Hỉ, nộ, ưu, tư, bi, khủng, kinh (Mừng, giận, buồn, lo, thương, sợ, kinh hãi), bảy loại cảm xúc lần lượt xuất hiện trong mắt nàng, cuối cùng ngưng tụ thành mối hận thấu xương.
Đặc biệt là khi nhớ tới việc mình đã g.i.ế.c c.h.ế.t ấu tể, nàng càng thấy mình không còn đường lui, hận không thể cùng St. Zachary đồng quy vu tận.
Nàng giơ tay định đ.á.n.h người, nhưng vừa cử động, lại không có bất kỳ cảm giác gì.
Cảm nhận được người trong lòng đang giãy giụa, St. Zachary lập tức buông Chris ra, giọng nói vô cùng cẩn trọng: “Ta làm nàng đau sao? Là ta không tốt, lần sau sẽ chú ý.”
Nói rồi, ông ta cúi đầu xem xét cơ thể bạn lữ. Ánh mắt đẫm m.á.u chạm đến cánh tay đã bị đầu mình đập nát, phần thịt còn dính lại trên giường đá. Mặt ông ta lại nổi giận.
Dám làm hỏng cơ thể bạn lữ của ông ta, lần sau quyết không thể tha cho Ưng thú!
Chris nhìn theo ánh mắt ông ta, cúi xuống, lập tức thất thanh thét chói tai.
“Chris đừng sợ.” St. Zachary vội vàng ôm Chris an ủi.
Chris không cảm thấy đau, lúc này mới phản ứng lại rằng mình đã c.h.ế.t. Nàng ngơ ngác ngừng la hét, nhìn cơ thể mình một cách ngây dại, rồi dần bình tĩnh lại.
“Ta đã c.h.ế.t bao lâu rồi?” Chris cụp mắt hỏi.
“Không, nàng chỉ ngủ một giấc thôi.” St. Zachary rất kỵ chữ “c.h.ế.t”, không đợi Chris nói xong đã ngắt lời.
St. Zachary ngẩng đầu nhìn đứa con trai đang đứng im một bên, phất tay bảo nó lại gần, rồi ôn nhu nói với Chris: “Đây là ấu tể của chúng ta, nó 35 tuổi rồi.”
Nói cách khác, Chris đã c.h.ế.t 35 năm.
Chris lại sững sờ, không thể tin nổi mà nhìn Mitchell.
Hắn và phụ thân có vài phần tương tự, nhưng lại có nét gì đó quái dị không nói nên lời. Rất nhanh, Chris đã hiểu ra.
Phải rồi, nó được hoài thai sau khi mình giải trừ quan hệ bạn lữ với St. Zachary, là thú vô căn bẩm sinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Nàng cũng chính vì cảm thấy những đứa trẻ này không có hy vọng, nên mới nhẫn tâm g.i.ế.c c.h.ế.t chúng.
Cảnh tượng tàn nhẫn lúc đó, sau khi c.h.ế.t nàng cũng không thể quên. Nàng nghĩ nhiều nhất vẫn là cảnh tượng t.h.i t.h.ể ấu tể vương vãi đầy đất. Máu của chúng đều là màu xanh non, yếu ớt như vậy.
Nàng vẫn luôn cho rằng mình sẽ không hối hận, cũng không cho phép mình hối hận.
Nhưng lúc này, nhìn một đứa trẻ đã lớn, tim nàng bị xúc động mạnh. Nàng đột nhiên thừa nhận, mình hối hận rồi.
Cho dù tồn tại mà không hề có tình cảm, cũng còn tốt hơn là đã c.h.ế.t. Nếu lúc trước nàng không làm vậy, những ấu tể đó hẳn đều đã lớn từng này.
Chris rất muốn khóc, nhưng đôi mắt lại không thể chảy ra bất kỳ giọt lệ nào, chỉ khô khốc nhìn con trai.
Mitchell không có tình cảm gì với người mẹ này, ánh mắt bình tĩnh nhìn lại. Có điều, hắn thấy tò mò về sự thay đổi của phụ thân lúc này.
Phụ thân không phải đã bị mẫu thân giải trừ quan hệ bạn lữ rồi sao? Sao ông ấy vẫn còn để tâm đến mẫu thân như vậy?
St. Zachary lập tức quở trách: “Còn không mau gọi người!”
Mitchell thờ ơ gọi một tiếng: “Mẹ.”
Biểu cảm trên mặt Chris nửa buồn nửa vui, trong lòng đột nhiên dâng lên một cảm giác nhẹ nhõm.
Những thù hận đó, đột nhiên đều trở nên nhạt nhòa.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ️️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Linh hồn nàng bị chôn vùi trong đất mấy chục năm, vốn dĩ mọi cảm xúc đã phai nhạt đi rất nhiều. Nếu không bị đào lên, có lẽ vài năm nữa, ký ức của nàng đã hoàn toàn biến mất.
Chris nở một nụ cười nhạt với Mitchell, nụ cười đó toát lên vẻ an yên.
St. Zachary vô cớ hoảng hốt, bế ngang Chris lên, nói: “Nàng thích ở bên ngoài nhất, ta đưa nàng ra ngoài.”
St. Zachary ôm Chris bước nhanh ra khỏi phòng băng, không hề phát hiện, ngay khi Chris rời khỏi khí lạnh, làn da nàng nhanh chóng xuất hiện những đốm t.h.i t.h.ể màu tím đen…