Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử (Bản Dịch)

Chương 657 - Chương 657: Thư Nhà Vạn Kim, Thủy Thú Nhậm Chức! (2)

Chương 657: Thư nhà vạn kim, Thủy thú nhậm chức! (2) Chương 657: Thư nhà vạn kim, Thủy thú nhậm chức! (2)

Gió tuyết khắp nơi, xe ngựa tưởng như xa nhưng lại rất gần.

Người đưa thư khoác áo bông dày, sắc mặt hồng nhuận, mấy người tùy tùng theo sau khí thế bất phàm, tất cả đều là Võ sư với thực lực cao cường.

"Thưởng đại nhân!"

Bá tổng tiến lên một bước, chắp tay vấn an.

Vùng đất quân sự quan trong, người đưa thư qua lại đều không phải là người bình thường, cũng rất ít khi đổi người, thủ vệ canh cổng không ai là không biết.

Người đưa thư khẽ gật đầu, phất tay một cái, sau lựng tự có người đưa lên văn tự làm chứng.

Sau khi xác nhận không có vấn đề gì, ba cỗ xe ngựa chở thư chạy qua trước mặt thủ vệ.

Đám thủ vệ nuốt nước miếng.

Kỹ nữ thì thường thấy chứ thư nhà thì khó gặp.

Tin tức người đưa thư của Dịch trạm đến nhanh chóng lan truyền khắp toàn bộ thành lâu cửa Bắc, rồi lại lan truyền ra bên ngoài, thậm chí còn nhanh hơn so với xe ngựa của người đưa thư.

Chờ đến lúc xe ngựa đi vào Dịch trạm, bên ngoài cổng đã vây đầy binh sĩ đang nhốn nháo.

Thư sinh bất chấp giá lạnh chuyển bàn đọc sách đến, bàn tay đã lạnh cóng đến mức đỏ bừng chắp bút, viết thư hộ dưới gió lạnh, kiếm mấy đồng tiền công vất vả.

Mùa đông, Dịch trạm sẽ giảm bớt số lần vận chuyển.

Thư từ của quân sĩ chỉ có thể chờ đến khi tích đủ số lượng, chờ Người đưa thư đến, đóng gói hết lại chuyển Dịch trạm chuyển đi.

Thời tiết rét đậm, cửa ải cuối năm sắp tới.

Ai biết bỏ lỡ cơ hội lần này, lần tiếp theo Người đưa thư đến sẽ là lúc nào.

Người ở xa nếu không tranh thủ cơ hội hôm nay người đưa thư tới mà sớm đưa thư thì không biết phải chờ đến lúc nào nữa.

"Nhường một chút, nhường một chút, đừng chặn cổng!"

"Viết thư thì đi nơi khác viết đi, đừng chặn cổng!"

"Chờ thư được phân loại rồi lại đến, chờ thư được phân loại rồi lại đến, Người đưa thư sẽ ở lại hai ngày để bổ sung vật tư, không cần vội, mọi người cứ từ từ mà viết!"

Lại viên Dịch trạm duy trì trật tự, vất vả lắm mới dẹp ra một lối đi để xe ngựa đi vào.

Thư từ trên hai xe đầu được bọc trong túi vải, tuyết trắng rơi đầy trên lớp vải, xe ngựa đi vào Dịch trạm, nhóm Lại viên đi lên trước vận chuyển, cầm hai bên túi, đổ cả thư cả tuyết xuống, để Sai dịch phụ trách phân loại.

Đến xe thứ ba, các Sai dịch rõ ràng đối đãi khác biệt, ngoại trừ hơn phân nửa dùng bao tải bọc, đổ sạch ra ngoài như lúc nãy, còn lại gần nửa là đựng trong hộp gỗ.

Lúc mở ra, từng tập thư xếp chồng lên nhau một cách chỉnh tề.

Giấy viết thư ở bên trong rõ ràng có chất lượng tốt hơn không ít so với loại bên ngoài, trắng bóc, tinh tế, có cái còn có trang bìa hoa văn thiếp vàng, dùng xi đóng kín.

Lúc nhóm Lại viên đang xử lý thư từ, bọn họ lại nghe thấy tiếng trò chuyện ở tiền sảnh.

"Sao hôm nay Dương Tham lĩnh lại tự mình tới đây lấy thư thế này, tìm người sai vặt không phải là được rồi sao?"

Một giọng nam tràn đầy sức sống vang lên.

"Mấy ngày gần đây ta đang trực ở cửa Bắc, đúng lúc định lên cổng thành xem xem, thấy ngươi qua đây liền tiện đường hỏi xem có thư của ta không"

"Dương đại nhân đến đúng là trùng hợp, hạ quan nhớ không lầm thì quả thật có thư của ngài, từ phủ Hoài Âm đến, hẳn là người nhà của Dương đại nhân gửi tới"

"Ồ? Tháng trước ta vừa nhận được một lần, hôm nay lại có nữa sao?"

"Cái này thì hạ quan không rõ."

Trong hậu viện.

Lại viên đang chỉ huy phân loại thư nghe thấy thanh âm này mà không khỏi giật mình, phất tay thúc giục mọi người.

"Nhanh nhanh nhanh, lật xem có thư của Dương đại nhân Dương Hứa không! Thư của Dương đại nhân Dương Hứa!"

"Mau tìm, mau tìm!"

Đám người còn lại nhận được mệnh lệnh, lập tức bỏ công việc trong tay xuống, đều chạy qua chỗ hộp gỗ ở xe ngựa thứ ba, lần lượt tìm từng cái một, chẳng mấy chốc đã có người tìm thấy hộp gỗ có viết tên Dương Hứa ở dưới đáy xe ngựa.

"Tìm được rồi, chỗ này, chỗ này!"

"Đưa cho ta, đưa cho ta!"

Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên khoác áo bào màu đen bước qua cánh cửa, vừa nói chuyện phiếm với người đưa thư vừa cất bước vào hậu viện.

"Phương Nam thật sự rất ít khi có tuyết rơi sao?"

"Ít, ở phủ Hoài Âm, giỏi lắm một năm cũng chỉ có ba bốn lần tuyết rơi nhẹ, năm sáu năm mới có khả năng xuất hiện một trận tuyết lớn, nhưng còn xa mới bằng Lưu Kim Hải.

Toàn bộ vùng sông nước Giang Hoài, thời gian đóng băng có thể đếm được trên đầu ngón tay, ta lớn đến từng này, chỉ nghe nói từng có hai lần ở trên Huyện chí, phạm vi còn không tính là rất lớn"

"Dương đại nhân, thư của ngài"

Lại viên cầm theo bức thư bước nhanh tới, hai tay nâng lên, cung kính trình lên trước.

"Vất vả rồi!"

Dương Hứa trong lúc nói chuyện thở ra làn khói nóng rực, hắn lấy mấy lượng bạc vụn từ trong ngực ra, thưởng cho Lại viên, nhận lấy hộp gỗ, bên trong chỉ có một phong thư.

Người đưa thư đi cùng lui lại mấy bước, nhường ra một khoảng không gian riêng cho hắn.

Bình Luận (0)
Comment