lại phát hiện không thấy gà đâu! Làm ta sợ muốn chết, đều trách ta buộc dây thừng không chặt, để nó bắt được cơ hội, giờ ta lập tức đi giết gà vặt lông"

"Chậm đã, tạm thời trước tiên không ăn, bữa tối làm món khác đi"

Trương đại nương nghe vậy cũng không có ý kiến, nấu gì cũng là nấu thôi.

Thấy khí tức của Xích Hỏa Điểu trên người Phi Long dần trở nên tán loạn, Lương Cừ lập tức cưỡi lên Xích Sơn, chạy nhanh tới huyện Bình Dường tìm Lục Cương sư huynh.

Trong Lục gia.

Lục Cương nghe Lương Cừ kể lại, nhấc Phục Ba Thương lên rồi lại túm lấy Phi Long.

Chỉ mới chốc lát, khí tức của Xích Hỏa Điểu trên người Phi Long đã tiêu tán gần như không còn nữa.

May mà Xích Sơn chạy nhanh, bằng không đưa đến tay Lục Cương có khả năng chỉ là một con gà ngốc đơn thuần.

Trầm mặc một lát, Lục Cương lên tiếng mà không dám chắc lắm:

"Xích Hỏa Điểu có lẽ chết rồi?"

"Sư huynh, tại sao lại như vậy?"

Lục Cương nhìn ánh sáng rực rực trên thân Phục Ba Thương và Phi Long ngu ngơ ngây dại đại khái đoán được kết cục tử vong.

Trước đây, Lục Cương đã nói qua, Xích Hỏa Điểu bên trong Phục Ba Thương có lẽ chưa chết hẳn, vẫn còn Linh Tính đang ẩn nấp.

Nhưng hắn không nghĩ ra, làm thế nào lại lại sinh ra kết cục như vậy.

Ánh mắt Lục Cương không ngừng qua lại giữa Phục Ba Thương và Phi Long, dần dần liên kết mạch suy nghĩ của mình.

"Trước đây, Xích Hỏa Điểu hoàn toàn ẩn nấp, bất kể là chủ nhân Linh Binh hay bản thân Phục Ba Thương đều không có cách nào phát hiện ra, nhưng dựa vào việc ngày thường ôn dưỡng, vẫn có thể chậm rãi làm hao mòn sinh mệnh của nó.

Xích Hỏa Điều không cam lòng chết đi, đúng lúc có loài lông vũ tới gần, bản năng thôi thúc, ý đồ chuyển sinh, nhưng lại khiến Phục Ba Thương nắm lấy cơ hội thôn phệ.

Một khi Linh Binh thành hình, mặc dù dẫn chất cung cấp linh tính đồng căn đồng nguyên nhưng dù sao cũng là hai sinh mệnh, Xích Hỏa Điểu tất nhiên không phải đối thủ, bằng không cũng không cần phải ẩn nấp.

Bởi vậy Phục Ba Thương thừa cơ thôn phệ nốt phần linh tính cuối xùng của Xích Hỏa Điểu.

Chờ đến khi Xích Hỏa Điều thoát ra được, nhập vào trong Phi Long, thì đã như nỏ mạnh hết đà, thậm chí không địch lại nổi một con gà rừng.

Thần trí của cả hai đều bị hủy diệt, hình thành nên con gà đuôi hoa nửa si nửa ngốc như bây giờ.

Nếu sư đệ chưa từng đến huyện Hoa Châu, nói không chừng Xích Hỏa Điểu thật sự có cơ hội trùng sinh, nhưng ròng rã hai tháng trời, bản thân linh tính của Xích Hỏa Điểu đã bị làm cho hao mòn không ít, thất bại trong gang tấc.

Chúc mừng sư đệ, Phục Ba Thương nay đã triệt để bù đắp, Đại Yêu có sinh cơ dạt dào giống như Xích Hỏa Điểu đúng là hiếm thấy, quả đúng là không dễ dàng gì"

Lương Cừ nhận lại Phục Ba Thương, không hiểu sao dâng trào cảm xúc.

Xích Hỏa Điểu là Đại Yêu, trước đó còn từng đại chiến một trận với Cóc ca, bất đắc dĩ phải tản lông vũ ra để trùng sinh, bị ngâm ở vùng nước sâu tròn một năm ròng.

Sau đó lại rơi vào lò luyện, bị búa gõ thành Linh Binh, nhưng cho dù như vậy, Xích Hỏa Điểu vẫn không triệt để tử vong, vẫn ẩn nấp bên trong Linh Binh.

Hắn ngàn vạn lần không ngờ rằng, Xích Hỏa Điểu trải qua khó khăn trùng điệp như vậy mà vẫn còn một tia sinh cơ, thế mà lại bị diệt vong biến mất một cách bi thảm như thế.

Chết trong lần đánh cuộc cuối cùng của chính mình.

Biết rõ nguyên nhân, biết rằng Phục Ba Thương không có gì đáng ngại, Lương Cừ tạm biệt Lục Cương.

Trong đình viện, gà đuôi hoa nhảy nhót ngốc nghếch.

Lương Cừ vào phòng bếp vốc một nắm thóc ném lên trên mặt đất.

Gà đuôi hoa tránh sang bên cạnh vài tấc rồi cúi đầu mổ thóc.

Gà ngốc đến cả mổ thóc cũng mổ không chuẩn.

Để nuôi đi.

Dù không biết gà ngốc liệu có tác dụng gì không, nhưng có thể trực tiếp đối diện với Xích Hỏa Điểu, chứng minh rằng trời cao yêu thương sinh mệnh, nếu giết để ăn thịt không khỏi có chút đáng tiếc.

Ô Long ngậm một miếng thịt chạy ra từ trong nhà bếp, nhìn thấy gà ngốc, lỗ tai khẽ động.

Một lúc sau.

Gà ngốc vỗ cánh chạy đi mất, Ô Long nhảy nhót đuổi theo.

Một gà một chó chạy khắp sân.

Bình Luận (0)
Comment